Mau Xuyên Nữ Xứng: Sủng Ngươi, Hắc Hoá Nam Thần

Chương 122: Như thế nào là cuồng em gái (22)




Bởi vì động tác vừa rồi động tác, còn có một vết máu từ khe hở ngón tay chảy xuống, sau đó theo dòng nước nhanh chóng bị rửa trôi, bởi vì tố chất thân thể cường hãn, miệng vết thương nhanh chóng khép lại.
Sau khi vết máu bị cọ rửa mấy lần, miệng vết thương cũng đã cơ hồ khép lại, ngón tay trắng nõn thon dài, Lục Bất Trì nhìn, trong óc lại nhịn không được hồi tưởng bộ dáng của Yến Lạc.
Tay cuối cùng nhịn không được dò về hướng dưới thân.
* * *
Dòng nước không sinh ra bất cứ ức chế gì đối với đối loại tình huống này, ngược lại cùng hơi thở nóng rực của Lục Bất Trì va chạm, tạo ra càng nhiều hơi nước.
Lục Bất Trì có chút dồn dập thở hổn hển, thu thập sạch sẽ chất lỏng trên người mình, sợi tóc vốn dĩ được vén lên, để lộ cái trán giờ phút này đã rũ xuống, che đậy vẻ mặt của hắn.
Hơi hơi nhấp môi lau sạch sẽ giọt nước đọng trên người, bàn tay nắm khăn lông của Lục Bất Trì dùng sức đến có chút trắng bệch.
Tạm dừng hồi lâu, mới khẽ cười một tiếng.
".. Dơ như vậy.. Sao xứng chạm vào em ấy.."
Thanh âm hắn cực thấp, nghe không rõ hàm nghĩa cụ thể, chẳng qua áp lực trầm trọng trong lời nói cơ hồ khiến tinh thần lực của hắn bạo động.
Đơn giản tròng lên hai kiện quần áo, Lục Bất Trì ra khỏi phòng tắm, quay đầu nhìn về phía mặt bàn, trên mặt bàn có một phần tư liệu bị gió thổi hơi hơi bay lên.
Đó là tư liệu của một ít tướng lãnh cấp cao ở đế quốc, trang đầu tiên, người nọ thoạt nhìn đã có chút tuổi, danh hiệu đánh dấu bên cạnh là thượng tướng vinh dự của đế quốc, tên họ là Tưởng Thù.
Nhan sắc nơi đáy mắt Lục Bất Trì càng sâu.
Cùng lúc đó, Yến Lạc tắm xong, vừa ra ngoài liền nghe thấy âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên bên tai.
"Đinh -- giá trị hắc hóa của Lục Bất Trì +10 (90/100)"
Động tác lau tóc của Yến Lạc hơi khựng lại, sau đó sâu kín thở dài một hơi, "Thật sự lại là một sớm trở lại trước giải phóng a."
Tiểu Phấn Hồng lại là lăn qua lộn lại nhìn tư liệu vài lần, vầng sáng nhỏ màu hồng nhạt kia chạy vòng trong không trung.
"Không đúng a, theo đạo lý, loại vị diện này sẽ không có cốt truyện che dấu gì quá lớn a, sao giá trị hắc hóa có thể dao động lớn như vậy."
"Đừng nhìn, phỏng chừng chính là chỗ các em xảy ra vấn đề gì, nhưng mà Tiểu Phấn Hồng, em xác định trong vị diện này cũng không có những đồ vật kỳ kỳ quái quái có ý thức kia?"
"Lời này ký chủ thân ái đã hỏi em gần 800 lần rồi, ký chủ cũng ở chỗ này sống mười năm, không phải cũng cảm nhận được trừ bỏ hơi thở vận rủi có thể nhìn thấy một chút ra, căn bản không tồn tại vật thể quỷ quái gì có ý thức sao?"
"Này không phải do sai lầm của các em quá nhiều, làm chị không thể không giữ lại thái độ hoài nghi sao." Yến Lạc bổ nhào vào trên giường, quay cuồng một chút.
Tiểu Phấn Hồng: ".."(╥╯^╰╥)
"Được rồi, không nghĩ nữa, rốt cuộc là tình huống như thế nào, chị phỏng chừng ngốc ở liên minh cả đời cũng không nghĩ ra nguyên nhân, nhưng thật ra có khả năng chờ đến giá trị hắc hóa của Lục Bất Trì tăng đến trăm phần trăm, ngày mai đi làm trình tự trước, chúng ta sớm một chút đi đế quốc nhìn xem rốt cuộc có thể phát hiện cái gì đi."
"Tốt, ký chủ thân ái, tình huống bên này em cũng phản hồi cho cục quản lý vị diện rồi, đang điều tra rõ, nếu đích xác là có dị thường, xem như bồi thường, dù nhiệm vụ ở vị diện này không thể hoàn thành cũng sẽ không có trừng phạt."
Thấy Yến Lạc gật gật đầu, Tiểu Phấn Hồng cũng trở về trong đầu Yến Lạc.
Đi xuống ăn một bữa cơm, ôn tập công khóa một chút, bị anh hai và ba ba dặn dò không ít những việc cần chú ý khi đến đế quốc, thời gian đã không còn sớm.
Lục Bất Trì cả đêm cũng chưa nói gì, biểu tình nhưng thật ra thực bình thường, chẳng qua ánh sáng nơi đáy mắt lại càng ngày càng tối xuống, Yến Lạc nhìn đến ghê người.
Run bần bật.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.