Mau Xuyên Nghịch Tập: Boss Thần Bí, Đừng Trêu Chọc Lung Tung

Chương 517: Thế giới hiện thực (32)




Tác giả: Vân Phi Mặc
Nữ tử cẩn thận hồi tưởng, "Cũng không có. Ăn ở đều cùng phụ mẫu ta, nếu có vấn đề, vì sao chỉ có mình ta trúng độc?"
"Vậy thì thật kỳ lạ. Ngươi ngẫm kỹ lại xem. Nếu không tìm được nguồn gốc của độc tố, ta cũng không có cách nào." Đại phu nói.
"Ta, ta..." Nữ tử cẩn thận nghĩ lại, cuối cùng nghĩ ra, "Có một thứ mà chỉ mình ta có."
"Là cái gì?"
"Mỹ Bạch Sương của Cố thị."
"Ngươi mang Mỹ Bạch Sương đó đến ta xem thử."
"Được." Nữ tử đeo khăn che mặt lên, xoay người rời đi.
Nửa canh giờ sau, đại phu thở dài, "Cô nương, kem dưỡng da này không có vấn đề."
"Sao vậy được?!"
Nữ tử mất mát rời khỏi hiệu thuốc.
Hôm sau, lại có một nữ tử tới cửa, đại phu thấy bệnh trạng kia, lại giật mình kinh ngạc. Bệnh trạng của nữ tử này giống hệt nữ tử hôm qua, đều là mọc rất nhiều mụn đỏ trên mặt và cổ, nhìn thực sự khủng bố.
Khi các nàng hồi tưởng, cũng nói là kem dưỡng da mặt, chỉ là kiểm tra kem dưỡng da mặt, không có độc.
Ngọn nguồn độc tố trở thành một câu hỏi chưa có lời giải.
Bắt đầu từ ngày ấy, đại phu của các hiệu thuốc nhận được cùng một loại khách hàng, mọi người đều có bệnh trạng giống nhau. Dần dà, trong thành bắt đầu truyền ra lời đồn, hoài nghi liệu đó có phải bệnh truyền nhiễm hay không.
Càng ngày càng có nhiều người xuất hiện bệnh trạng này, ngay cả các nương nương trong cung, các quý nữ cũng liên tiếp có người bị, hiện tượng này như bệnh truyền nhiễm trong nữ giới.
Phái nữ trong thành Trường An đều chìm trong sợ hãi, rất sợ mình là người bị bệnh tiếp theo.
Rất nhanh có người chỉ ra, những nữ tử này đều dùng kem dưỡng da Cố thị, tin này vừa ra, nữ tử trúng chiêu đều hồi tưởng, đúng là mình từng dùng kem dưỡng da của Cố thị thật.
Tin này lan truyền càng lúc càng nhanh, Hoàng đế đã ra lệnh Tứ hoàng tử cùng Đại Lý Tự điều tra rõ việc này.
Cửa hàng son phấn Cố thị bị quan phủ niêm phong.
Hành động này không khác gì chứng thực lời đồn bên ngoài, nhất thời, cửa hàng Cố thị trở thành nơi mọi người kêu đánh đòi giết.
- Trữ Tú Cung-
Tiêu quý phi quét hết kem dưỡng da trên bàn xuống, "Mau truyền thái y!"
"Nương nương, người đừng lo lắng, giờ người không phải không sao ư." Đại cung nữ Ngọc Nhi ở bên khuyên giải an ủi.
"Chờ có chuyện thì muộn rồi. Bổn cung không muốn rơi vào kết cục giống Triệu tiệp dư!"
"Cố thị đáng chết này, nếu thật sự là kem dưỡng da của chúng có vấn đề, ta nhất định sẽ không tha cho chúng!" Tiêu quý phi nghiến răng nghiến lợi.
Các nương nương trong cung, các đích nữ quý môn có phấn phủ hoặc kem dưỡng da của Cố thị đều không dám dùng.
- Phủ Thừa tướng-
"Tiểu thư, phấn phủ và kem dưỡng da của Cố thị này thật sự có độc sao?" Đại nha hoàn nhìn phấn và kem trước mắt, đây là do tiểu thư mua về mấy ngày trước, còn chưa kịp sử dụng.
"Ai mà biết. Tạm thời để chúng một bên đi, chờ tra ra manh mối rồi dùng cũng không muộn." Tuổi của thiên kim nhà Thừa tướng cũng ngang Cố Phiên Nhiên.
Trong thành Trường An này, lúc trước có đệ nhất mỹ nhân Bắc Vũ Đường đè lên đầu nàng, khiến mọi người bỏ qua sự tồn tại của nàng. Vất vả lắm chờ được Bắc Vũ Đường đi rồi, lại tới thêm một Cố Phiên Nhiên.
Nàng lúc trước không thích Bắc Vũ Đường, nhưng thân phận, bối cảnh, mỹ mạo, tài năng của người ta lại khiến nàng tâm phục khẩu phục. Còn Cố Phiên Nhiên kia, trừ buôn bán ra thì có tài đức gì mà đè đầu nàng?
Nàng càng chán ghét Cố Phiên Nhiên hơn Bắc Vũ Đường.
Rất nhiều quý nữ giống như nữ nhi của thừa tướng, chưa dùng kem của Cố thị nhưng cũng mua mấy bình, giờ xảy ra chuyện như vậy, đều ném hết kem dưỡng da này qua bên.
Những nữ tử dùng rồi thì thấp thỏm lo âu, sợ một ngày nào đó mình cũng biến thành như vậy.
- Cố phủ-
Gia chủ Cố gia và mấy quản sự tập trung lại, Cố Phiên Nhiên ngồi ở vị trí dưới chủ vị.
"Giờ xảy ra chuyện như vậy, các ngươi có kế nào ứng đối không?" Gia chủ lên tiếng."
Một người nói, "Chuyện này tới rào rạt, chắc chắn là do có người quấy rối. Giờ quan phủ đã niêm phong hết xưởng và cửa hàng của chúng ta, chúng ta cần phủi sạch quan hệ, mặt khác, cần tìm người khơi thông quan hệ."
Từ sau khi chuyện này bùng nổ, Cố Phiên Nhiên cả ngày không được nghỉ ngơi. Mọi người không biết tình huống của kem dưỡng da, nhưng ả lại rõ ràng.
Giờ chuyện này bùng nổ bất ngờ, đánh ả không kịp trở tay.
Ả rõ ràng đã thực nghiệm, người dùng không hề có tác dụng phụ, vì sao lại biến thành như vậy? Mấy nha hoàn thô sử thực nghiệm lúc trước đến giờ vẫn còn yên lành.
Người bên dưới sôi nổi nghị luận, Cố Phiên Nhiên lại chìm trong suy nghĩ của mình.
"Phiên Nhiên, con cảm thấy nên làm gì?" Gia chủ Cố gia tuy là chủ một nhà, nhưng toàn bộ việc làm ăn buôn bán đều giao cho Cố Phiên Nhiên.
Nếu Cố Phiên Nhiên là nam tử, chỉ sợ vị trí gia chủ đã sớm nằm trong tay ả.
Gia chủ Cố gia thấy ả mãi không phản ứng, lại gọi, "Phiên Nhiên."
Cố Phiên Nhiên cuối cùng cũng hồi thần, "Ta sẽ nghĩ cách ứng đối."
Ở Đại Chu xa xôi, Cố Thanh phụ trách sản nghiệp ở Đại Chu đã bị nha môn bắt lại sau khi chuyện này bùng nổ.
Cố Phiên Nhiên nhận được tin khi đang nghĩ kế sách ứng đối, sau khi thấy hắn bị bắt, trong lòng hơi trầm xuống.
Giờ chỉ có thể làm như vậy.
Đôi mắt Cố Phiên Nhiên hiện lên nét tàn nhẫn.
"Tiểu thư, Tứ hoàng tử tới." Đông Mai báo.
"Bảo hắn chờ ở tiền sảnh, ta sẽ tới ngay."
May mà người điều tra lần này là Tứ hoàng tử, ả còn đường cứu vãn, nếu không thì chỉ có đường chết.
Cố Phiên Nhiên trét rất nhiều phấn trắng lên mặt, lại trét một vòng đen dưới bọng mắt, nhìn có vẻ cực kỳ tiều tụy.
Tứ hoàng tử vừa thấy khuôn mặt tái nhợt, tiều tụy của Cố Phiên Nhiên, đau lòng không thôi.
"Ngươi sao rồi?" Cổ Phàm Chi muốn tiến lên đỡ ả, nhưng thấy xung quanh còn có người nên dừng bước.
"Ta rất tốt." Cố Phiên Nhiên suy yếu cười nhẹ với hắn.
"Tứ hoàng tử lần này tới là vì chuyện kem dưỡng da phải không? Ngươi muốn biết cái gì, ta đều sẽ nói cho ngươi. Ta hy vọng, quan phủ mau chóng trả lại sự trong sạch cho chúng ta." Cố Phiên Nhiên mệt mỏi, lại cứng rắn nói.
Cổ Phàm Chi thấy ả biến thành như vậy, đau lòng không thôi.
"Ta nhất định sẽ tra rõ, trả lại sự trong sạch cho Cố thị. Ngươi yên tâm, ta tuyệt đối không tin đồ ngươi bán có độc, ngươi không phải người như vậy." Cổ Phàm Chi kiên định.
Cố Phiên Nhiên cảm động đỏ mắt nhìn hắn, "Phàm Chi, cám ơn ngươi. Lúc này còn có ngươi nguyện ý tin ta trong sạch."
Cổ Phàm Chi bị ánh mắt ả nhìn đến mềm nhũn, không khống chế được nữa, nắm lấy tay ả, "Dù tất cả mọi người đều hiểu lầm ngươi, ta cũng sẽ không hiểu lầm ngươi."
"Phàm Chi, ta..." Cố Phiên Nhiên lã chã chực khóc, nhu nhược khiến người ta thương xót.
Lúc này, Đường Cảnh Ngọc đã theo gia đinh tới tiền sảnh.
Mới vừa tiến vào hắn đã nhìn chằm chằm bàn tay nắm chặt của hai người.
Cố Phiên Nhiên thấy hắn, theo bản năng rút tay về.
Cổ Phàm Chi buông lỏng tay, chỉ là sâu trong đáy lòng có hơi mất mát.
Hắn biết Đường Cảnh Ngọc khuynh tâm với ả, mà hắn và Đường Cảnh Ngọc là huynh đệ tốt, chính vì vậy, hắn mới đè nén ý niệm cướp lấy Cố Phiên Nhiên. Nếu không phải là Đường Cảnh Ngọc, hắn đã sớm đoạt người rồi.
"Tứ hoàng tử." Đường Cảnh Ngọc tiến lên, hành lễ với Cổ Phàm Chi.
Cổ Phàm Chi nhìn ra được hắn tức giận, lên tiếng giải thích để tránh hắn giận chó đánh mèo với Cố Phiên Nhiên, "Hôm nay ta tới vì chuyện kem dưỡng da. Giờ đã hỏi chuyện xong, ta cáo từ trước."
Hai người nhìn hắn rời đi, chờ hắn đi khuất, Cố Phiên Nhiên vẫy lui nha hoàn, tôi tớ trong phòng.
"Vừa rồi hắn nắm tay nàng." Đường Cảnh Ngọc đè nén lửa giận, chất vấn.
Cố Phiên Nhiên cảm thấy mệt mỏi, rất chán ghét sự đố kỵ không có chừng mực của hắn.
"Nếu hôm nay ngươi tới để cãi nhau với ta thì ngươi đi đi." Cố Phiên Nhiên mệt mỏi và thất vọng nhìn hắn.
Người đã bị đố kỵ che mờ lý trí, vì một câu này, đã hoàn toàn mất khống chế.
Hắn bắt lấy tay Cố Phiên Nhiên, "Có phải ngươi cảm thấy ta vô dụng nên nhào vào lòng hắn không?!"
"Đường Cảnh Ngọc, ngươi đừng quá đáng! Giờ ta không có tâm trạng nói chuyện này với ngươi! Ngươi có thể dừng nghi ngờ cái này, nghi ngờ cái kia không?! Ta thật sự quá mệt mỏi. Chuyện cửa hàng đã khiến ta tiều tụy rồi, ngươi còn tới ép buộc ta, có phải thấy ta chết thì các người mới thoải mái không?!"
Nước mắt lăn dài trên mặt Cố Phiên Nhiên, giọt nước mắt ấm áp rơi trên mu bàn tay Đường Cảnh Ngọc, đánh thức nam nhân đang chìm trong giận dữ.
Hắn ôm chặt lấy Cố Phiên Nhiên, Cố Phiên Nhiên giãy giụa, nhưng giãy thế nào cũng không thoát ra được.
"Xin lỗi, là ta không tốt. Nàng đừng khóc, nàng khóc, ta đau lòng."
Cố Phiên Nhiên đấm lên người hắn, "Ngươi là người xấu, ta không muốn gặp lại ngươi nữa."
"Bảo bối, đều do ta sai. Nàng đánh đi, chỉ cần khiến nàng vui vẻ."
Chuyện ả và Tứ hoàng tử tiếp xúc vừa rồi đã nhẹ nhàng cho qua. Sau khi được hắn dỗ một lúc, Cố Phiên Nhiên thấy chuyển biến tốt nên thôi.
"Cảnh Ngọc, ta nghi ngờ có người đối phó ta." Cố Phiên Nhiên trầm giọng nói.
"Ai?"
"Lôi thị. Thời gian trước Lôi thị đột nhiên ngừng bán, sau đó lại tuôn ra tin kem dưỡng da của Cố thị chúng ta có vấn đề, quá trùng hợp. Ta nghi ngờ đây là bố cục Lôi thị sắp xếp, mục đích của chúng là hãm hại ta, muốn đánh sập Cố thị ta." Cố Phiên Nhiên đẩy nồi lên người Lôi thị.
Chỉ có như vậy mới giải thích được tất cả.
Mỗi một chuyện đều phải có người gánh tội, như vậy Lôi thị chính là người được chọn tốt nhất, không chọn thì chọn ai?
"Ta đã sớm nghi ngờ nên phái người đi điều tra bên Lôi thị kia rồi." Đường Cảnh Ngọc trầm giọng nói.
"Ta còn chưa ra tay đối phó Lôi thị, bọn họ đã dám trêu chọc trước. Bọn họ dám đối phó với nàng ở Nam Đường Quốc, ở thành Trường An này, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua." Đôi mắt Đường Cảnh Ngọc ánh lên tia sáng lạnh.
"Cảnh Ngọc, bây giờ cần phải dời lực chú ý của mọi người. Không thể để mọi người đều nhìn chằm chằm chúng ta."
"Ta lập tức cho người truyền lời Lôi thị là đầu sỏ gây tội."
"Không, không thể nói họ hãm hại chúng ta, dù sao cũng không có chứng cứ. Họ có thể nói kem dưỡng da của chúng ta có vấn đề, vậy vì sao chúng ta không thể nói kem dưỡng da Lôi thị mới có vấn đề?"
"Ta sai người đi an bài."
"Vất vả chàng." Cố Phiên Nhiên suy yếu dựa vào lòng hắn.
Đường Cảnh Ngọc đau lòng nhìn ả, Lôi thị thật sự không thể tồn tại.
Hôm sau, đầu phố lớn ngõ nhỏ truyền một phiên bản khác, nói kem dưỡng da Cố thị không có vấn đề, vấn đề nằm ở kem dưỡng gia Lôi thị, lại nói có sách, mách có chứng.
Khiến quần chúng không rõ chân tướng đều ngây ngốc, không biết phải tin ai.
Trong trà lâu, phố lớn ngõ nhỏ đều lưu truyền phiên bản này, người nói càng lúc càng nhiều, hoàn toàn lẫn lộn lực chú ý của mọi người.
- Trữ Tú Cung-
"Nương nương, bên ngoài có lời đồn, kem có độc là kem dưỡng da Lôi thị."
"Cái gì?" Tiêu quý phi cau mày.
"Giờ bên ngoài đồn quá nhiều, nô tỳ cũng không phân rõ đâu là thật, đâu là giả." Đại cung nữ Ngọc Nhi nói hết những lời đồn mình nghe được cho Tiêu quý phi.
"Hôm nay hoàng nhi vào cung, bổn cung sẽ tự mình hỏi một câu thì rõ ngay." Tiêu quý phi nhắc tới nhi tử, khuôn mặt tràn ngập sủng nịch.
"Nô tỳ sẽ phái Ngự Thiện Phòng chuẩn bị điểm tâm Tứ hoàng tử thích ăn."
"Đi đi."
Cổ Phàm Chi gặp Hoàng đế xong thì đến thẳng hậu cung, vừa vào Trữ Tú Cung, các cung nữ đều bận rộn hẳn lên.
"Hài nhi tham kiến mẫu phi." Cổ Phàm Chi vừa thấy người trên chủ vị đã tiến lên hành lễ.
Tiêu quý phi vội nâng hắn dậy, "Tới cung của mẫu phi thì không cần đa lễ như vậy. Phàm Chi, sao mẫu phi thấy gần đây con gầy đi nhiều, quá mệt nhọc sao?"
"Mẫu phi, gần đây con béo hơn nhiều." Cổ Phàm Chi bất đắc dĩ.
"Chuyện phụ hoàng an bài cho con, con hãy làm cho tốt, có gì không hiểu hay gặp khó khăn gì thì đi tìm cữu cữu của con."
"Mẫu phi, con biết rồi."
"Gần đây con điều tra chuyện kem dưỡng da của Cố thị sao?" Tiêu quý phi hỏi.
"Đúng vậy."
"Mẫu phi vừa nghe được tin nói kem dưỡng da có độc là của Lôi thị. Hai nhà này rốt cuộc ai có vấn đề?"
"Trước mắt khó mà nói, nhưng con có khuynh hướng nghiêng về Lôi thị." Cổ Phàm Chi tin tưởng Cố Phiên Nhiên tuyệt đối không làm ra đồ có độc.
"Con tìm được chứng cứ chưa?" Tiêu quý phi khẩn trương.
Trước giờ bà đều dùng đồ của Lôi thị, nếu thật sự có vấn đề, vậy chẳng phải mặt mình cũng biến thành như thế? Nhớ đến mặt của Triệu tiệp dư, Tiêu quý phi cảm thấy cả người không khỏe.
"Còn chưa tìm được, nhưng bên Lôi thị đột nhiên dừng bán kem dưỡng da, có lẽ đúng như lời đồn, phát hiện kem có vấn đề nên mới ngừng bán."
Giờ bên ngoài đang đồn như vậy.
Lôi thị ngừng bán là do kem dưỡng da có vấn đề nên mới ngừng bán. Cố thị rất có thể là con dê thế tội cho họ. Cách nói này nghe như hoang đường, nhưng nghĩ kỹ thì cũng có vài phần đạo lý.
"Mẫu phi, có phải người cũng dùng kem dưỡng da Lôi thị không?" Cổ Phàm Chi nghĩ đến gì đó, "Mẫu phi có gọi ngự y tới khám chưa?"
Ngọc Nhi đáp, "Tứ hoàng tử, hôm qua nương nương đã gọi ngự y tới bắt mạch rồi. Ngự y nói thân thể nương nương khỏe mạnh, hẳn thân thể nương nương không có vấn đề gì."
"Mẫu phi có cảm thấy không khỏe lúc dùng kem dưỡng da của Lôi thị không?" Cổ Phàm Chi thiên hướng Cố thị nên nguyện ý tin lời đồn bên ngoài.
Tiêu quý phi hồi tưởng kỹ lại, "Cũng không có. Sau khi dùng xong chỉ cảm thấy làn da càng ngày càng tốt, thực sự hơn hẳn các thực phẩm bổ dưỡng."
Tiêu quý phi thật ra hy vọng không phải Lôi thị, dù sao hiệu quả của kem duõng da Lôi thị rất tốt. Sau này không dùng được nữa thì đúng là tiếc nuối.
"Mẫu phi đã dùng kem của Cố thị chưa?" Cổ Phàm Chi tiếp tục hỏi.
"Hai ngày trước có dùng một chút thì xảy ra chuyện nên không dùng. Đồ còn đặt một bên."
"Mẫu phi, hài nhi có thể mang kem dưỡng da mặt đó đi không?"
"Nếu có ích cho con thì cứ cầm đi. Đặt chỗ ta cũng vô dụng. Ngọc Nhi, mang số kem dưỡng da đó ra." Tiêu quý phi ra lệnh.
Ngọc Nhi tri kỷ dùng hộp gỗ đặt kem dưỡng da của Cố thị vào, để Cổ Phàm Chi mang theo.
"Hôm nay dùng bữa ở chỗ mẫu phi đi, để mẫu phi bồi bổ thân thể cho con."
- Phủ Thừa tướng-
Chu Như Yên nghe nha hoàn báo cáo lời đồn mới nhất.
"Giờ biến thành Lôi thị?"
Nha hoàn gật đầu, "Vâng. Bên ngoài nói có sách có mách. Nói kem dưỡng da Lôi thị không có nguyên liệu sản xuất là giả, tất cả đều do Lôi thị phát hiện kem dưỡng da có vấn đề, lặng lẽ tiêu hủy, cố ý vu oan cho Cố thị, muốn kéo Cố thị chết thay."
"Tiểu thư, lúc trước kem người dùng đều là của Lôi thị. Có nên mời đại phu tới không?" Đại nha hoàn kiến nghị."
Chu Như Yên trầm ngâm một hồi, "Cũng được, mời Tiếu đại phu đến đây."
Dù lời đồn là thật hay giả thì mời đại phu tới xem một cái cũng tốt.
Không lâu sau, Tiếu đại phu xuất hiện ở phủ Thừa tướng, bắt mạch cho Chu Như Yên.
"Tiếu đại phu, thân thể của tiểu thư chúng ta thế nào?" Đại nha hoàn khẩn trương hỏi.
Gần đây danh môn quý nữ liên tiếp mời đại phu tới bắt mạch, hoàn toàn đều vì chuyện Cố thị, hắn cũng hiểu lo lắng trong lòng nàng.
"Thân thể của Đại tiểu thư rất tốt, đừng lo."
Chu Như Yên thầm thở ra, "A Như, đưa Tiếu đại phu ra ngoài đi."
Tiếu đại phu đứng dậy, đi theo nha hoàn ra khỏi đình viện.
Lúc này, Tần chưởng quầy của Lôi thị đang nóng nảy đi tới đi lui trong cửa hàng.
Hắn muốn tìm Bắc Vũ Đường, lại phát hiện mình hoàn toàn không biết nàng ở đâu, đi đâu tìm người.
Trước đó đều do nàng tới cửa hàng nên hắn không chú ý vấn đề này.
Hôm nay xảy ra chuyện, lúc này mới phát hiện.
"Chưởng quầy, không xong rồi." Một tiểu nhị vội chạy vào.
"Sao vậy?"
Tiểu nhị vội vàng nói, "Bên, bên ngoài có một đám người tới, muốn Lôi thị chúng ta bồi thường, nói kem dưỡng da của chúng ta có vấn đề, muốn kéo chúng ta đi gặp quan."
Khi họ nói chuyện, tiếng A Tam cãi nhau với người ta truyền từ ngoài vào.
Tần chưởng quầy và tiểu nhị kia vội vàng ra ngoài, thấy một đám người cầm gậy gộc, hùng hùng hổ hổ.
"Đập cửa hàng lòng dạ hiểm độc bán kem dưỡng da có độc này đi! Đập nó, báo thù cho mẫu thân và muội muội trong nhà."
Một đám người vừa tới đã bắt đầu đập, đập hết kệ để hàng, ngăn tủ.
Trong lúc ngăn cản, Tần chưởng quầy và hai tiểu nhị bị đám người kia đánh đấm, ngã trên đất không dậy nổi. Nếu không phải sợ ra mạng người, ba người đã sớm mất mạng.
Đám người kia đập phá xong, lập tức biến mất.
Bá tánh xem náo nhiệt xung quanh chỉ trỏ ba người, lại không ai đứng ra nói chuyện hay đi tìm đại phu giúp họ. Dù sao thì giờ cửa hàng Lôi thị đang nổi bật, không biết họ có thật sự bán kem dưỡng da có độc không.
Bắc Vũ Đường và Tiểu Mặc Nhi đến thì thấy đám người vây quanh trước cửa hàng son phấn Lôi thị, mơ hồ biết được đại khái câu chuyện từ bá tánh vây xem.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.