Mau Xuyên Nghịch Tập: Boss Thần Bí, Đừng Trêu Chọc Lung Tung

Chương 244: Cục cưng của ảnh đế (18)




Editor: Bạch Diệp Thảo
"Chuyện cô vừa nói, không phải không thể, chỉ là......" Hoàng Dần lộ vẻ mặt khó chịu.
"Ông yên tâm, một đồng thù lao cũng không thiếu của ông. Tôi chỉ cần một vài tấm ảnh mà thôi." Tiền Giai Di mỉm cười nói.
"Tiền không phải là vấn đề, thứ tôi muốn là......" Khi nói chuyện, tay Hoàng Dần đã lặng lẽ bò lên mu bàn tay Tiền Giai Di, nắm lấy bàn tay trắng nõn mềm mại của cô ta.
Tiền Giai Di cả kinh đến hoa dung thất sắc, phẫn nộ muốn rút tay về.
Hoàng Dần chạm đến chán ghét trong mắt cô ta, nở nụ cười lạnh, "Việc này tôi có thể giúp, nhưng tôi không cần tiền. Chỉ cần cô bồi tôi một đêm."
Hoàng Dần có đam mê đặc thù, phụ nữ càng ghét ông ta, ông ta càng muốn bắt tới tay. Bắc Vũ Đường là mỹ nhân toàn giới công nhận, một mỹ nhân như vậy tới cửa, tự nhiên không thể buông tha.
Tiền Giai Di không ngờ ông ta lại là người như thế, trước giờ nghe giới showbiz loạn, giờ mới biết rằng, quả nhiên là vô cùng loạn.
"Tôi đi toilet."
Tiền Giai Di cầm túi xách vội đi đến toilet, cô ta gọi cho Úc Khả Tâm.
"Các người chụp đủ ảnh chưa? Giờ tôi có thể đi chưa?" Tiền Giai Di bị người đàn ông ghê tởm kia chạm vào, giờ không muốn nhìn thấy ông ta.
Toàn bộ quá trình Úc Khả Tâm đều theo dõi, tất nhiên là thấy một màn kia.
"Giai Di, cô quên tôi nói gì với cô rồi sao? Cô phải làm ra hành động ** với ông ta, nếu không chụp ảnh cũng vô dụng. Chỉ là các người ăn cơm, không có tính thực tế, người khác sẽ không tin. Nhớ kỹ, ** Hoàng đạo. Tốt nhất là để ông ta ôm cô rời khỏi nhà hàng. Sau khi rời khỏi nhà hàng, cô có thể mượn cớ rời đi."
"Lúc trước các người không nói thế này." Tiền Giai Di nghiến răng nghiến lợi.
"Giai Di, tôi nghĩ là cô không hiểu." Úc Khả Tâm lạnh lạnh nói, "Chỉ là ở cùng ông ta lâu một chút thôi, cũng không phải chuyện gì to tát. Cô muốn báo thù, muốn một lòng giải hận, chẳng lẽ một chút hi sinh này cũng không muốn?"
"Được rồi, tôi biết rồi."
Chuyện đã tới nước này, cô ta không làm cũng phải làm.
Tiền Giai Di trở lại vị trí, vụng về làm theo lời Úc Khả Tâm, Hoàng Dần thấy cô ta biết điều như thế, trong lòng vui mừng, ánh mắt xâm lược nhìn cô ta, âm tà quét qua, phảng phất như cô ta không mặc gì cả.
Hoàng Dần ân cần rót rượu cho cô ta, lúc cô ta không chú ý, thêm chút đồ vào trong rượu.
"Cụng ly." Hoàng Dần nâng chén.
Tiền Giai Di ngây ngốc nhận chén rượu ông ta đưa, "Cụng ly."
Một chén rượu vào bụng, rất nhanh Tiền Giai Di cảm thấy mơ màng.
Hoàng Dần thấy vậy, biết là thuốc đã ngấm, tiến lên nâng cô ta, "Cô uống say, tôi đưa cô về."
Tiền Giai Di mặc ông ta ôm rời khỏi nhà hàng, sau đó lên xe, vào một khách sạn.
Khách sạn này là Hoàng Dần chuẩn bị sẵn khi Tiền Giai Di mời Hoàng Dần tới. Đồ vật bên trong đã chuẩn bị ổn thỏa.
Khi hai người vào phòng, Hoàng Dần gấp gáp hưởng thụ mỹ nhân ngay.
Trước màn ảnh, Úc Khả Tâm và Trương Cảnh Tuyên nhìn hai người cọ sát nóng bỏng cũng dần miệng khô lưỡi khô, dựa sát nhau, cuối cùng dây dưa lên.
Hôm sau, Tiền Giai Di tỉnh lại, phát hiện mình trần trụi nằm ở nơi xa lạ, sợ đến xanh mặt.
Tiền Giai Di không ngu, biết mình đã mắc mưu.
Tiền Giai Di muốn kiện Hoàng Dần, lại bị Úc Khả Tâm uy hϊế͙p͙, cô ta cầm video s.εメ đêm đó uy hϊế͙p͙ Tiền Giai Di.
"Cô tốt nhất nên ngoan ngoãn, đừng mong nói cho bất kỳ ai. Nếu cô nghe lời, người trong video này là Bắc Vũ Đường, không liên quan gì đến cô cả. Nếu cô không nghe lời, nói cho người không nên nói, người trong video không phải Bắc Vũ Đường, mà là Tiền Giai Di cô."
"Cô cần nghĩ kỹ hậu quả. Một khi video được up lên, đời này cô đừng mong ngẩng đầu lên được, cha mẹ cô, họ hàng của cô cũng sẽ hổ thẹn vì cô, cả đời không dám ngẩng đầu."
Tiền Giai Di bụm mặt khóc nấc lên.
Tình hình bây giờ, cô ta đã không còn đường sống.
"Ngày mai ra nước ngoài giải sầu đi, chờ xong việc thì về. Số tiền này cũng đủ để cô ăn ngon mặc đẹp ở nước ngoài một thời gian rồi." Úc Khả Tâm đặt một tấm vé máy bay và một tờ chi phiếu trước mặt Tiền Giai Di.
"Tôi biết rồi." Tiền Giai Di nhận mệnh, giờ cô ta là cá nằm trêи thớt, không có quyền lựa chọn.
Úc Khả Tâm thấy vậy, lộ ra nụ cười vừa lòng, "Tiền tiểu thư quả là người thông minh, biết làm thế nào là tốt nhất cho mình."
Nghe được ba chữ người thông minh, tia hận ý xẹt qua trong mắt Tiền Giai Di.
Cô ta nào phải người thông minh, cô ta rõ ràng là một con ngốc, bị người ta chơi đến xoay vòng.
****
"Vũ Đường, nên thu lưới chứ?" Ngọc tỷ hỏi.
Hai tháng trước, Ngọc tỷ đã muốn xuất kϊƈɦ, chỉ là bị Vũ Đường ngăn lại, chỉ nói chưa tới lúc. Thời gian hắn đứng trêи đỉnh cao quá ngắn, phải chờ hắn quen được mưa được gió mới là lúc tốt nhất để trả thù.
"Trương Cảnh Tuyên có vẻ không vội. Em nhớ hắn ta tiếp nhận quay chụp cho một nhãn quảng cáo, sắp xong rồi. Chờ sau khi quay quảng cáo xong thì up cũng không muộn." Bắc Vũ Đường sâu kín nói.
Ngọc tỷ cười ha ha, "Vẫn là con nhóc em lợi hại."
Chờ sau khi quảng cáo quay xong, danh dự Trương Cảnh Tuyên quét rác, đến lúc đó tiền bồi thường cũng lớn lắm nha.
"Trước đăng ảnh chụp Úc Khả Tâm ra vào bệnh viện, tin tức là hư hư thực thực mang thai up lên. Ngoài ra, up luôn cả cô ta và Trương Cảnh Tuyên bí mật hẹn hò lên luôn đi."
"Được."
Nguyên chủ muốn trả thù hai người họ, đáng tiếc hai người này lại chậm chạp không dám công khai. Cô đành phải trợ giúp một tay, hoàn toàn buộc chặt hai người này với nhau mới được.
Chờ đến khi Trương Cảnh Tuyên xú danh vang xa thì chơi mới vui.
Không biết là trùng hợp hay là vận mệnh an bài, hai bên đồng thời xuất chiêu.
Weibo bị hai việc làm nổ tung bành!
Chuyện thứ nhất chính là tiểu hoa đán mới nổi Úc Khả Tâm đêm khuya bí mật hẹn hò với ảnh đế Trương Cảnh Tuyên.
Chuyện thứ hai là minh tinh đang hot Bắc Vũ Đường và đạo diễn trứ danh Hoàng Dần quan hệ sâu xa, hư hư thực thực không bình thường.
Bắc Vũ Đường nhìn thấy những ảnh kia, hơi sửng sốt.
"Những bức ảnh này chắc chắn là ghép!" Tiểu Ngọc hầm hừ.
Hoàng Dần là ai, người trong giới đều biết, nhấc lên quan hệ với ông ta là không có chuyện gì tốt rồi.
Sắc mặt Ngọc tỷ ngưng trọng, "Vũ Đường, chị nghe bạn từ tòa soạn báo đã kiểm định, ảnh đó là thật, không phải ghép."
Tiểu Ngọc là người đầu tiên nhảy dựng lên, "Không thể nào!"
Ngọc tỷ cũng cảm thấy là không thể nào, nhưng mà người phụ nữ trong ảnh thật là Bắc Vũ Đường.
Đúng lúc này, di động của Bắc Vũ Đường vang lên, nhìn tên người gọi, Bắc Vũ Đường đứng dậy đi đến ban công rồi mới nhấn nghe.
"Anh đã thấy tin tức." Câu đầu tiên Bạch Quân Ngọc nói chính là câu này.
Giọng anh rất lãnh đạm, nhưng Bắc Vũ Đường lại nghe ra lửa giận đè ép trong đó.
"Đường Nhi, để anh bảo vệ em." Bạch Quân Ngọc trầm giọng, âm thanh như có ma lực xuyên thẳng vào lòng cô.
Bắc Vũ Đường rất muốn gật đầu, rất muốn nói được.
Nhưng quy tắc còn đó, cô không thể không từ chối, từ chối tâm ý của anh.
"Quân Ngọc, chuyện này em có thể xử lý được. Anh đừng nhúng tay vào."
Bạch Quân Ngọc nhìn người trong ảnh, người đầu tiên anh nghĩ đến chính là Tiền Giai Di. Anh không ngờ, người phụ nữ lại dám xuống tay với Đường Nhi.
"Người trêи ảnh, anh......" Bạch Quân Ngọc muốn nói cho cô, chỉ là còn chưa nói xong, đã bị cô ngắt lời.
"Anh đừng nói gì hết. Em có cách giải quyết, em sẽ không để bản thân bị thương. Tin em." Bắc Vũ Đường vội ngắt lời anh.
Anh mà nói ra là phạm quy luôn đó.
Vất vả lắm mới đến được bước này, Bắc Vũ Đường không muốn kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Bạch Quân Ngọc không biết cô sợ cái gì, nhưng anh cảm giác được, nhất định phải có chuyện gì thì cô mới như thế.
"Bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu, anh đều ở bên em." Bạch Quân Ngọc nặng nề nói.
"Vâng."
Ngắt điện thoại, Bạch Quân Ngọc đi vào trong phòng. Chu Phong thấy Đại Boss sắc mặt khó coi, cậu đang chờ Boss ra tay xử lý việc này, nhưng mà cậu lại ngạc nhiên phát hiện anh không làm vậy.
"Tìm được Tiền Giai Di chưa?" Bạch Quân Ngọc hỏi.
Chu Phong mở tablet ra, "Tìm được rồi, cô ta đang ở nước M."
"Phái người qua khống chế cô ta."
"Được." Chu Phong chờ Boss tiếp tục ra lệnh, chỉ là chờ nửa ngày cũng không thấy gì, nghi hoặc.
Chẳng lẽ Đại Boss không định khống chế truyền thông trong nước, giảm thiểu lời chửi bới nhục mạ Bắc Vũ Đường tiểu thư à?!
Bạch Quân Ngọc thấy cậu còn sững sờ ở đó, ánh mắt lãnh lệ phóng qua, Chu Phong giật thót mình, lập tức xoay người đi.
Chu Phong an bài tốt rồi, Bạch Quân Ngọc lạnh mặt phân phó, "Rút ngắn toàn bộ hành trình."
"Được." Chu Phong đáp, trong lòng rất hồ nghi. Nhìn ra được Đại Boss rất tức giận, cũng rất sốt ruột, nhưng mà vì sao lại không ra tay chứ?
Nếu Đại Boss ra tay, chuyện nhỏ này có thể giải quyết dễ dàng.
Để sớm chạy về, Chu Phong ép lượng công việc, tăng ca thêm giờ, đẩy nhanh tốc độ.
Bên kia, tình huống trong nước không thể lạc quan.
Úc Khả Tâm không ngờ chuyện mình đi bệnh viện kiểm tra sẽ bị chụp lại, còn là ở lúc mấu chốt này.
"Cảnh Tuyên, làm sao bây giờ?" Úc Khả Tâm lo lắng.
Bọn họ hoàn toàn không ngờ chuyện này lại bại lộ ra ánh sáng ngay thời gian này. Bọn họ còn chưa làm thanh danh Bắc Vũ Đường xấu đi, nếu lúc này Bắc Vũ Đường quấn lên thì không xong rồi.
"Anh đi trấn an cô ta trước. Giờ quan trọng nhất là phải hành động nhanh hơn, không cần chuyện lên men mới tiến hành bước thứ hai nữa."
"Ngày mai em sẽ để người up lên." Úc Khả Tâm nói.
Bọn họ vốn định chờ lúc Bắc Vũ Đường gặp nguy cơ, sắp bình ổn được thì mới up đoạn video nóng bỏng kia lên.
Vậy hiệu quả tuyệt đối là tốt hơn liên tục cùng lúc.
Chỉ là người tính không bằng trời tính, họ không thể không nhanh hơn. Chỉ có khiến Bắc Vũ Đường ốc không mang nổi mình ốc, họ mới không bị chú ý.
"Chỉ có thể như thế." Trương Cảnh Tuyên vừa nói xong, di động vang lên tiếng chuông Bắc Vũ Đường gọi.
Trương Cảnh Tuyên đứng lên, đi vào phòng trong rồi mới nhấn nghe.
"Cảnh Tuyên, anh và Khả Tâm có phải ở bên nhau không?"
"Vũ Đường, chuyện em và Hoàng Dần là thế nào?"
Hai người đồng thời mở miệng.
Bắc Vũ Đường dùng tâm thái của nguyên chủ mà hỏi ra những lời này. Dù sao, với tình yêu của nguyên chủ dành cho Trương Cảnh Tuyên, thấy tin tức kia, sao có thể không quan tâm?
Trương Cảnh Tuyên còn định ra đòn phủ đầu, chiếm quyền khống chế.
"Anh trả lời vấn đề của tôi trước đã." Lần này Bắc Vũ Đường mở miệng trước, giọng nói mang tia giận tái người.
Lúc này người vốn nên tức giận lại đang lười biếng dựa vào sofa, nghịch điều khiển từ xa trong tay, biểu tình đạm nhiên.
Trương Cảnh Tuyên thấy cô hỏi trước, đành nhẫn nại, dùng lý do thoái thác đã sớm chuẩn bị trước, "Truyền thông đưa tin giả thôi. Ngày ấy không chỉ có anh, mà còn mấy người nữa cơ. Giờ đám paparazzi đều thích cắt câu lấy nghĩa, em cũng không phải không biết."
"Thật vậy sao?" Bắc Vũ Đường hỏi lại.
"Đương nhiên. Vũ Đường, anh đối với em thế nào, chẳng lẽ em còn không biết sao?" Trương Cảnh Tuyên một bộ bị thương.
"Cảnh Tuyên, em tin anh."
Trương Cảnh Tuyên thấy cô tin, bắt đầu chất vấn, "Chuyện em và Hoàng Dần gì kia là sao? Hoàng Dần cũng không phải thứ gì tốt."
"Giống như anh vậy. Em và Hoàng Dần vốn chẳng có quan hệ gì. Người như ông ta, ai ngu mà đi trêu chọc chứ. Bức ảnh kia cũng không biết có phải là có người cố ý hãm hại em không." Bắc Vũ Đường hầm hừ.
Trương Cảnh Tuyên nghe hai chữ "hãm hại", hơi chột dạ.
Trương Cảnh Tuyên vẻ mặt lo lắng, "Hãm hại? Gần đây em có đắc tội ai không?"
"Không có." Bắc Vũ Đường thấp giọng nói, "Chỉ cần anh tin em, em sẽ không lo lắng."
"Đương nhiên là anh tin em rồi."
Hai người lải nhải một đống lời âu yếm rồi mới ngắt đinệ thoại. Vừa ngắt xong, Bắc Vũ Đường lập tức vuốt cánh tay đã sởn hết cả gai ốc của mình.
Mỗi lần gọi cho Trương Cảnh Tuyên xong, cô đều bị ăn ít đi mấy bát cơm. (Giảm cân tốt nha)
Bắc Vũ Đường gọi cho Ngọc tỷ, "Ngọc tỷ, tạm thời đừng up tờ kết quả xét nghiệm mang thai lên vội, chờ thêm mấy ngày rồi mới up."
Bắc Vũ Đường có dự cảm, bọn họ muốn bắt đầu làm xú thanh danh của cô rồi.
ảnh chụp hôm nay chỉ là món khai vị thôi, vở kịch lớn sẽ mau chóng kéo màn, đến mức có thể trực tiếp hủy diệt tinh đồ của cô. Giờ lại up kết quả xét nghiệm họ vất vả lắm mới làm được lên, căn bản không có ý nghãi gì.
Dù sao, danh khí và địa vị của cô cao hơn Úc Khả Tâm.
Truyền thông tất nhiên sẽ đào tin tức của cô nhiều hơn, hơn nữa họ còn đã chuẩn bị, tất nhiên sẽ chấn động hơn tờ kết quả xét nghiệm kia nhiều.
"Được. Chị tra được, ảnh chụp lần này là có người dự mưu, chị sẽ mau chóng tra ra người đứng sau."
Từ sau khi xảy ra chuyện, Ngọc tỷ luôn bận rộn, lợi dụng nhân mạch của mình trong giới để xử lý chuyện này.
"Không cần tra, em biết là ai."
"Ai?" Ngọc tỷ trầm giọng hỏi.
"Trương Cảnh Tuyên và Úc Khả Tâm."
Khi Bắc Vũ Đường nói ra hai cái tên này, Ngọc tỷ hoàn toàn chẳng ngạc nhiên chút nào, chỉ là phẫn nộ đã phủ kín khuôn mặt chị, "Chị biết ngay là tên Trương Cảnh Tuyên kia không phải hạng tốt lành gì mà. Con tiện nhân Úc Khả Tâm kia nữa, cuối cùng cũng không kiềm chế được."
"Ngọc tỷ, hai ngày này hẳn là sẽ có tin tức lớn hơn, có lẽ ngày mai sẽ bắt đầu rồi, thanh danh của em sẽ xú." Bắc Vũ Đường bình tĩnh nói.
Ngọc tỷ nhăn chặt mày, "Có phải em biết gì rồi không?"
"Cụ thể thì em không rõ, nhưng em có dự cảm, họ có chiêu sau." Bắc Vũ Đường nhắc nhở Ngọc tỷ, muốn chị chuẩn bị sẵn sàng trước, không đến mức bị đánh đến không kịp trở tay.
"Chẳng lẽ là ** chắc?!" Ngọc tỷ thuận miệng nói một câu.
"Rất có thể."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.