Mau Xuyên Nghịch Tập: Boss Phản Diện, Cầu Buông Tha

Chương 7:





Trên một diễn đàn, có vô số đề tài hot không đâu vào đâu, Mộ Vân Ca thật cảm thấy không còn lời gì để nói, sau đó cô nhanh chóng tạo một cái topic thay thế.



Tổng tài của tập đoàn Bạc thị là một người vong ân phụ nghĩa, hãm hại cha vợ của mình, còn đưa ra một loạt chứng cứ từ viện kiểm sát ngân hàng, những chứng cứ này nhìn qua vô cùng có khả năng là sự thật! Đề tài này nhanh chóng thu hút đọc giả.



Nói cách khác, nếu tất cả chứng cứ này là thật thì Tưởng Hạo thị trưởng chính là bị oan uổng!



Trong lúc nhất thời, cư dân mạng lại lần nữa sôi trào lên, đặc biệt là các cư dân mạng ở thành phố A, càng phẫn nộ tột đỉnh.



...



"Tôi liền biết Tưởng thị trưởng không có khả năng tham ô! Thành phố A ít nhiều gì nhờ có ông ấy mới có thể phát triển được như vậy!"



"Tôi cũng cảm thấy lầu trên nói rất đúng, nhưng tôi chỉ là một cư dân nhỏ bé, không lấy ra nỗi chứng cứ, ai! May mắn là có hiệp sĩ giúp Tưởng thị trưởng tìm ra chứng cứ!"



"Đúng vậy, nếu không có người tìm ra chứng cứ thì có lẽ Tưởng thị trưởng lần này nhất định xong rồi! Cảm ơn anh bạn hacker đã tìm ra chứng cứ giúp Tưởng thị trưởng, toàn thể nhân dân thành phố A rất cảm ơn anh!"



"Thật là buồn cười, hiện tại có rất nhiều người đứng ra vì Tưởng thị trưởng nói chuyện, nhưng lúc trước ông ấy xảy ra chuyện các người đều bị câm hết rồi sao!? Một năm trước ba tôi đi làm ở một cái xưởng kia bị máy móc cuốn vào mất cánh tay, cái nhà xưởng kia còn quỵt nợ, mẹ tôi dùng chiếc xe đạp cũ của nhà tôi đạp xe ở trước cửa nhà xưởng treo biểu ngữ tình cờ Tưởng thị trưởng thấy được, sau đó cũng nhờ ông ấy ít nhiều ra mặt, ba của tôi mới giữ được một cái mạng, lúc trước còn có người nói là do thủy quân giúp ông ấy tẩy trắng, hiện tại mặt có đau hay không?"



...



Nhìn đến những bình luận trên mạng, Mộ Vân Ca vừa lòng gật đầu.



Mà ngay lúc này, Tần Lam vừa mới tan tầm chuẩn bị cùng Bạc Tình ăn bữa tối thì điện thoại của Bạc Tình vang lên.



Nhíu mày, Bạc Tình tiếp điện thoại: "Có chuyện gì?"



Hắn còn chưa nói xong, bên kia thư kí đã kinh hoảng thốt lên, "Bạc tổng không tốt! Trên mạng xuất hiện một cái topic, đem toàn bộ chứng cứ chúng ta cùng Lý... hợp tác đều tung lên mạng!"



Lời nói vừa thốt ra xong, đồng tử Bạc Tình lập tức co rút lại "Ông nói cái gì?"



Toàn bộ những chứng cứ đó đều thông qua tầng tầng bảo mật, làm sao có người tìm thấy được?



...



"Đúng vậy Bạc tổng, ngài mau lên mạng xem đi!" Tiếng nói thư kí tràn ngập sợ hãi.



Bạc Tình lập tức cắt điện thoại, sau đó chuẩn bị lên mạng.



Nhưng lúc này đã không cần hắn lên mạng điều tra, đã có một vài tin tức ngắn xuất hiện trên màn hình.



Nhìn tiêu đề, sắc mặt Bạc Tình âm trầm xuống, sau đó đóng điện thoại.



Nội dung của topic thật hay giả, hắn liếc mắt một cái liền biết. Điều hắn không nghĩ ra chính là, đối phương không những tung ra bằng chứng hắn cùng với Lý phó hợp tác mà còn đưa ra bằng chứng hắn hãm hại Tưởng Hạo.



Trừ những cái này, sự tình Bạc thị năm đó bị niêm phong chứng cứ cũng liệt kê rõ ràng rành mạch.



...



Càng xem, tâm Bạc Tình càng trầm.



Những chứng cứ này, cũng không khỏi quá mức rõ ràng đi? Hơn nữa, không có cái nào là giả!



Đúng lúc này, điện thoại của công ty điện cho hắn, "Bạc tổng không tốt! Cổ phiếu công ty chúng ta nhanh chóng hạ xuống, làm sao bây giờ!"



"Lập tức cho người đè tin tức này xuống! Đều nói là do đối thủ cạnh tranh của Bạc thị làm!" Bạc Tình có chút không khống chế được rống to.



Đáng chết, nếu để cho hắn biết ai làm ra việc này, hắn nhất định bắt hắn bầm thây vạn đoạn!



...



Cúp điện thoại được một lúc, điện thoại của Bạc Tình lại vang lên.



Thấy trên màn hình là Tần Lam, Bạc Tình cố nén bạo nộ trong lòng tiếp điện thoại "Lam Nhi, có chuyện gì vậy?"



"A Tình, tin tức trên mạng anh thấy chưa? Hiện tại phải làm sao bây giờ a? Em đang ở nhà bị một đống phóng viên bao vây." Tần Lam nhu nhược đáng thương nói.



Nghe được lời này, Bạc Tình bực bội kéo nơ "Anh sẽ phái người qua đón em rời đi, công ty xảy ra chút chuyện anh phải về xử lí, hôm nay em cố chịu một chút."



...



Tần Lam thông minh biết đạt được liền dừng, sau đó ôn ôn nhu nhu nói "Dạ, công việc quan trọng hơn, anh mau trở về đi."



Bạc Tình ừ một tiếng, sau đó gắt gao nắm chặt di động đẩy cửa xe, hướng đi đến thang máy của bãi đỗ xe.



Sau đó, tập đoàn Bạc thị liền lâm vào một mảnh bận rộn.



Mà cùng lúc này, bên trong Nghiêm gia, Nghiêm Thù chính là rất nhàn nhã nhìn tin tức trên mạng.



Một lát sau hắn đột nhiên nhìn về phía Lôi Bân nói: "Lôi Bân, cậu cảm thấy chuyện này là do ai làm?"



...



Nghe được Nghiêm Thù hỏi, Lôi Bân do dự, một lúc sau vẫn là nói: "Hẳn là do nội gian bên người Bạc Tình đi? Bằng không sao lại tìm ra được bằng chứng cụ thể như vậy?"



Lôi Bân vừa dứt lời, trên mặt Nghiêm Thù lập tức xuất hiện một ý cười nhạt nhẽo "Bạc Tình làm ra những chuyện như vậy sao lại có khả năng cho người thứ ba biết được?"



Không phải là người trực tiếp tham dự toàn bộ hành trình, làm sao có thể biết nhiều đến như vậy?



...



Lôi Bân nghe xong một lúc không khỏi ngật đầu tán đồng, sau đó lại có chút nghi hoặc hỏi: "Nếu không phải là người thân cận với hắn, thì người đó là ai? Chẳng lẽ sự thật giống như trên mạng nói, là một hacker chính nghĩa?"



Nghiêm Thù nghe xong lại cười nhạt một tiếng, không trả lời Lôi Bân.



Một lát sau, hắn đột nhiên lại hỏi Lôi Bân: "Tưởng Uyển hiện tại đang làm cái gì?"



Nghe được Nghiên Thù hỏi, Lôi Bân lập tức trả lời: "Cô ấy đem biệt thự Bạc Tình cho giá thấp bán đi, sau đó liền trở về nhà họ Tưởng, đến bây giờ đều không có ra khỏi cửa."



Cũng không biết làm sao boss lại đối với Tưởng Uyển để bụng như vậy, phái người đi theo nàng 24/24, tùy thời báo lại tình huống.



...



Nghiêm Thù nghe được Lôi Bân nói sau đó nhàn nhạt gật đầu, sau đó có chút nóng lòng: "Nghe nói hôm nay đã bắt được một tên tội phạm giết người?"



Lời này vừa nói xong, Lôi Bân lập tức sửng sốt: "Tội phạm giết người?"



"Chính là hung thủ gây tai nạn cho người kia." Nghiêm Thù nói.



Lôi Bân nghe xong, lập tức phản ứng được Nghêm Thù đang nói đến chính là ai.



"Đúng vậy Boss, cũng thật kì quái, người của cục cảnh sát đã truy nã hắn rất nhiều năm đều không có tìm được người này, hôm nay đột nhiên đã bị người báo cho cảnh sát bắt hắn."



Nói xong, Lôi Bân đột nhiên nhớ tới cái gì, lập tức nói: "Đúng rồi, người này chính là người lái xe đụng phải Tưởng Uyển tiểu thư!"



...



Lôi Bân nói xong, Nghiêm Thù trên mặt tức khắc lộ ra một nụ cười nhàn nhạt đầy thâm ý.



"Tôi đã biết, cậu trở về đi." Nghiêm Thù nói.



Nghe được lời này, Lôi Bân lập tức cung kính lui xuống.



Chờ Lôi Bân đi rồi, Nghiêm Thù mới chậm rãi nở một nụ cười. Tưởng Uyển... cô rốt cuộc còn ẩn dấu điều gì nữa?



Nhưng mặc kệ em có ẩn tàng bao nhiêu đi nữa, cuối cùng đều sẽ trốn không thoát bàn tay của tôi đâu.



...



"Tình yêu giá trị +50."



Ngay trong lúc Mộ Vân Ca đang xem thị trường chính khoán đầy màu sắc rực rỡ, âm thanh máy móc của Tiểu Hắc đột nhiên vang lên.



Cũng may là Mộ Vân Ca đã quen thuộc âm thanh của hệ thống, nếu không cũng sẽ bị dọa cho giật mình.



Sau khi nghe xong Tiểu Hắc báo lại, Mộ Vân Ca không khỏi nghi hoặc hỏi: "Làm sao đột nhiên tăng lên 50 điểm rồi?"



Hôm nay cùng Nghiêm Thù đáp lời, giá trị tình yêu của hắn không có bất luận cái gì biến hóa, cô còn tưởng rằng con đường này sẽ rất khó khăn đó.



Nhưng mà đột nhiên lại tăng 50 điểm!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.