Mau Xuyên Nghịch Tập: Boss Phản Diện, Cầu Buông Tha

Chương 5:





Mà lúc này, bên lề đường đột nhiên truyền tới âm thanh bánh xe nhanh chóng chuyển động.



Là chiếc xe gây chuyện kia muốn đào tẩu!



Mộ Vân Ca lập tức quay đầu, đem chiếc xe hơi màu đen đã đâm cô nhìn kĩ một lần.



Nhớ kĩ bảng số xe, Mộ Vân Ca liền chui vào chiếc xe hơi màu trằng đậu phía sau, sau đó xâm nhập vào mạng lưới giao thông internet, đem bảng số xe của người nọ công bố với cảnh sát, và chế tạo cho chủ xe một cái thân phận hư hư thực thực dính dáng đến một vụ án lớn.



Mà cảnh sát sau khi phát hiện chiếc xe có liên quan đến một vụ án lớn, liền bắt đầu ngăn chặn trên quốc lộ tiến hành bắt giữ.



...



Mộ Vân Ca làm xong tất cả, một lần nữa tiến lại gần chiếc xe hơi màu trắng, lúc này, người phụ trách xử lí tai nạn xe cộ ở lân cận cũng đã chạy tới.



Bị đâm chính là một chiếc Maybach trị giá mấy ngàn vạn, người phụ trách không khỏi đồng tình nhìn thoáng qua Mộ Vân Ca, sau đó lập tức tiến hành xử lí vụ án.



Thực mau, số tiền yêu cầu Mộ Vân Ca phải bồi thường đã tính ra tới.



Không tính cái gì bồi thường thiệt hại về tinh thần, chỉ là tiền sửa chữa chiếc Maybach kia thôi cũng đã lên đến 800 vạn.



Nghe phí bồi thường kết xù như thế, Mộ Vân Ca trong lòng bất đắc dĩ thở dài một tiếng, sau đó hướng Nghiêm Thù đi đến.



...



"Vị tiên sinh này, tôi hiện tại không có tiền, chi bằng tôi đem biệt thự của tôi trực tiếp gán nợ cho ngài thế nào? Ngài bán cái biệt thự này ngàn vạn cũng không thành vấn đề." Mộ Vân Ca nói.



Bây giờ trên người cô trừ một trăm vạn trong thẻ tín dụng mà Bạc Tình cấp cho, thì thật là không còn một xu dính túi.



Đương nhiên, nếu thật sự muốn cô bồi thường, cô cũng không phải không đền nổi, chỉ là nếu như vậy thì làm sao có thể tiếp tục cùng Nghiêm Thù có liên hệ?



Trong nguyên bản cốt truyện, Tưởng Uyển từ đầu đến cuối đều không có gặp Nghiêm Thù một lần.



...



Nghe được Mộ Vân Ca nói, con ngươi hẹp dài của Nghiêm Thù nhàn nhạt nhìn về phía Mộ Vân Ca.



Hắn vừa nhấc mắt, Mộ Vân Ca mới phát hiện ra đôi mắt hắn không phải là màu đen mà là thiên về màu lục đậm, phía dưới mắt trái của hắn còn mang theo một viên lệ chí nhàn nhạt.



Bất quá viên lệ chí này không những không ảnh hưởng đến gương mặt tuấn mỹ của hắn, ngược lại cho hắn tăng thêm một phần cảm giác yêu nghiệt.



Trong lúc nhất thời, Mộ Vân Ca không khỏi đối với Nghiêm Thù sinh ra một tia hứng thú.



Người đàn ông này so với Bạc Tình nổi tiếng lưu luyến bụi hoa mạnh hơn nhiều.



...



Mà Nghiêm Thù nhìn thấy Mộ Vân Ca nhìn chằm chằm vào mặt mình, ánh mắt nháy mắt trở nên sắc bén.



Nhưng quỷ dị chính là, bị cô nhìn như vậy, hắn có cảm giác cả người nóng lên, yết hầu cũng có chút khát khô.



Nếu là người phụ nữ khác bị Nghiêm Thù lạnh lùng nhìn như vậy, chắc chắn sẽ bị khí tràn của hắn doạ sợ, nhưng Mộ Vân Ca một chút đều không sợ.



Trải qua nhiều thế giới nhiệm vụ như vậy, đại nhân vật cô cũng gặp quá nhiều đi, bị Nghiêm Thù một vai phản diện doạ đến, thực sự là không đến mức như vậy.



Mà Nghiêm Thù còn bình tĩnh nhìn Mộ Vân Ca một hồi lâu, phát hiện cô trước sau đều không sợ hãi, đôi mắt xanh sẫm của hắn không khỏi hơi động, đồng thời lại có ham muốn xé mở áo sơ mi để bớt khô nóng trong người.



"Biệt thự của cô tôi không cần, tôi cần tiền mặt." Một lát sau, thanh âm Nghiêm Thù thanh lãnh trầm thấp vang lên.



...



Nghe được Nghiêm Thù nói, ánh mắt Mộ Vân Ca hơi mị mị, thực tốt, thanh âm cũng là loại hình cô thích.



Hướng Nghiêm Thù hơi mỉm cười, Mộ Vân Ca đột nhiên có chút khó xử nói: "Chính là tôi không có tiền mặt, chỉ có một đống biệt thự."



Nói xong, Mộ Vân Ca lại tiếp tục nói: "Không bằng, ngài cho tôi số điện thoại, chờ tôi bán được đống biệt thự đó, sẽ đem tiền trả lại cho ngài?"



Kĩ xảo đơn giản như thế, đương nhiên không thể nào lừa được Nghiêm Thù.



Bất ngờ chính là sau khi nghe Mộ Vân Ca nói, Nghiêm Thù nhìn cô trong chốc lát, sau đó vẫn gật đầu nói: "Tốt"



Dứt lời, Nghiêm Thì liền lấy từ trong tây trang tấm card cùng một bút lông màu đen.



...



Thấy thế, Mộ Vân Ca nhẹ nhàng cười, sau đó nói: "Ngày không cần viết cho tôi, ngài nói tôi nhớ kĩ là được."



Nghiêm Thù nghe xong động tác dừng lại, sau đó đọc một dãy số.



Bọn bảo tiêu nghe được Nghiêm Thù nói, đều đồng thời lộ ra vẻ mặt khiếp sợ.



Nửa giờ sau, người mua biệt thử đúng giờ đến, nhìn trước mặt biệt thự được trang hoàn xa hoa, đối phương có chút khó tin nhìn cô: "Vị tiểu thư này, căn biệt thự này chỉ cần 500 vạn thôi sau?"



Dựa theo giá thị trường, căn biệt thự này có giá trị khoảng năm ngàn vạn đi?



Người nọ nhìn cô với ánh mắt khiếp sợ, Mộ Vân Ca cười nói: "Đúng vậy, đây là chồng trước tôi lưu lại, nên tôi muốn bán rẻ."



Nghe được lời này, người nọ không khỏi ngẩn ngơ, sau đó do dự một lát nói: "Tôi có thể xem giấy tờ của căn biệt thự này không?"



Mộ Vân Ca Nghe xong liền gật đầu, sau đó đem tất cả giấy tờ liên quan đến căn biệt thự từ trong ngăn kéo đưa cho đối phương.



...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.