Mau Xuyên Nghịch Tập: Boss Phản Diện, Cầu Buông Tha

Chương 35:




Nghe được Bạc Tình hỏi chuyện, thư kí do dự một lúc vẫn là nói: "Trải qua chúng ta điều tra, số tiền này.. đến từ Tưởng tiểu thư."

"Anh nói cái gì?" Bạc Tình giật mình hỏi.

Tưởng Uyển như thế nào sẽ ở ngay lúc này cho hắn một số tiền?

Tựa như biết Bạc Tình vì sao cảm thấy kì quái, thư kí không khỏi nói: "Bạc tổng, có thể hay không là Tưởng tiểu thư biết ngài có khó khăn, cho nên mới trộm cho ngài? Cô ấy chuyển hai lần tài khoản, mới đem số tiền này chuyển cho tài khoản Bạc thị."

Nghe được lời này, trong lòng Bạc Tình không khỏi mềm nhũn, trên mặt cũng hiện lên một tia cảm động.

Ở thời điểm hắn khó khăn nhất, Uyển Nhi lại âm thầm vươn tay viện trợ cho hắn.

Mà Tần Lam, ngay tại thời điểm này biến mất không thấy tung tích!

Hai người so sánh với nhau, ai là người thiệt tình với hắn, liếc mắt một cái đều thấy rõ ràng!

Đáng giận là trước kia hắn bị mù, mới đem trái tim chân thành của Tưởng Uyển nhiều lần giẫm đạp như vậy!

Nghiêm Thù có câu nói đúng, là hắn có mắt không tròng, mới bỏ lỡ Uyển Nhi tốt với hắn như vậy!

* * *

"Đinh! Giá trị tình yêu +5, trước mắt giá trị tình yêu là 85."

"Đinh! Giá trị tình yêu của nam chính đối với nữ chính -5, trước mắt giá trị tình yêu là 2!"

Sau khi Bạc Tình biết nguồn gốc số tiền, giá trị tình yêu của hắn đối với Mộ Vân Ca và Tần Lam phát sinh biến hóa.

Mộ Vân Ca nghe được Tiểu Hắc hội báo, chính là đang dựa vào lồng ngực Nghiêm Thù bị ăn đút ăn.

Há mồm ngậm lấy một quả nho, Mộ Vân Ca một bên nhấm nuốt một bên xem xét cốt truyện kế tiếp.

Rasaria ngày mai sẽ về nước, cô ta là một người có thủ đoạn, thời điểm tuổi trẻ, liền giống như cốt truyện của Tần Lam, không biết có bao nhiêu người đàn ông có năng lực, có tướng mạo đối với cô ta nhớ mãi không quên.

Một khi Rasaria trở về giúp Bạc Tình, Bạc thị khởi tử hồi sinh cũng là chuyện sớm muộn.

Nhưng mà, Mộ Vân Ca vốn không có tính toán ở trên sự nghiệp nhằm vào Bạc Tình.

Cô muốn chính là Bạc Tình vì Tần Lam mà vứt bỏ Tưởng Uyển hối hận cả đời, hận thấu nữ chính thế giới này, hung hăng ô nhiễm không gian của Chủ Thần!

* * *

Ngày hôm sau.

Chuyến bay Rasaria là buổi chiều 2 giờ đến thành phố A.

Bạc Tình đem công viêc rối loạn đặt sang một bên, liền ra sân bay.

Mà trong lòng hắn, nói không khẩn trương là không có khả năng, bởi vì khi hắn còn rất nhỏ, hắn liền không có gặp qua mẹ ruột của chính mình.

Lại nói tiếp, vẫn trôi qua nhiều năm như vậy, lần đầu tiên thấy mẹ đẻ của mình.

Buổi chiều hai giờ, chuyến bay đến Hoa Quốc thành phố A đúng giờ tới.

Bạc Tình ở trong phòng chờ cho khách quý chờ Rasaria đến.

Mười phút sau, một người phụ nữ thoạt nhìn tinh tế thân thiết lại ôn nhu, ở phía sau hai người đàn ông cao to hộ tống xuất hiện.

* * *

"A Tình! Con của mẹ!" Người phụ nữ mặc một bộ trang phục màu hồng nhạt vừa nhìn thấy Bạc Tình, hai mắt liền đỏ lên, sau đó hướng về phía hắn bước nhanh đến.

Bạc Tình nhìn đối phương nháy mắt, chỉ cảm thấy người phụ nữ trước mặt cùng mẹ của hắn trong trí nhớ trùng lên nhau, trên mặt cũng không khỏi lộ ra một tia co quắp.

Hơn hai mươi năm, người phụ nữ vẫn giống trong trí nhớ của hắn.

Chỉ là nhìn đến người phụ nữ này, từ "mẹ" kẹt trong cổ họng, làm hắn không thể nào kêu lên được.

Vì thế, Bạc Tình chỉ phải khô cằn nói: "Ngài tới rồi, có mệt hay không?"

Nghe được Bạc Tình nói, Rasaria đỏ mắt vui mừng nhìn hắn lắc đầu, "Mẹ không thấy mệt, nhìn đến con, mệt mỏi cái gì đều không có."

Trên mặt Bạc Tình xả ra một nụ cười, nhưng dưới ánh mắt từ ai của người phụ nữ, tâm tình của hắn cũng bình phục xuống, sau đó mang người phụ nữ về nhà cũ Bạc gia.

* * *

Về tới nhà cũ Bạc gia, Rasaria cảm khái mà nói: "Không thể tưởng tượng được nhiều năm như vậy, nơi này vẫn giống như trước đây."

Bạc Tình nhấp môi gật đầu, "Phòng này đã dọn dẹp sạch sẽ, trong khoảng thời gian này, ngài liền ở tại nhà cũ của Bạc gia đi?"

Rasaria nge xong cười gật đầu, mà đúng lúc này, điện thoại của Bạc Tình vang lên.

Nhìn thấy tên hiển thị trên màn hình, Bạc Tình vốn nghĩ là không tiếp điện thoại, nhưng đơn độc cùng Rasaria ở chung, hắn lại có chút không được tự nhiên, cho nên chỉ có thể tiếp nhận điện thoại của Tần Lam.

"A Tình, anh rốt cuộc chịu nhận điện thoại của em! Thật xin lỗi, lần trước anh gọi điện thoại cho em, em đang ở đoàn phim, trong núi tín hiệu không tốt.." Tần Lam tiếng nói áy náy tìm cho mình lý do.

Nhưng mà cô vừa nói xong, Bạc Tình liền cười lạnh nói: "Tần Lam, cô không cần lại diễn kịch, cô có ở đoàn phim hay không, trong lòng tôi và cô đều biết rõ ràng! Về sau cô không cần lại đi tìm tôi, nhớ đến việc tôi vì một người dâm đãng như cô mà vứt bỏ Uyển Nhi, tôi liền hận không thể bóp chết cô!"

Dứt lời, Bạc Tình liền trực tiếp cắt đứt điện thoại của Tần Lam.

* * *

"Đinh! Giá trị tình yêu của nam chính đối với nữ chính -5, trước mắt giá trị tình yêu là -3."

Sau khi Bạc Tình cắt đứt điện thoại của Tần Lam, hệ thống lập tức báo cho cô biết giá trị tình yêu biến hóa.

Mộ Vân Ca nghe xong khóe môi hơi hơi gợi lên.

Bắt đầu biến thành số âm sao?

Thật tốt!

Mà đúng như lúc trước Mộ Vân Ca dự đoán vậy, Rasaria trở về, Bạc thị thật nhanh dưới sự trợ giúp của người phụ nữ này ổn định tình huống, bắt đầu lạc quan trở lại.

"Bảo bối, có muốn anh lại ra tay hay không?" Thấy Bạc thị bắt đầu xoay người, Nghiêm Thù ôm Mộ Vân Ca nói.

Nghe được lời này, Mộ Vân Ca cười khẽ lắc đầu, "Không cần, tương lai còn dài."

Nghiêm Thù nghe xong chỉ hơi hơi nhướng mày, sau đó không hề nói cái gì.

* * *

Một tháng sau, Tần Lam cùng Trương Kinh cùng xuất hiện tại sân bay thành phố A.

Nhìn thấy cô, trong sân bay các phóng viên như ong vỡ tổ xông lên hỏi cô vì sao đột nhiên biến mất một tháng, trên mạng lan truyền việc cô hút ma túy là như thế nào.

Tần lam tươi cười khéo léo nhìn các phóng viên, vẻ mặt vô tội, "Mọi người đều hiểu lầm, trước kia tôi cũng chỉ luyện tập thôi, người sáng suốt đều nhìn ra được lúc đó có người bên cạnh chụp lại đi?"

Ngụ ý chính là video trên mạng chỉ là một hồi lăng-xê thôi.

Mà thật nhanh các phóng viên đều phản ứng lại, sau đó đồng thời hỏi: "Nói như vậy, đó chính là cô muốn chụp phim mới? Nhưng mà cũng không khỏi quá giống thật đi?"

"Có thể lộ ra một chút kịch bản được hay không?"

"Tần ảnh hậu có thể nói một chút về nhân vật của mình không? Ngài đóng vai nhân vật chính là hút ma túy?"

* * *

Tần Lam kiên nhẫn nghe các phóng viên mồm năm miệng mười hỏi chuyện, sau đó lại cười nói: "Chuyện này tạm thời tôi không thể lộ ra được, nhưng mà trong tương lai không lâu mọi người đều sẽ biết thôi."

Các phóng viên đều biết có một số vấn đề diễn viên không được phép lộ ra, bởi vậy đều lộ vẻ mặt thất vọng.

Nhưng mà thật nhanh, bọn họ liền đem đề tài chuyển đến trên người Tần Lam cùng Bạc Tình.

Lúc này, Trương Kình đi lên phía trước duỗi tay bảo hộ Tần Lam ra phía sau nói: "Xin lỗi, Tần Lam mới từ nơi khác đóng phim về, rất mệt, mọi người có vấn đề gì về sau lại hỏi."

Dứt lời, Trương Kình liền mang theo Tần Lam từ một lối đi riêng rời đi.

* * *

Mà sau khi xe bảo mẫu công ty phái đến, khuông mặt mỉm cười của Tần Lam nháy mắt lạnh như băng.

Từ lần trước sau khi tiếp điện thoại của cô, vô luận cô gọi điện thoại cho Bạc Tình như thế nào, hắn đều không để ý đến cô!

Bên trong đó, rốt cuộc đã xãy ra biến cố gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.