Mau Xuyên Nghịch Tập: Boss Phản Diện, Cầu Buông Tha

Chương 33:




Nghe được lời này của Mộ Vân Ca, Bạc Tình nhíu mày, vẻ mặt không hiểu rõ nói: "Em nói cái gì? Tần Lam mang thai? Sao có thể?"

Mộ Vân Ca nghe xong lập tức kích động nhìn hắn, oán hận nói: "Như thế nào không có khả năng? Cô ấy tự mình tìm đến em nói, giấy xác nhận đều có, còn có thể làm giả sao?"

Dứt lời, Mộ Vân ca liền tức giận chờ Bạc Tình, nhưng ánh mắt lại rất bi thương.

* * *

Thấy bộ dạng này của cô, sắc mặt Bạc Tình không khỏi hơi trầm xuống, hỏi: "Đây là chuyện khi nào?"

"Còn có thể là khi nào? Chính là lúc anh đưa cho tôi giấy thỏa thuận ly hôn!" Mộ Vân Ca đột nhiên từ trong ngực Bạc Tình tránh thoát ra.

Những lười này của cô đương nhiên tất cả đều là nói dối, nhưng cô một chút cũng không sợ Bạc Tình không tin!

Mà nghe được lời này của Mộ Vân Ca, Bạc Tình chỉ cảm thấy sự hiểu rõ ràng, "Cho nên em ngày đó mới thống khoái ký giấy thỏa thuận ly hôn?"

Giấy thỏa thuận ly hôn là hắn đã sớm đưa cho Tưởng Uyển, nhưng cô vẫn luôn kéo dài không chịu kí tên.

Nhưng ngày đó, đột nhiên cô lại thống khoái kí tên!

Nguyên lai, đây đều là bởi vì Tần Lam đưa cho cô nhìn thấy giấy xét nghiệm mang thai!

* * *

Bạc Tình thật ra không có hoài nghi lời Mộ Vân ca nói là giả, bởi vì hắn biết lấy trình độ si mê của Tưởng Uyển đối với hắn, tuyệt đối không có khả năng dễ dàng kí tên.

Nếu có Tần Lam ở giữa giở trò quỷ, việc cô thống khoái kí tên liền rõ ràng!

Nghĩ đến đây, trong lòng Bạc Tình đối với Tần Lam cảm giác càng không tốt.

"Đinh! Nam chính đối với nữ chính giá trị tình yêu -5, trước mắt giá trị tình yêu là 57."

Nghe được hệ thống báo cáo, biểu tình trên mặt Mộ Vân Ca lập tức là vẻ mặt oán hận đan xen nhìn Bạc Tình, "Bằng không thì sao? Anh vốn dĩ không yêu tôi, hiện tại đến đứa bé cũng đã có rồi, tôi không kí tên có thể được không? Rõ ràng cô ta mới là người thứ ba phá hoại hôn nhân của chúng ta, chính là tôi đều từ bỏ tôn nghiêm quỳ xuống cầu xin anh, anh vẫn nhất định cùng tôi ly hôn! Thậm chí còn hung hăng đánh tôi một bàn tay!"

* * *

Âm thanh Mộ Vân ca tràn ngập lên án cùng thống khổ, mà hồi ức của Bạc Tình, cùng lập tức kéo về hình ảnh lúc cô ôm chân hắn cầu xin hắn không cần ly hôn.

Nghĩ đến chính mình một tát đem Tưởng Uyển đánh ngã xuống đất, trong lòng Bạc Tình nháy mắt bị khổ sở cùng áy náy lấp đầy, "Uyển Nhi, thật xin lỗi! Thật sự xin lỗi! Lúc ấy, anh không biết anh sẽ yêu em!" Bạc Tình vội vàng thổ lộ.

"Đinh! Giá trị tình yêu +5, trước mắt giá trị tình yêu là 75, chủ nhân ngài thật là lợi hại!" Tiểu Hắc khích lệ Mộ Vân Ca.

Mộ Vân Ca nghe xong chỉ tiếp tục dùng vẻ mặt thống khổ nhìn Bạc Tình, sau đó nói: "Bạc Tình, chúng ta trở về không được! Em có thể chịu đựng được anh không yêu em, nhưng em không chịu nổi anh làm người phụ nữ khác mang thai lại quay đầu về tìm em! Liền tính chúng ta hợp lại, Tần Lam cùng đứa bé phải làm sao bây giờ?"

* * *

Nghe được Mộ Vân Ca nói, Bạc Tình vội vàng duỗi tay đem cô gắt gao ôm lấy, "Uyển Nhi em đừng khóc, sự tình Tần Lam anh nhất định sẽ xử lí tốt, em tin tưởng anh một lần nữa có được không?"

Nghe được lời này, ánh mắt Mộ Vân Ca mang theo một tia mong đợi nhìn hắn, "Em còn có thể tin tưởng anh sao?"

Thấy thế, đầu quả tim Bạc Tình run lên, sau đó lập tức gật gật đầu, "Đương nhiên! Cho anh một chút thời gian, anh nhất định sẽ xử lí tốt chuyện này, không hề khiến em khó xử!"

Mộ Vân Ca nghe xong cắn môi dưới, sau đó nói: "Được, em liền tin tưởng anh một lần cuối cùng, nếu lần này anh làm cho em thất vọng, em liền đối với anh hoàn toàn hết hy vọng!"

* * *

Nghe được ba chữ 'hết hy vọng', Bạc Tình vội vàng nói: "Không được! Em là của anh! Em yên tâm, anh nhất định sẽ không lại làm cho em thất vọng."

Mộ Vân Ca gật gật đầu, sau đó có chút ngượng ngùng cúi đầu xoa xoa nước mắt.

Nhìn thấy bộ dạng này của cô, Bạc Tình trong lòng tức khắc mềm nhũn, sau đó duỗi tay lau nước mắt cho cô.

Nhưng vào lúc này, 'phanh' một tiếng vang lớn truyền đến, cửa buồng vệ sinh trực tiếp bị người đá văng ra.

Theo sau, Nghiêm Thù liền giống như tức giận một bước hướng hai người đi đến.

Mà Mộ Vân Ca thấy Nghiêm Thù tới, thần sắc tức khắc hoảng hốt, sau đó cắn răng chắn trước mặt Bạc Tình.

* * *

Nhìn thấy động tác của Mộ Vân Ca, bước chân Nghiêm Thù dừng một chút, sau đó ánh mắt tràn ngập tức giận gắt gao nhìn Mộ Vân Ca, "Bảo bối, em hiện tại tránh ra còn kịp."

"Không! Nghiêm Thù, em tuyệt đối không để anh tổn thương Bạc Tình!" Mộ Vân Ca vẻ mặt kiên định, nhưng thân thể nho nhỏ lại phát run.

Lôi bân ở phía sau Nghiêm Thù nhìn thấy bộ dáng của Mộ Vân Ca, trong lòng không khỏi thầm than: Phu nhân không đi làm diễn viên thật là đáng tiếc, kỹ thuật diễn này.. Nếu không phải trước đó hắn biết phu nhân là cái dạng người gì, sợ là cũng bị bộ dáng của cô mê hoặc.

Mà Nghiêm Thù nghe được Mộ Vân Ca nói còn lại là không vui nhăn mày, sau đó nhìn về phía Bạc Tình, "Bạc Tình, làm một người phụ nữ chắc ở trước mặt mình, cậu không thấy xấu hổ sao? Làm một người đàn ông, cậu không thấy sỉ nhục sao?"

* * *

Nghe được Nghiêm Thù nói, Bạc Tình một bên đem thân thể Mộ Vân Ca kéo đến phía sau chính mình, một bên lạnh lùng nhìn Nghiêm Thù, "Nghiêm Thù, mày làm giấy chứng nhận ly hôn cho tao cùng Uyển Nhi, mày không cảm thấy mình vô sỉ hay sao? Uyển Nhi là vợ của tao, trước kia là vậy, hiện tại là vậy, tương lai cũng là vậy!

Lời này vừa ra, nháy mắt ánh mắt Nghiêm Thù như đao nhìn hắn bắt lấy cánh tay của Mộ Vân Ca, sau đó cười lạnh nói:" Hiện tại mới biết bảo bối tốt? Không biết ai lúc trước ở trước mặt công chúng sỉ nhục cô ấy! "

Nghiêm Thù vừa nói xong, sắc mặt Bạc Tình trắng nhợt, sau đó bất an nhìn về phía Mộ Vân Ca.

Mộ Vân ca ai oán nhìn hắn một cái, nhưng trên mặt lại không tức giận.

* * *

Trong lòng Bạc Tình khẽ buông lỏng, nhưng mà lúc này, Nghiêm Thù dường như bị không khí giữa hai người 'ngọt ngào' chọc giận đến, như hổ rình mồi nhìn Mộ Vân Ca," Bảo bối, em mà không trở lại, anh liền không thể đảm bảo rằng Bạc Tình có thể nhìn thấy mặt trời ngày mai đâu. "

Nghe được lời này, Mộ Vân Ca lập tức tránh thoát như đã hận sớm không thể ném bàn tay to ra, sau đó vội vàng hướng lồng ngực Nghiêm Thù chạy đi qua.

Nhìn động tác của Mộ Vân Ca, Bạc Tình cuống quít hô:" Uyển Nhi, không cần đi! "

Uyển Nhi cư nhiên vì hắn, làm ra hy sinh lớn như vậy, nhưng mà chính hắn, lại là như vậy nhục nhã cô!

" Đinh! Giá trị tình yêu +5, trước mắt giá trị tình yêu la 80. "

* * *

Mà Mộ Vân Ca trong lòng ngực Nghiêm Thù, lập tức đem cánh tay bị Bạc Tình kéo qua âm thầm trên người Nghiêm Thù cọ cọ.

Nghiêm Thù phát hiện điểm này, trong lòng không khỏi bất đắc dĩ cười, sau đó trong động tác ôn nhu, biểu tình hung ác đem cổ tay cô bắt lên.

Mộ Vân Ca đúng lúc lộ ra biểu tình không tình nguyện cùng sợ hãi, giống như một cô gái bị cưỡng ép.

Bạc Tình thấy thế, lại lần nữa giận dữ hét:" Nghiêm Thù, mày buông cô ấy ra! Có bản lĩnh thì nhằm về tao, uy hiếp một người phụ nữ thì có bản lĩnh gì? "

Nghe được lời này, Nghiêm Thù khinh thường nhìn hắn cười lạnh:" Thì tính sao? Chỉ cần có thể làm cho bảo bối cùng tôi ở bên nhau, tôi không ngại sữ dụng bất luận thủ đoạn gì! "

* * *

" Mày!"Khóe mắt Bạc Tình muốn nứt ra trừng mắt nhìn Nghiêm Thù, sau đó rốt cuộc không nhịn được hướng mặt Nghiêm Thù giơ nấm đấm.

Nhưng mà tay hắn còn chưa rơi xuống, cũng đã bị Lôi Bân gắt gao mà bắt được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.