Edit: Triêu Nguyên
Beta: Triêu Nguyên
Không! Cô không phải thế thân!
Tô Vũ Nịnh quật cường nghĩ, lại nghĩ đến thái độ luôn trầm mặc của Thiệu Vũ Sâm, cô lại không chịu nổi.
Thiệu Vũ Sâm, anh không thể cho tôi một lời giải thích chính đáng hay sao?
Kỷ Quan Lan bước vào, đánh tan suy nghĩ của Tô Vũ Nịnh, ánh mắt sùng bái của cô dán về hướng cửa.
Có minh tinh nào mà không sùng bái Kỷ Quan Lan chứ? Hắn là nhân vật thần thoại, tựa như vị đế vương cao cao vô thượng luôn làm cho người ta ngẩng mặt lên nhìn.
Kỷ Quan Lan hôm nay "quất" nguyên một cây tây trang trắng cao cấp, cộng thêm khí chất ôn nhuận như ngọc, không ít diễn viên gan to mật lớn đi chào hỏi hắn. Đương nhiên Kỷ ảnh đế sẽ chào lại một cách lịch sự, trên mặt nở nụ cười thương hiệu, tạo cho người khác cảm giác không thân cận cũng không quá xa cách.
Ai cũng không biết, hắn vừa đến liền tìm vị trí của người con gái nào đó, chào xong, liền tiến về phía cô ấy.
Thời điểm Kỷ Quan Lan tới, Lạc Yên đang chuyên chú chơi trò chơi trên di động —— Rắn săn mồi:))
Ánh mắt cô cứ dán vào màn hình di động, điều khiển con rắn ăn mấy viên cầu nhỏ xung quanh. Đang chơi vui vẻ liền nghe thấy tiếng chào hỏi của Kỷ Quan Lan, cô nhất thời phân tâm một chút, làm cho chú rắn tội nghiệp nào đó đụng vào tường mà chết..... Cho nên thấy Kỷ ảnh đế tới, sắc mặt của chị Yên cũng không tốt lắm.
Kỷ Quan Lan nhìn bộ dạng xù lông của cô, cho rằng cô không chào đón mình, trái tim nhảy nhót nào đó liền lập tức thâm trầm, bước chân đang bước bỗng xoay một đường, chuyển hướng đến chỗ Bạch Thần đang "an tọa".
Nhưng mà, khi đến chỗ Bạch Thần, vị nào đó lại cảm thấy hối hận, hắn vừa ngồi xuống, Bạch Thần liền hạ giọng hỏi: "Sao lại đi qua đây?"
Bạch Thần và Kỷ Quan Lan là người trong cùng một vòng (showbiz), hơn nữa quan hệ của hai người cũng không tệ lắm, điều này rất ít người biết. Bất quá họ lại là những con người chuyên "khịa" lẫn nhau, tổn hại đến đối phương không ít a.
"Qua đây là qua đâu?" Kỷ Quan Lan làm bộ không hiểu.
Bạch Thần a một tiếng, trong ánh mắt tràn đầy hứng thú của dân chuyên ăn dưa xem kịch: "Tiểu Lam Tử, cậu trước mặt tôi còn giả vờ giả vịt cái gì? Vừa bước vào mắt đã dán vào con gái nhà người ta, còn diễn kịch trước mặt tôi...."
Hắn còn chưa nói xong, bạn Kỷ đã thẹn quá hóa giận mà đá vào chân hắn, đương nhiên động tác này của bạn Kỷ chỉ có bé Bạch biết. Trên mặt thì ôn nhu cười cười, trong lòng thì lại chẳng có chút ý cười nào, mở miệng nói: "Cậu đánh rắm!"
Bạch Thần kêu một tiếng, xuýt xoa: "Người trẻ tuổi a, đúng là nóng nảy."
Bạn Kỷ lúc này chỉ muốn cắn chết hắn, Bạch Thần lại buồn bã nói: "Tiểu Lan Tử, nhớ kĩ hình tượng của cậu đi kìa.."
Kỷ Quan Lan hừ một tiếng, không nói chuyện, Bạch Thần không đề cập đến vấn đề này thì còn tốt, nhắc đến, hắn lại nhớ đến khoảng thời mới xuất đạo mờ mịt.
Hình tượng của hắn không phải là ôn nhuận như ngọc cái gì, bất quá những người quản lí của hắn trước đó luôn luôn nói hắn không có khí chất quân tử, giống hệt thổ phỉ. Kỷ Quan Lan liền đánh cuộc với bọn họ, và từ đó đến giờ hình tượng của hắn trong mắt quần chúng đều là như vậy.
Tuy rằng nói mấy vị quản lí cùng nhau bàn bạc làm việc này, nhưng sau đó, Kỷ Quan Lan biết được tên đầu sỏ gây tội chính là gia hỏa đang ngồi trước mặt này (Bạch Thần). Nếu không phải cậu ta khuyến khích, hắn cũng không rơi vào tình cảnh như thế này, vẫn luôn phải giả vờ giả vịt với quần chúng....
Đương nhiên, Kỷ Quan Lan cũng sẽ không thừa nhận rằng thủ đoạn của mình không bằng bọn họ, chỉ là bọn họ quá gian trá!
Chung quanh Bạch Thần không có ai ngồi, cho nên hai vị này vẫn cứ ấu trĩ mà hờn dỗi lẫn nhau, mặt thì tươi cười, lời nói thốt ra lại làm "tổn hại" đối phương, không ngồi cạnh đương nhiên sẽ không biết họ đang nói cái gì.
Kỷ Quan Lan tuy rằng tự nhận chỉ số IQ của hắn cao, nhưng trên thực tế, người hắn dỗi lại là con người phúc hắc Bạch Thần. Cho nên phần đầu của lễ khai máy, người tươi cười cũng là người thắng cuộc đại chiến ngầm này - Bạch Thần, mà bạn Kỷ....
Nụ cười có chút cứng đờ a.