Editor: Mi Mặt Mèo
********************
An Dập không biết Hạ Diệc Sơ suy nghĩ gì, một tay ôm mèo, một tay cầm vòi sen từ từ tưới nước lên toàn bộ thân mèo.
Hạ Diệc Sơ nhát nước như những chú mèo khác, cơ thể run bần bật ôm chặt tay An Dập.
"A Li thật ngoan."
An Dập lại buông một câu như thế, tiếp tục dùng sữa tắm cho mèo mới mua, thuần thục tắm rửa cho mèo.
Hạ Diệc Sơ ngửa đầu nhìn hắn, trên mặt hắn là biểu tình ôn nhu và chuyên chú, không có dáng vẻ làm bộ gì. Hay là...
Hạ Diệc Sơ nghĩ tới một khả năng nào đó, cô hỏi hệ thống:
"Hệ thống, An Dập là trọng sinh sao?"
"Dựa theo tình huống trước mắt, rất có thể."
Rất có thể? Hạ Diệc Sơ chớp chớp mắt.
Không đợi cô có thời gian suy nghĩ, Hệ thống nhanh nhảu lên tiếng:
"Ký chủ, tôi mới nhận được công văn khẩn cấp, tôi phải đi thăng cấp đây. Cô ở đây làm nhiệm vụ cho tốt nha, chờ tôi thăng cấp xong sẽ lập tức quay lại."
"Vậy ngươi muốn đi bao lâu?"
Hạ Diệc Sơ hỏi lại nhưng Hệ thống đã nhanh chóng rời đi, không để lại lời nào thêm nữa.
Đây là lần thứ hai Hệ thống đi thăng cấp nên Hạ Diệc Sơ không lo lắng gì.
Hiện tại cái cô cần biết rõ là rốt cuộc An Dập đã xảy ra chuyện gì.
An Dập nghiêm túc tắm rửa cho mèo con, duỗi tay về phía giữa hai chân sau của mèo.
"Meo!!!"
Hạ Diệc Sơ ngẩng đầu nhìn An Dập, hung hăng giương nanh múa vuốt giống như con sử tử nhỏ tức giận.
An Dập biết rõ tử huyệt của cô nhưng vẫn dùng tay rửa sạch nơi đó, thuận tiện sờ soạng cái đuôi của cô, khẽ cười, nói:
"Ah, thì ra A Li là mèo cái nha."
- ---------Hỗn đản!
Hạ Diệc Sơ giãy giụa không nổi nữa, yên tĩnh nằm trên tay hắn, nhìn lên trần nhà màu trắng, không biết dùng từ gì để chửi rủa tên chủ nhân mới này.
An Dập cẩn thận đặt cô vào khăn tắm, lau khô một lúc rồi dùng máy sấy tóc sấy khô lông mèo.
Vẻ ôn nhu vẫn không rời khuôn mặt hắn, có vẻ như tắm rửa sấy lông cho mèo là việc làm rất yêu thích của hắn.
Hạ Diệc Sơ trong lòng nổi lên kiêng kị với An Dập, cô đứng dậy lắc lắc thân thể, bọt nước bắn khắp nơi.
"Đừng nóng, sắp xong rồi."
An Dập nói rồi lấy tay làm tơi lông mèo một chút mới thả cô ra, đẩy xe lăn vào phòng ngủ. Khi đi ra, hắn mang theo quần áo của mình để tắm rửa. Hắn vừa quay đầu nhìn Hạ Diệc Sơ ngay lúc cô liếc trộm hắn.
Hạ Diệc Sơ sửng sốt, ngây ngốc nhìn hắn.
An Dập cười, lăn xe lăn vào phòng tắm.
Tiếng nước vang lên trong phòng tắm, Hạ Diệc Sơ giật giật lỗ tai, nhảy từ trên sô pha xuống, bước chân vào phòng ngủ của An Dập.
Phòng ngủ của hắn cũng như phòng khách, không bài trí gì nhiều.
Hạ Diệc Sơ dạo quanh phòng ngủ một vòng, không phát hiện ra mạnh mối gì đặc biệt.
Nghe tiếng nước trong phòng tắm dừng hẳn, cô nhanh chân chạy về giường của mình nằm xuống.
An Dập ra khỏi phòng tắm, ánh mắt đầu tiên hắn nhìn đến sô pha trống rỗng, không còn thân ảnh nhỏ bé kia nữa, ánh mắt An Dập đột nhiên trầm xuống.
Sau đó, hắn thấy cuộn lông trắng ngủ ngon ở giường mèo thì tia thầm trầm trong mắt bỗng biến mất như chưa từng xuất hiện.
An Dập sấy khô tóc rồi lăn xe lăn đến bên cạnh Hạ Diệc Sơ.
"A Li."
Hạ Diệc Sơ run run lỗ tai, giả vờ như vừa bị đánh thức, trợn mắt nhìn hắn.
"Lại đây, chúng ta vào bên trong ngủ."
An Dập ôn nhu nói, cong thân mình bắt Hạ Diệc Sơ lên.