Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính Boss

Chương 497: Học trò của tôi không có khả năng là tổng tài (53)




Editor: Mi Mặt Mèo

******************


Chỉ cần Aaron đặt vài đơn hàng, công ty này của Lý Bách Nhiên có thể thoát khỏi hoàn cảnh khốn khó hiện tại. Nhưng chả hiểu sao Lý Bách Nhiên lại không nghĩ nhiều mà trực tiếp cự tuyệt:


"Không cần đâu!"


Lý Bách Nhiên xem hồ sơ trong tay, vô số suy nghĩ nhảy nhót trong đầu hắn. Lý Bách Nhiên sắp xếp lại hợp đồng, sau đó đứng dậy ra ngoài.


"Nè nè, cậu đi đâu vậy. Chúng ta còn chưa nói chuyện xong mà."


Aaron ở trong máy tính gào to, đáp lại hắn chỉ là tiếng đóng cửa của Lý Bách Nhiên.


Lý Bách Nhiên cầm giấy tờ đi gặp đối tác. Nửa ngày trời, hắn đã có thể giải trừ nguy cơ sắp vỡ nợ của công ty.


Lý Bách Nhiên vừa đi khỏi, tay giám đốc nọ liền lấy điện thoại ra gọi cho một người.


"Lý tổng à, lần này, chỉ sợ tôi không đáp ứng được yêu cầu của ngài rồi... Haizz. Mấy đứa nhân viên làm việc không nên thân, lúc trước ký hợp đồng lại để ra một lỗ hổng to đùng bị con trai ngài tìm ra rồi..."


---------------------------------------


Lý Bách Nhiên trở lại công ty, sầm rền gió cuốn, khai trừ không ít kẻ ăn không ngồi rồi, thay máu công ty một lần.


Lý Bách Nhiên cũng sửa lại hết chính sách phúc lợi và đãi ngộ, tốt hơn lúc trước rất nhiều, khiến cho những người được ở lại cảm thấy mình vô cùng may mắn.


Công ty dần đi vào quỹ đạo hoạt động bình thường, tiếp nhận được một vài đơn hàng nhỏ. Lý Bách Nhiên cũng bắt đầu đi học.


Lý Hạo Thành cho rằng Lý Bách Nhiên vận khí tốt nên mới có thể giải trừ nguy cơ vỡ nợ của công ty, hơn nữa thấy công ty không nhận được đơn hàng lớn gì cũng yên tâm hơn một chút.


Lý Hạo Thành muốn chèn ép hành động của Lý Bách Nhiên, nhưng xem ra lại cho hắn vô số tiện lợi.


Không ở Lý gia?


-- Kỳ thật nếu Lý Hạo Thành không cho hắn dọn ra ngoài, Lý Bách Nhiên cũng sẽ tìm cơ hội chủ động dọn đi, dù sao ở một mình làm cái gì cũng sẽ tiện hơn.


Học đại học ở thành phố N?


-- Đây cũng là mong muốn của Lý Bách Nhiên, hắn không muốn đi nơi khác quá xa nơi ở của Hạ Diệc Sơ.


Cho hắn một công ty sắp phá sản?


-- Cái này lại càng hợp ý Lý Bách Nhiên


Công ty thành lập cùng Aaron đang ăn nên làm ra, thật sự rất thuận lợi, nếu có chút phiền phức, phía gia đình Aaron sẽ nhanh chóng giải quyết giúp,


Cho nên hiện tại Lý Bách Nhiên rất thảnh thơi, mỗi ngày đều lượn lờ tới trường.


Lý Bách Nhiên lại dùng tiền lời được chia từ công ty phía Aaron mở ra một công ty khác, thuê người quản lý, còn mình vẫn ở trong tối chỉ đạo.


Công ty Internet M.R từ một công ty nhỏ với tốc độ phát triển kinh người mau chóng được niêm yết trên thị trường.


Không ít người phát hiện ra công ty M.R không bình thường, muốn thâu tóm nó nhưng rốt cuộc lại làm cho công ty của mình bị thâu tóm.


Thời gian từ khi mới thành lập đến khi trở nên cường đại chỉ hơn hai năm


Hai năm thời gian có thể thay đổi điều gì? Hạ Diệc Sơ không biết.


Chỉ là từ một cô giá 27 tuổi, nháy mắt Hạ Diệc Sơ đã bước đến ngưỡng 30.


Từ khi về Lý gia, Lý Bách Nhiên không liên lạc với Hạ Diệc Sơ, mà cô cũng không liên lạc với hắn.


Không có Lý Bách Nhiên ở nhà, mẹ Cố đem toàn lực nhắm mục tiêu là chuyện kết hôn của Hạ Diệc Sơ khiến cô suốt ngày dọn hành lý đi du lịch.


Hạ Diệc Sơ đã đi hết mọi nơi trên thế giới này trong hai năm qua.


Trời trong nắng ấm, Hạ Diệc Sơ lên kế hoạch cho chuyến đi kế tiếp, vừa đúng: thành phố N.


Sân bay người đến kẻ đi, vội vội vàng vàng.


Hạ Diệc Sơ khoác áo gió màu vàng nhạt, mang kinh râm, kéo vali đi giữa đám người, qua kiểm tra an ninh, hướng về phía cổng ra ngoài.


Hạ Diệc Sơ cảm thấy hơi khát, lại kéo hành lý ngược lên tủ bán nước tự động.


Còn vài bước nữa, đột nhiên Hạ Diệc Sơ nhận ra một cỗ nguy hiểm lớn ập tới, lông tơ sau lưng đều dựng ngược lên.


Hạ Diệc Sơ quay đầu nhìn một vòng, phía sau cô một chiếc xe tải lớn mất lái từ đường cái vọt tới.


Tiếng người đi đường kêu la oai oái, xe tải lớn vẫn một đường hướng về phía Hạ Diệc Sơ đâm tới.


Âm thanh xung quanh dần dần biến mất, giờ phút này, Hạ Diệc Sơ cảm thấy tình cảnh trước mắt vô cùng quen thuộc.


Ánh sáng cực nóng đánh vào trên người cô, mồ hôi lạnh toát ra, hồi ức dần dần hiện lên.

Cách sân bay không xa, xe tải mất lái đâm chết người.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.