Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính Boss

Chương 307: Công lược ngân long (18)




Editor: Mi Mặt Mèo
*******************
Hạ Diệc Sơ và Qua Hàn thuê hai gian phòng trong khách điếm để nghỉ lại. Hạ Diệc Sơ cho tiểu nhị ít tiền để hắn đem nước nóng lên phòng cho hai người tắm gội.
Tiểu nhị rất nhanh nhẹn, không để nàng đợi lâu, chốc lát đã đem nước lên, thậm chí còn phục vụ múc nước vào thùng tắm.
Lúc Hạ Diệc Sơ mang Qua Hàn vào khách điếm, một vị nữ tử đã để ý đến nàng."Uyển Như, có chuyện gì? Sao còn đứng đó?"
"À, không có gì, đi thôi."
Tô Uyển Như hồi thần, nàng lại nhìn vào trong khách điếm lần nữa, tốp năm tốp ba ra vào khách điếm, không có hình bóng quen thuộc kia, có lẽ nàng đã nhìn lầm. Ba năm qua, nếu như nàng ta xuất hiện, thì đã sớm xuất hiện rồi.
- --------------------------------------
Hạ Diệc Sơ tắm xong, mở cửa đi tìm Qua Hàn ăn tối thì vừa vặn hắn ta cũng đã tắm gội xong, bước ra khỏi phòng, đứng chờ trước cửa phòng nàng.
"Nhiễm Nhiễm."
"Thật khéo, đi thôi, xuống lầu ăn cơm."
Lúc này vừa đúng giờ cơm trưa, khách khứa càng ngày càng đông, gần như đã ngồi kín bàn.
"Hay là chúng ta về phòng ăn đi, nơi này nhiều người quá." Qua Hàn thần sắc không tốt, đưa ra lời đề nghị.
Qua Hàn không có thói quen ở một chỗ đông người như thế. Hắn bất động thanh sắc đứng che trước mặt Hạ Diệc Sơ.
Hạ Diệc Sơ thực ra muốn bát quái một chút, muốn biết chuyện gì ở thời điểm này trong tửu lầu chính là lựa chọn tốt nhất.
Nhìn Qua Hàn không thích ứng, Hạ Diệc Sơ nhíu mày, từ bỏ ý định này. Nàng gọi mấy món ăn chiêu bài bảo tiệu nhị đem lên phòng rồi xoay người kéo Qua Hàn lên lầu.
Qua Hàn nhìn đồ ăn bày trên bàn, thần sắc ôn nhu lại nhìn Hạ Diệc Sơ, khóe môi hơi kiêu, tâm tình vui sướng, nếu lúc này ở bộ dạng rồng thì cái đuôi dài kia cũng phất tới phất lui rồi.
Hai người ăn cơm xong, dùng chén trà đơn giản rồi nghỉ ngơi.
Hạ Diệc Sơ đem Qua Hàn ra ngoài, ánh chiều tà đỏ rực kéo dài hình bóng hai người.
Cuối cùng, nàng cũng tìm được người cần tìm ở chợ đêm.
Nam nhân hơi béo, khuôn mặt tròn tròn ngồi bên chiếc bàn cắm lá cờ "Duyệt tẫn thiên hạ sự".
Nam tử đang tính toán muốn thu dọn quán về nhà thì đột nhiên có khách đến liền tươi cười đứng lên:
"Vị khách nhân này, ngài đúng là có mắt nhìn tốt, chọn đúng a rồi. Ngài đừng nghĩ nơi này đơn sơ mà chê trách, cả kinh thành này không ai không biết danh hào của Bách Hiểu Sinh..."
"Được rồi, ta hỏi ngươi vài câu, trả lời tốt sẽ có thưởng."
Không để cho tên kia khoa môi múa mép, Hạ Diệc Sơ lãnh đạm ngắt lời.
==================================

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.