Editor: Mi Mặt Mèo
******************
Hạ Diệc Sơ không phải người thích náo nhiệt, nếu như là người khác cứ sống cô tịch trong biệt thự như thế này sẽ cảm thấy buồn tẻ, nhưng Hạ Diệc Sơ thì không.
Chẳng qua, cô ra điều kiện với Mặc Tẫn Ly, cách nửa tháng sẽ rời biệt thự đến căn cứ Tinh Thần hoặc Bất Lạc, hoặc đi thăm bạn bè thân thích.
Mặc Tẫn Ly cũng biết để Hạ Diệc Sơ ở biệt thự một mình thật ích kỷ, nên không ngần ngại đáp ứng yêu cầu của cô.
Bóng đêm hơi lạnh, trên giường lớn mềm mại, hai khối thân thể giao triền lẫn nhau.
Hạ Diệc Sơ ngửa đầu, thả lỏng thân thể, thừa nhận Mặc Tẫn Ly miêu tả đường nét thân thể mình.
"Nhẹ, nhẹ thôi."
Động tác của hắn trước sau như một mạnh mẽ mà cuồng nhiệt, làm Hạ Diệc Sơ suýt chịu không nổi, phát ra những âm thanh ái muội,.
"Ngoan, nhanh em sẽ thích, sẽ thích thôi." Mặc Tẫn Ly cúi đầu gặm vành tai cô, âm thanh ôn nhu trấn an cô.
Động tác dưới thân lại tương phản với lời nói, lực đạo không những không hề nhẹ hơn mà còn mạnh mẽ xâm nhập.
Hạ Diệc Sơ cắn khớp hàm, duỗi tay vẽ ra trên người hắn một đường chỉ đỏ.
Trận vận động giằng co này hơn nửa giờ. Sau nửa giờ, Mặc Tẫn Ly mới xong việc.
Tay Hạ Diệc Sơ mềm nhũn, trượt từ trên người hắn xuống.
Mặc Tẫn Ly hôn hôn khuôn mặt ướt mồ hôi của cô, ôm cô đi tắm rửa sạch sẽ.
Hạ Diệc Sơ lười biếng bị hắn đặt trong bồn tắm, trong lúc lơ đãng hỏi về ấn ký màu đỏ nhạt bên hông Mặc Tẫn Ly:
"Này, vết kia trên eo anh có từ khi nào vậy?"
Mặc Tẫn Ly cúi đầu nhìn, vừa lấy sữa tắm xoa lên người Hạ Diệc Sơ vừa nói:
"Cái này hả, anh sinh ra đã có rồi."
Hạ Diệc Sơ nghe rồi mệt mỏi nhắm mắt lại.
Qua mấy thế giới, người đàn ông yêu cô cũng là người đàn ông cô yêu đều có một ấn ký như thế bên hông.
Hạ Diệc Sơ nhắm mắt không nói lời nào, Mặc Tẫn Ly cho rằng cô quá mệt mỏi nên cẩn thận tắm rửa cho cô một phen, sau đó cũng tắm rửa sạch sẽ rồi dùng khăn tắm bọc lấy Hạ Diệc Sơ, ôm cô về giường.
Hạ Diệc Sơ đột nhiên trơn mắt, hỏi Mặc Tẫn Ly: "Vì sao anh thích em?"
Hạ Diệc Sơ thực sự muốn biết, có lẽ Tô Thanh Hoan cũng vậy.
Rốt cuộc, đời trước Tô Thanh Hoan và Mặc Tẫn Ly đều không có phát sinh quan hệ gần gũi gì khác.
"Em là của anh." Mặc Tẫn Ly cúi người hôn lên mí mắt Hạ Diệc Sơ.
"Ngủ ngon." Hạ Diệc Sơ xoay xoay chọn một tư thế thoải mái nhất, dựa vào lòng Mặc Tẫn Ly.
"Ngủ ngon." Mặc Tẫn Ly ôm lấy Hạ Diệc Sơ, hai người chìm vào giấc ngủ.
==============HOÀN===============