Mau Xuyên Công Lược: Nam Thứ Vạn Năm Mau Yêu Ta!

Chương 166: Vương tử ác ma mau yêu ta (53)






Trong căn phòng, Hàn Thiên Ý trước hết rót trà mời Hạ Y, muốn bắt đầu bằng một cuộc trò chuyện thân thiết.
"Có thể biết tên của chị hầu gái không?"
Sắc mặt Hạ Y lạnh nhạt: "Thưa, tiểu thư cứ gọi tôi là Hạ Y. Và xin mời tiểu thư bắt đầu mục đích chính của mình hôm nay."
Hàn Thiên Ý thoáng ngẩn ra, cứ như không thể tin được Hạ Y lại thẳng thắn như vậy.

"Được rồi. Vậy em hỏi, chị Hạ Y có phải là đã hầu hạ Glenn từ rất lâu rồi không?"
"... Từ lúc tiểu thư gặp tôi mấy năm về trước. Là khi đó." Hạ Y rất không tình nguyện trả lời.
"Ồ? Vậy chị có biết thật ra chủ nhân của chị là một ác ma tâm địa hiểm độc không?"
Hàn Thiên Ý rốt cuộc đã bắt đầu nói đến mục đích của mình.
"Vào lần hắn ép buộc em phải ở cùng hắn một ngày, có phải chị cũng bị bắt đi để giám sát em không? Em hiểu mà, vì là con gái với nhau nên Glenn nghĩ sẽ dễ giám sát hơn."
Hạ Y trong thâm tâm thở dài một hơi. Thành thật mà nói thì... chính cô ta mới là người hắn bị lợi dụng đó, lợi dụng để bắt cô tỏ tình, bất ngờ chưa?
"Glenn đích thị là ác ma." Hàn Thiên Ý nói đến đây, sắc mặt bắt đầu không tốt, như nghĩ đến những hành động đáng sợ của Glenn, "Hắn chèn ép người vô tội. Thậm chí cả người em yêu, gia đình của em."

"Alice tiểu thư..."
"Chị, chị thật sự chưa được chứng kiến bộ mặt thật của hắn rồi, cũng phải, hắn để chị làm người hầu thiếp thân cũng không có nghĩa là hắn sẽ để chị nhìn thấu chính mình kia mà." Hàn Thiên Ý nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt lóe lên phẫn nộ, "Đúng là thâm hiểm. Vậy nên nếu chị ở trong tình huống của em, người đã chứng kiến mặt tối kia của gã ác ma đó, giờ phút này sẽ không đôi co nhiều lời đâu."
Thấy Hạ Y càng không nói gì, Hàn Thiên Ý cứ tin chắc là mình đã dần thuyết phục được cô, ngừng kể lể, sắc mặt nghiêm nghị: "Vậy nên em hy vọng chị có thể cùng hợp tác với em. Chị là người hầu thân cận bên hắn đúng không? Chỉ cần chị làm theo kế hoạch của Dật, mọi chuyện chắc chắn suông sẻ."
Hạ Y đã có chút không nhịn nỗi, ngước mặt lạnh nhạt lên tiếng: "Alice tiểu thư đúng là có một lý tưởng cao cả. Nhưng thứ cho thần không thể nào theo phe tiểu thư đuợc, tiểu thư cũng biết thần chỉ là một hầu gái nhỏ bé, cơm ăn áo mặc đều phụ thuộc vào chủ nhân, thế nên phận là đầy tớ phải luôn trung thành với chủ nhân chẳng phải sao?
Hàn Thiên Ý có chút ngớ người, sau lại cười: "Là chị lo việc đó à? Chị đừng sợ, nếu chị đồng ý, Dật và nhà Shidrew chắc chắn sẽ không để hắn động đến chị. Lúc này còn là thời điểm thích hợp để hạ gục thế lực của hắn nhất, em chắc chắn nếu có chị cùng phò trợ, hắn sẽ không thể có cơ hội xoay người."
"Chị cũng đừng lo, sau khi đánh bại Glenn, em sẽ nói cha thu nhận chị làm hầu gái cho nhà Shidrew, chị nhất định không có thiệt thòi gì đâu."
Ồ? Bây giờ nam nữ chính còn muốn kéo bè phái kết hợp đánh bại Glenn à?
Quyết tâm cũng lớn quá đi.

Hạ Y không nói không phải bởi vì cô bị thuyết phục, mà là cô lười phải nói chuyện với thiểu năng trí tuệ.
"Hầu gái tỷ tỷ." Hàn Thiên Ý nói lời đầy lý lẽ: "Những điều này cũng là tốt cho chị, chứ nếu cứ để Glenn hoành hành như thế, sớm muộn gì chị cũng có thể bị hắn đem ra giận cá chém thớt, không chừng còn bị dày vò đến chết cơ. Chị với em đều là phụ nữ yếu đuối, chắc chắn không chịu được người như hắn đâu!"
Hạ Y bắt đầu không nhịn được: "Alice tiểu thư, người căn bản không hiểu điện hạ."
"Em hiểu!" Hàn Thiên Ý không nhịn được cao giọng. "Hầu gái tỷ tỷ, em là người kết bạn với hắn, thân thiết hắn từ nhỏ, hắn ta như thế nào em còn không rõ sao? Hơn nữa là chị, bộ mặt thật của hắn chị cũng chưa thực sự được thấy qua đâu nên mới nói vậy có đúng không!"




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.