Mau Xuyên Công Lược: Nam Thứ Vạn Năm Mau Yêu Ta!

Chương 142: Vương tử ác ma mau yêu ta (29)






Nội dung mang tính chất tham khảo cải biên, được lấy cảm hứng và mượn ý tưởng từ tác phẩm "Ma Lạt Thiên Kim Đẩu Ác Thiếu". Có thể sẽ làm bạn cảm thấy khó chịu hay phản cảm. Cần cân nhắc kĩ trước khi xem.
Đến ngày đi, Hạ Y thực vô cùng háo hức, phải nói là chuyến đi lần này đối với cô sẽ phải động não nhiều. Để ngăn cản những tình tiết gặp mặt của Glenn và nữ chính Hàn Thiên Ý. Biết làm sao được, tâm hắn nếu đã không thể đổi, cô đành phải chen vào ngăn không để hai người họ gặp nhau, có vậy thì nhiệm vụ của cô mới không dễ thất bại.
Glenn nhìn cô nhóc lớn đầu đang hí ha hí hửng cười cười bên cạnh mình, thuận miệng hoỉ: "Sao lại vui như vậy? Là lần đầu đi nước ngoài sao?"
Hạ Y mặc dù không phải vì lần đầu được đi nước ngoài như hắn nói, nhưng nguyên do của cô thì càng không tiện, rốt cuộc nghĩ bừa một lý do để háo hức thuận ý gật đầu: "Nhà không có điều kiện, từ bé thần còn chưa được bước chân đến sân bay bao giờ đâu!"
"Vậy thì lần sau sẽ lại đưa ngươi đi." Glenn cười nói, không nhận ra trong lời của hắn cho bao nhiêu cưng chiều.
"Vậy phải cảm ơn điện hạ rồi!" Hạ Y cười tít mắt, "Sau này thần sẽ cố gắng hầu hạ người thật tốt!"
Lần này Glenn đột ngột im lặng, đăm chiêu nhìn cô, cũng không nói ghì thêm. Hắn quay mặt sang hướng khác, khẽ giọng: "Hầu gái ngốc, ta rõ ràng không cần..."

Nhưng mà Hạ Y trong đầu chỉ lo suy nghĩ sau khi đến đất nước của nữ chính thì nên làm gì, cũng không có để tâm chăm chú nghe hắn nói.
...
Hạ Y cảm thấy có chủ nhân làm to thật là sướng, gia thế hiển hách, đến đây cũng là chọn khách sạn năm sao đắt đỏ lưu lại. Hắn còn tốt bụng đặt cho cô một phòng đơn, không gian đúng là đẹp không chê vào đâu được!
Chỉ có một vấn đề là quần áo...
Hạ Y nghĩ rằng cô được Glenn cho theo thì vẫn là đi với tư cách là hầu gái để hầu hạ hắn, cho nên cô chuẩn bị thì chỉ lấy duy nhất một bộ đầm ngủ, còn lại hoàn toàn là trang phục của hầu gái, xếp sẵn trong vali nhỏ.
Chỉ là khi Glenn tình cờ nhìn thấy lại nhíu mày: "Không mặc những bộ này."
"Sao vậy ạ? Thần chỉ có những bộ này..." Quần áo của nguyên thân đem từ quê lên không nhiều, khi vào đây thì được cung cấp đồng phục hầu gái, dẫn đến những bộ mặc ngày thường sớm đã cũ kĩ không đẹp mắt, nên không cho vào vali.
"Vậy đi mua vài bộ." Glenn buông một câu trần thuật, không nói nhiều xách Hạ Y còn đang ngu ngơ ra khỏi phòng.
Hạ Y: ???
Khoan khoan.
Mua quần áo? Cho cô?
Lại có chút thụ sủng nhược kinh đến mờ mịt nha!
Cô nhớ trong truyện cũng có đoạn hắn đưa nữ nhân đi mua quần áo, nhưng đó là tất nhiên đối với người có hào quang nữ chính sáng chói của chúng ta Hàn Thiên Ý, sao bây giờ lại chuyển thành cô rồi?

Chẳng lẽ trang phục hầu gái mặc ở nước F đến nơi này không hợp mốt, khó coi lắm sao?
Hạ Y không dám nghĩ sâu xa, chỉ có suy luận hợp lý nhất này để cô lý giải cho nghi vấn của bản thân.
Nhưng mà...
Chỗ này là chỗ quái nào!?
Hạ Y có mơ cũng không nghĩ tới, nơi mua quần áo mà Glenn nói với cô lại là một cửa hàng thời trang đắt đỏ.
"Kính chào quý khách!" Bước vào cửa tiệm, nhân viên cửa hàng chuyên nghiệp niềm nở đón tiếp.
"Ngài mua cho bạn gái hay sao ạ?" Người phục vụ cười tươi nhìn Hạ Y. Hai từ "bạn gái" khiến cô có chút ngượng nghịu.
Glenn cũng không thiết trả lời bọn họ, chỉ làm đúng mục đích: "Lấy vài bộ theo size của cô ấy. Gói hết lại."
"..." Má nó! Kịch bản bá đạo tổng tài trong truyền thuyết là đây chứ đâu!
Tiểu nam phụ diễn vai này quá hợp! Xuất sắc!
Nhân viên phục vụ trưóc hết là nhìn nhau ngơ ngác, lúc sau mới phản ứng được là mình vừa gặp khách sộp, tác phong nhanh chóng hướng Hạ Y hỏi han cụ thể rồi cấp tốc đi chọn lựa quần áo.
"Điện... Điện hạ..." Hạ Y cảm khái các kiểu xong lại cảm thấy hơi hoang mang, nhích lại gần Glenn, ghé vào hắn nói nhỏ: "Chỗ này có phải là xa xỉ quá rồi không?"
Mua đồ dùng cho hầu gái thôi mà, có cần phải chơi lớn đến thế không chứ!
"Không thích?" Glenn tổng tài có vẻ như càng không để ý đến lời của cô.

Hạ Y thật có chút khó xử: "Không hẳn... Nhưng mà..."
"Nếu thích cứ lấy hết. Dù sao người trả tiền không phải là ngươi." Glenn dường như không muốn nói nhiều về chuyện này, ý tứ chính là không để cô từ chối.
"..." Chính vì là anh trả tiền nên tôi mới ngại đó!
Rốt cuộc là hắn có ý đồ gì!?
Logic của tiểu nam phụ thật khó theo kịp!
Đầu Hạ Y toàn là những suy nghĩ lung tung, nhưng vẫn ngoan ngoãn ngậm miệng, rốt cuộc phải ôm hết gần chục bộ quần áo về nhà.
Vài bộ trong miệng của tiểu nam phụ khiến cô vô cùng hoài nghi nhân sinh...
"Sau này đi với ta cứ chọn một bộ mà mặc. Tạm thời tịch thu hết đống đồng phục của ngươi."
"..."




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.