Mau Xuyên Công Lược: Nam Thứ Vạn Năm Mau Yêu Ta!

Chương 137: Vương tử ác ma mau yêu ta (24)






**\*Nội dung mang tính chất tham khảo cải biên\, được lấy cảm hứng và mượn ý tưởng từ tác phẩm "Ma Lạt Thiên Kim Đẩu Ác Thiếu"\. Có thể sẽ làm bạn cảm thấy khó chịu hay phản cảm\. Cần cân nhắc kĩ trước khi xem\.\***
Thông tin cô tiếp thu từ Song Nhị về vị boss phản diện này có nói, vào lễ trưởng thành năm hắn mười sáu tuổi, phi tần thứ ba của hoàng đế, Magaretta sẽ bị hạ độc chết.
Người hạ độc, không ai khác ngoài Glenn.
Cái chết vì độc mà Glenn hạ cho bà ta không mấy nhẹ nhàng, chẳng biết đó là độc gì, làm người trúng phải ruột gan như bị cào cấu gặm nhắm, đau đớn khôn cùng, rốt cuộc cũng chết trong một tư thế khó coi trước bao quý tộc trong bữa tiệc và hoàng đế.
Một cái chết nhục nhã lại không kém phần tàn nhẫn.

Lý do vì sao Glenn lại hạ độc bà ta, hình như thông tin chưa khai thác kĩ...
Hạ Y không có nhiều cảm xúc cho lắm, đã nói là boss phản diện chắc hẳn sẽ không làm điều bình thường rồi.
Xem ra, hôm nay hắn sẽ về trễ.
Hạ Y suy xét một hồi, quyết định ngồi ở ghế sô pha phòng khách chờ hắn, cô chỉ là nổi hứng chờ thôi, không mong đợi gì nhiều.
Không biết dinh thự của các hoàng tử khác thế nào, nhưng là cô cảm thây nơi này nội thất ngoại trừ nhìn thiên về hướng cổ điển của hoàng gia thì cách bài trí sắp xếp khá giống với những căn biệt thự ở châu Á hiện nay.
Thiếu chút nữa quên mất, mô hình biệt thự cũng lấy ý tưởng từ các dinh thự bên châu Âu kia mà.
Một phòng khách lớn thông với cửa chính, chỉ cần người ngoài bước vào thì từ ghế sô pha đặt ở giữa phòng là có thể nhìn thấy. Cho nên không lo về việc sẽ lỡ mất thời gian Glenn trở về.
*
Hạ Y cũng không ngờ là Glenn lại về trễ như vậy!
May mắn đầu óc lo mãi nghĩ đến cái tình tiết kích thích kia, cô cũng không quá buồn ngủ.
Ngay khi Hạ Y quyết định bỏ cuộc, đã tắt bớt đèn trong dinh thự chuẩn bị về phòng ngủ, ngoài cửa vang lên một tiếng "cạch", ngay sau đó là cánh cửa gỗ nặng trịch được đẩy ra.

Glenn bước vào dinh thự quen thuộc, ánh đèn vàng mờ ảo ám muội soi lên người hắn, càng như khiến con người hắn thêm âm hiểm ẩn dật. Ánh mắt nhuốm một tầng sương mù.
Ả đàn bà đó chết rồi.
Hắn cảm nhận máu trong người từng phút nóng lên, cảm giác sảng khoái lại âm ỉ khó chịu.
Đều đáng, tất cả những kẻ làm hại mẹ con hắn, đều đáng.
Bao gồm cả... ông ta.
Nhưng rồi, hắn lại cười, chua xót.
Hôm nay, Glenn uống chút rượu. Vị cay nồng lại đắng chát, trộn lẫn vào tâm hồn hắn.
Hắn lười biếng cởi bỏ giày, bước từng bước nặng nề đi đến ghế sô pha, hắn muốn ngồi một lúc.
Ánh sáng mờ ảo của đèn vàng cùng bóng tối như hòa quyện, mang đến một tầng âm u xung quanh hắn, cùng với chút men rượu trong người, hắn có chút mờ mịt với mọi thứ xung quanh.
Đột nhiên, Glenn cảm nhận có người đang tiến lại gần hắn, đáy mắt lóe lên sát khí, lưng căng cứng, bàn tay đã sẵn sàng để khi vung lên, vừa vặn bóp được cổ của kẻ đó.

Thế nhưng, giọng nói quen thuộc truyền vào tai hắn, êm đềm nhẹ nhàng, khiến tâm thần hắn như thả lỏng.
"Điện hạ, người trở về rồi."
Glenn có chút sững sờ, hắn trì độn một lúc, chậm chạp quay đầu lại, bắt gặp nụ cười xòa thường thấy của người con gái đó.
"Ngươi... chưa ngủ?" Glenn khàn giọng nói, mắt không tiêu cự nhìn Hạ Y.
"Ngủ rồi, nhưng thần nghe có tiếng động, tò mò đi đến phòng khách thì tình cờ thấy điện hạ về thôi."
Glenn không tỏ là mình có tin hay không, "a" một tiếng không rõ ý vị, lẳng lặng nhìn Hạ Y.
Hạ Y cũng không nói gì thêm, bầu không khí lại rơi vào yên tĩnh.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.