Mau Xuyên Công Lược: Nam Thứ Vạn Năm Mau Yêu Ta!

Chương 127: Vương tử ác ma mau yêu ta (14)






**Nội dung mang tính chất tham khảo cải biên, được lấy cảm hứng và mượn ý tưởng từ tác phẩm "Ma Lạt Thiên Kim Đẩu Ác Thiếu". Có thể sẽ làm bạn cảm thấy khó chịu hay phản cảm. Cần cân nhắc kĩ trước khi xem.**
Nữ chính trở về nước rồi.
Chuyện này làm Hạ Y có hơi sầu não.
Glenn tất nhiên sẽ luôn chú ý đến nữ chính, hắn dù không biểu hiện ra mặt, nhưng Hạ Y vẫn nhận thấy tâm tình hắn mấy hôm nay là thực cao hứng, cô sẽ phải bớt trêu đùa với hắn lại rồi.
Vì không thể liên lạc được với Song Nhị nên cô hoàn toàn bị bỏ lại, phải tự lực cánh sinh rồi, khiến cô không thể theo dõi hảo cảm của hắn với Hàn Thiên Ý được nữa, mức độ tăng giảm thế nào đều rất mờ mịt.

"Ngươi sao đấy?"
Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Hạ Y mới hoàn hồn ngước đầu lên, khôi phục nụ cười: "Điện hạ."
"Đang nghĩ gì thế? Trông sắc mặt ngươi có vẻ không tốt." Glenn thoạt nhìn qua sắc mặt khá tốt, rất có tâm tình đi hỏi thăm Hạ Y.
“Không có gì đâu ạ. À, nhưng bây giờ thì thật có nghĩa a.”
“Nghĩ gì?”
"Nghĩ người đó." Hạ Y giảo hoạt nháy mắt.
Glenn: "!!!"
"H-Hàm hồ!" Glenn tức giận lớn giọng, gương mặt có chút phiếm hồng. Tim hắn đột nhiên gia tốc đập thình thịch.
Vô phép quá phận như vậy, hắn phải trừng phạt đi chứ!

Nhưng là, hắn vẫn là không đưa ra bất cứ sắc lệnh tàn nhẫn nào.
Hạ Y cười hì hì, quay lại chủ đề chính: "Điện hạ tìm thần có việc gì cần ạ? Là Alice tiểu thư cần gì sao?" Alice là tên tiếng anh của nữ chính Hàn Thiên Ý.
Glenn nhướn mày: "Sao cứ hễ ta gọi ngươi là ngươi nhắc đến Alice vậy nhỉ?"
"Thì từ lúc Alice tiểu thư về nước điện hạ toàn gọi ta đem rất nhiều thứ đến cho người với tiểu thư thôi mà!” Có nữ chính rồi thì chỉ biết lo cho người ta chứ làm sao có chuyện muốn tìm cô.
"..."
"Được rồi, đúng là có chuyện. Alice vừa nhặt được một con chó con trước cổng lớn hoàng cung, muốn đem về nuôi, ngươi qua dinh thự Shidrew với ta một chuyến đi."
"... Vâng, điện hạ." Hạ Y nhu thuận đáp, đứng dậy một bộ sẵn sàng đi theo hắn, rất biết thu liễm sự bất mãn của mình.
Cô luôn là như vậy, một hai đều nghe lệnh của hắn, không hề có ý cự tuyệt, càng không nhìn thấy sự miễn cưỡng nào.
Có thể tín nhiệm.

Hạ Y theo Glenn đến dinh thự của nữ chính, ở đó có hầu gái chăm chút cho nó, Hạ Y không cần làm gì nhiều, chỉ dặn dò thêm một số mẹo cùng cách chăm sóc cho cún con mà cô biết sao cho hiện đại và hiệu quả để bọn họ theo lời mà làm.
Cún nhỏ có bộ lông ngắn màu trắng, cái mũi ươn ướt bóng  đen, đôi mắt to tròn ngấn nước, phản chiếu hình ảnh cô chủ nhỏ trong vắt, cùng với thân hình nhỏ nhắn vô cùng đáng yêu. Nó là một bé trai hoạt bát,mcasi đuôi nhỏ vẩy vẩy không ngừng, từ khi được Hàn Thiên Ý đem về thì quấn quít lấy cô bé không rời, dáng vẻ mềm mại nũng nịu dụi dụi vào người cô bé, rất biết chọc người yêu.
"Hầu gái tỷ tỷ! Tỷ thật lợi hại đó!" Hàn Thiên Ý nhìn thú cưng mới của mình được chăm chút, ngày càng đáng yêu, tròn mắt ngưỡng mộ nhìn Hạ Y, khiến cô chút chút khó xử cười trừ.
"Alice tiểu thư quá khen."
Glenn cũng nhìn cô bằng một ánh mắt hài lòng.
Kỳ thực Hạ Y cũng không đặt quá nhiều hứng thú vào bé cún nhỏ mặc dù cô khá thích mấy động vật đáng yêu. Bởi vì sinh mệnh của nó rất nhanh liền sẽ kết thúc.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.