Mau Xuyên Công Lược: Nam Thứ Vạn Năm Mau Yêu Ta!

Chương 117: Vương tử ác ma mau yêu ta (4)






**Nội dung mang tính chất tham khảo cải biên, được lấy cảm hứng và mượn ý tưởng từ tác phẩm "Ma Lạt Thiên Kim Đẩu Ác Thiếu". Có thể sẽ làm bạn cảm thấy khó chịu hay phản cảm. Cần cân nhắc kĩ trước khi xem**.
Hầu gái này xuất hiện ở đây là để nhìn thấy tứ hoàng tử là do Glenn tự tay giết chết, sau đó chính cô cũng bị hắn phát hiện, giết người diệt khẩu.
Vừa lên sàn đã ngỏm?

So với nhân vật qua đường còn nhạt nhòa hơn...
Hạ Y day day trán, quyết định tiếp tục diễn biến cốt truyện. Cô vẫn ngồi trong bụi rậm xem trò vui.
Quả nhiên, một tiếng thét truyền đến, cây cối như bị lay động, xào xạc xào xạc xô vào nhau.
Hạ Y ló mắt ra nhìn, cảnh tượng máu me đập vào mắt.
Tứ hoàng tử bị một dao cắm sâu vào ngực, ngax sấp mặt trên đất, máu đỏ chảy đọng thành một vũng đặc sệt bao quanh người cậu ta. Đáng chú ý là cậu bé chừng tám chín tuổi đang nhìn chằm chằm vào cậu ta, mái tóc dài rũ xuống, che đi ánh mắt không có một tia lay động, bình tĩnh đáng sợ.
Glenn cuối người xuống, miệng nhếch lên nở một nụ cười quái dị, mặc kệ ánh mắt kinh hãi đầy khiếp sợ của tứ hoàng tử, đưa tay nắm lấy chuôi dao giựt phắt ra. Sau đó hắn chậm rãi nâng dao lên...

Phập! Phập! Phập! Từng nhát từng nhát nện thẳng xuống người tứ hoàng tử, máu theo đó bắn tung tóe, bắn hết lên khuôn mặt trắng trẻo xinh đẹp của nam hài tử, nhưng dường như hắn không sợ bẩn, xem việc làm của mình như một thú vui, ra sức đâm, mặc cho đối tượng gào thét đau đớn.
Nội tâm Hạ Y không nhịn được run rẩy, quay mặt né tránh không dám nhìn tiếp. Cô có hơi hãi rồi nha...
Mặc dù trước đây xuyến đến cổ đại làm tướng quân. Nhưng thiên hạ thái bình, chưa đến lượt cô phải ra trận giết chóc, có ra biên giới làm nhiệm vụ thì cũng không đến nỗi giơ đao giết người, chưa từng xảy ra cảnh máu me nào...
Nhưng trước mắt, không gian cây cối gió lướt thoáng đãng, lại như bị vũng máu tươi kia hóa thành nghĩ địa, thiếu niên vốn dĩ nên đơn thuần, lại hành xử như một sát nhân máu lạnh, làm sao so với nơi chiến trường thắng thua cần định, lấy giết chóc làm lý tưởng?
Xong nhiệm vụ ở đây nhất định phải bắt Song Nhị chữa trị bóng ma tâm lý cho cô! Người ta vốn dĩ cũng chỉ là một con người bình thường nội tâm yếu đuối thôi mà!
Song Nhị: \[...\] Kí chủ rõ ràng là mượn cơ hội làm khó dễ nó. Yếu đuối sao? Phi!

Hạ Y nóng nảy phản bác: Này này, chẳng lẽ ta nhìn cảnh đó phải hành xử thản nhiên lạnh nhạt như đang xem trò vui đấy à! Ngươi có mà điên!
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
\*Ka: Kì thực đến đây chưa quá rõ nội dung cải biên và mượn ý tường lấy cảm hứng đâu, sau này càng đọc sẽ càng thấy, và tính cách của nhân vật chính càng bị dìm, cho nên mọi người đọc nếu cảm thấy phản cảm thì cứ lặng lẽ rời khỏi, giữ gìn môi trường trong sạch cho khu bình luận. Nếu không thì có thể chờ đến thế giới mới nha~



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.