Mau Xuyên Công Lược Boss Phản Diện Nam Thần

Chương 116: Thanh xuân vườn trường (27)




Khoảng 2 tháng trước ở một sân sau của trường An Ý đang đọc bài diễn văn cho buổi tốt nghiệp sắp tới đột nhiên trước mặt cô có bóng một người nam sinh xuất hiện đó chính là Tần Minh
- Linh cậu có thể làm bạn gái của tới được không? "
Tần Minh lấy hết can đảm nói khuôn mặt cực kỳ khẩn trương bộ dáng
An Ý ngạc nhiên ngẩn đầu lên nhìn anh ta liếc mắt một cái nói
- Chúng ta đã chia tay 2 năm rồi "
An Ý lạnh lùng nói cô còn không có quên tên tra nam này đã phản bội nguyên chủ đâu hừ 
Tần Minh khuôn mặt cực kỳ buồn bã 
- Nhưng mình vẫn còn yêu cậu rất nhiều Linh "
Tần Minh giọng nức nở cầu xin như một cậu bé
- Vậy cậu nói đi cậu có cảm giác gì với Mai Hà không "
An Ý nghiêm túc hỏi
Đột nhiên xung quanh chợt im lặng lạ thường
- Mình... "
Tần Minh nữa ngày mới nói ra duy nhất chỉ có một chữ 
- Không trả lời được chứ gì, mình khuyên cậu nên yêu thương và quý trọng Mai Hà vì chúng ta chi gian đã hết duyên rồi Tần Minh " 
An Ý tận tình khuyên bảo nói cô nói xong bỏ đi để lại một mình Tần Minh đứng tại nơi đó 
================================
Buổi tối ánh đèn ở quán bar xuất hiện một chàng trai tên là Tần Minh đang uống rượu như điên anh ta dừng như đang trong cơn say
- Minh cậu không nên đau khổ như vậy "
Mai Hà thở dài nói
- Hà theo cậu suy nghĩ thì tình yêu là gì "
Tần Minh tay cầm ly rượu hỏi
- Ách...tình yêu là một thứ rất đẹp nhưng lại rất đau khổ một khi yêu thì bạn sẽ muốn thấy người đó muốn che chở bảo vệ chăm sóc yêu thương người đó hết quãng đời còn lại., khi người đó khóc tim bạn sẽ đau khi người đó vui tim bạn sẽ thấy ấm áp và vui vẻ " 
Mai Hà giải thích ra cho Tần Minh nghe hiểu
- Ha mình từng đã như vậy yêu Linh nhưng giờ trái tim mình rất trống vắng, từ ngày cô ấy đi du học xa nước thì có lẽ mình đã hết yêu cô ấy rồi "
Tần Minh uống hết ly rượu 5 - 6 chai và say như chết uống xong lăn ra bàn ngủ thiếp đi 
Mai Hà thở dài trả tiền cho quầy bar và đem Tần Minh đưa về nhà anh ta
Hôm nay ba mẹ của anh ta bận việc nên đi ra nước ngoài công tác căn nhà này chỉ có một mình Tần Minh mà thôi
Khi đưa Tần Minh vào phòng Mai Hà tính đi về thì bị lời nói của anh ta làm cho bất ngờ 
- Hà xin lỗi anh không sớm nhận ra tình cảm anh đối với em " 
Tần Minh mơ mơ màng màng mà mở mắt khóc nức nở lên 
Mai Hà đi lại ôm anh ta và hai người đã lỡ lên giường với nhau 
- Minh.. nhẹ...em..đau...ưm..ưm " 
Khi hai người làm xong thì bước chân ngoài cửa dừng lại cửa phòng bị mở ra và Lan Anh xuất hiện hai người hoảng hốt 
- Anh không phải như cậu nghĩ đâu "
Mai Hà khiếp sợ kêu lên muốn đứng dậy nhưng bị Tần Minh ôm lấy
- Chúng tôi yêu nhau "
Tần Minh hôn lên môi của Mai Hà ôn nhu nói
Lan Anh bị hoảng sợ đến mức khóc thảm thiết lên
- Huhu... các.... các.... người...phải.... chết.....huhu....huhu 😭😭😭😭😭 "
Lan Anh nói xong bỏ đi không quên đóng cửa phòng lại
- Sao anh lại nói như vậy, anh không biết cô ấy cũng yêu anh sao "
Mai Hà tức giận phồng má nói
- Đương nhiên anh biết nhưng người anh yêu là em còn người yêu cũ anh đã từng yêu là Linh "
Tần Minh nhéo mũi cô nói nhỏ và hai người lại làm tiếp một chập nữa trên giường
°=============={=={=============
Trên  con đường Lan Anh nước mắt chảy xuống trên má đúng lúc trời mưa làm cô ướt hết quần áo cô đột nhiên suy nghĩ một người là bạn thân một người là người cô yêu lại lăn ở trên cùng một chiếc giường làm cô không thể chịu nổi nữa rồi 
Lan Anh thù hận gào khóc đột nhiên được một người nào đó ôm vào lòng gạt đi những giọt nước mắt của cô ấy 
- Anh sẽ trả thù giúp em Anh Nhi "
Giọng nói nam tính lạnh lùng như băng ánh mắt đỏ như máu nói cực kỳ kiên quyết 
- Anh Hứa Hình " 
Lan Anh ngẩn đầu lên thấy Hứa Hình mà gào khóc còn thảm hơn trước 
- Anh sẽ khiến họ phải trả giá "
- Alô Lý Ngọc Vân tôi muốn cùng cô hợp tác với nhau tôi muốn giết chết một người " 
Hứa Hình lấy điện thoại ra nói giọng lạnh băng không một tia cảm xúc âm u như đến từ địa ngục 
- Mai Hà Tần Minh các người sẽ phải chết " 
Lan Anh cười lên như một người điên nụ cười độc ác nguy hiểm đến cực điểm không còn là một cô gái hoạt bát đáng yêu và mạnh mẽ nữa rồi giờ cô không khác gì là kẻ bị bệnh tâm thần

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.