Mẫu Đơn Chân Quốc Sắc

Chương 119: Thiếu




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Vanny
Bà đỡ mở cửa ra, cười tít mắt ra ngoài nói: “Xin chúc mừng, phu nhân đã sinh hạ một nhi tử, mẫu tử bình an, nặng sáu cân sáu, thật là một con số may mắn…”
Đứa bé mới sinh không được gặp gió và không được nhìn được ánh sáng quá chói. Đứa bé được một bà đỡ khác ôm ở trong phòng. Thẩm Nhạn Dung và Bão Cầm nhịn không được đã bước vào phòng, vòng qua bình phong, trong phòng nhàn nhạt mùi máu tươi. 2 người hoàn toàn không để ý, tiến vào nhìn Mẫu Đơn trước. Mới sinh con xong, đầu nàng đầy mồ hôi, cả người nàng yếu ớt không thôi. Lúc này trông thấy Nhạn Dung và Bão Cầm tiến vào, nàng cười cười với bọn họ, sai bà đỡ ôm đứa bé qua cho nàng nhìn một cái. Đứa bé khóc một hồi, lúc này đã nhắm mắt ngủ thiếp đi, nhìn đứa bé trắng nõn, trong lòng Mẫu Đơn dịu dàng không thôi. Nàng giơ tay chạm vào bàn tay nhỏ bé của đứa bé, lúc này mới sai bà đỡ ôm đứa bé qua cho Nhạn Dung và Bão Cầm còn mình thì nặng nề chìm vào giấc ngủ.
Tuy rằng đã tìm được nhũ nương nhưng cuối cùng Mẫu Đơn vẫn không cho đứa bé bú sữa của nhũ nương mà tự mình cho đứa bé bú. Nàng biết sữa của nhũ nương đã một hai năm rồi, không có nhiều chất dinh dưỡng. Sau khi ngủ say 2 canh giờ liền sai nhũ nương bồng đứa bé qua đây tự mình cho bú. Mấy ngày đầu có hơi phiền phức nhưng sau này sữa nhiều hơn, đứa bé cũng có thể bú no được rồi.
Trẻ sơ sinh ngoại trừ ăn ra thì là ngủ. Chớp mắt đã 1 tháng sau, thời tiết đã bắt đầu chuyển lạnh rồi, cũng truyền tới tin tức của Yến vương. Yến vương đã tiến đánh tới An Dương rồi, lúc này chiến tranh đang đến hồi kịch liệt, trong lòng Mẫu Đơn lo lắng, mỗi ngày đều khẩn cầu Yến vương hãy bình an quay về.
Vào thu rồi, lúc này Mẫu Đơn vẫn chưa tiện khởi hành về Bình Lăng được, chỉ đành đợi đứa bé lớn hơn chút nữa mới khởi hành, cả đường xốc nảy sợ đứa bé không chịu đựng được, dù sao lúc này cũng không phải thế hệ sau, lỡ như đứa bé đau đầu chóng mặt thì đều có thể là bệnh nặng.
Chớp mắt đã tới cuối thu rồi, tên của đứa bé vẫn chưa đặt. Mẫu Đơn chỉ đặt nhũ danh là Cửu Nguyệt, bởi vì đứa bé sinh vào tháng chín, định đợi tới khi về Bình Lăng gặp lại Yến vương mới để Yến vương đặt tên cho đứa bé.
Đứa bé đã 3 tháng tuổi, có thể ngẩng đầu rồi. Thời gian ngủ mỗi ngày cũng ít đi nhiều. Mỗi ngày đều chơi với Mẫu Đơn một hồi. Ngày hôm đó, Mẫu Đơn đang cho Cửu Nguyệt nằm sấp ngẩng đầu ở trên giường, bên ngoài đột nhiên truyền đến tin cầu kiến của Phùng Quân Trạch, nàng sai bọn nha hoàn lui xuống rồi mới gặp Phùng Quân Trạch.
Tới khi Phùng Quân Trạch tiến vào, trên mặt lộ rõ vẻ vui mừng, nói: “Vương phi, điện hạ đại thắng rồi. Đã có tin thắng trận truyền tới, ngoài ra điện hạ còn sai người gửi thư cho vương phi.” Dứt lời liền đưa bức thư trong tay cho Mẫu Đơn. Nàng cố kiềm chế sự kích động trong lòng, mở phong thư bắt đầu đọc, đầu thư viết không nhiều, chỉ có ít ỏi mấy câu, ý đại khái là đã đánh bại An Dương. Tuyên đế và thái hậu đã bị vây ở trong cung, lúc này hắn đang ở trong cung xử lý mấy chuyện về sau, e rằng khoảng thời gian này sẽ hơi bận rộn, không thể tới gặp nàng được, ngoài ra còn nói muốn dời thượng kinh về Bình Lăng, sau đó lại nói là rất nhớ nàng, rất nhớ con, hỏi Mẫu Đơn đã sinh con trai hay con gái.
Đương nhiên Mẫu Đơn biết kiếp trước, sau khi Yến vương thắng lợi đã dời kinh đô tới Bình Lăng, nàng tự nhiên là đồng ý rồi, cũng trả lời thư cho Yến vương: “Điện hạ an khang, thiếp tất cả đều tốt, vào ngày mùng 3 tháng 9 đã sinh hạ một nhi tử, nặng sáu cân sáu, nhũ danh Cửu Nguyệt. Thiếp và Cửu Nguyệt đều khoẻ, chỉ là bây giờ thời tiết chuyển lạnh, đường đi xốc nảy, Cửu Nguyệt còn quá nhỏ, sợ trên đường sẽ xảy ra chuyện. Lúc này quả thật không thê khởi hành về Bình Lăng, định sau khi xuân sang, Cửu Nguyệt lớn chút thì sẽ khởi hành, điện hạ thấy như thế nào? Ngoài ra, thượng kinh dời tới Bình Lăng rất tốt, chỉ là sau này việc rất nhiều, điện hạ nhất định rất bận rộn, cần phải chú ý nhiều tới sức khoẻ, đừng lo cho thiếp và Cửu Nguyệt. Thiếp và Cửu Nguyệt luôn mong ngày được gặp lại điện hạ.”
Viết xong thư hồi âm, dùng sáp nến phong thư lại, Mẫu Đơn liền giao thư cho Phùng Quân Trạch, lúc này mới kêu y ra ngoài.
Không tới một tháng, Yến vương xưng đế, chuyện này chiếu cáo thiên hạ, niên hiệu đổi thành Thái Sơ, tân đế đăng cơ, đại xá thiên hạ. 3 năm đầu các loại tô thuế miễn giảm 2 phần. Đế đô dời tới Bình Lăng. Dân chúng khắp nơi đều một mảnh vui mừng, đối với dân chúng mà nói, ai làm hoàng đế đối với bọn họ không quan trọng, chỉ cần không tăng thêm sưu thuế là được. Bây giờ sưu thuế 3 năm đầu miễn giảm 2 phần, trong lòng mọi người đều vui mừng khôn xiết.
Ngày 16 tháng 3 năm Thái Sơ thứ hai, Yến đế về tới Bình Lăng, bá quan nghênh đón. Người dân trong thành Bình Lăng đều nhốn nháo, muốn nhìn thấy phong thái của Yến đế. Giờ Thìn 3 khắc, chỉ thấy một con ngựa cao lớn bước vào thành, theo sau là nhiều đội thị vệ mặc áo giáp đen, mang binh khí. Nam tử ngồi trên lưng con ngựa dẫn đầu tầm 25-26 tuổi, gương mặt nghiêm túc tuấn lãng, cả người mặc long bào. Người này chính là đương kim tân đế - Yến đế.
Theo bước chân con ngựa cao to vào thành, văn võ bá quan quỳ lạy nghênh đón: “Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.” Dân

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.