[Mạt Thế] Tam Hồi

Chương 43: Cái giá của phản bội.




Cộp cộp cộp...


Tiếng giày cao gót vang vọng khắp hành lang, người phụ nữ lớn tuổi nhanh chân bước về phía căn phòng, bất chấp sự ngăn cản của các vệ sĩ khác.


"Phu nhân, đại thiếu gia đang họp với các gia chủ khác trong căn cứ, phu nhân không nên..." gã vệ sĩ vẻ mặt đầy khó xử đứng ngăn chặn trước cửa.


"Đi ra! Tôi sẽ không nói lần thứ hai! Chẳng lẽ bây giờ tôi không thể gặp thằng nghịch tử đó sao?" Triêu Kiều Oanh cực kỳ mất kiên nhẫn, mọi thứ đã vượt ngoài sức chịu đựng của bà.


Nhìn hai đứa con trai mà bà đã mang nặng đẻ đau loạn luân, nó khiến Triêu Kiều Oanh rất đau khổ và hối hận. Nhưng việc Lâm Hàm giam cầm và đối xử với Lâm Nhã như thú vật trong phòng tối như vậy, nó một lần nữa biến bà trở thành kẻ tội đồ đã trơ mắt thuận theo tất cả.


Cạch!


Mọi người bên trong căn phòng rất bất ngờ trước sự xuất hiện của Triêu Kiều Oanh, Lâm Hàm nhìn bộ dạng phẫn nộ của mẹ, hắn hiểu được bà đã phát hiện ra chuyện đó. Hắn đã chuẩn bị tâm lý, chẳng qua không nghĩ rằng Triêu Kiều Oanh lại xông thẳng vào phòng tiếp khách của hắn như vậy.


"Lâm Hàm! Dừng những thứ mà con đang làm ngay lập tức!"


Lâm Hàm thở dài một hơi, ra lệnh cho các vệ sĩ mời những đối tác trở về, hắn bình tĩnh đứng trước Triêu Kiều Oanh đáp "Mẹ đang muốn nói tới chuyện gì?"


"Đừng có giả vờ vô tội nữa! Sao con có thể đối xử với Lâm Nhã như vậy? Nó là em trai con!" Triêu Kiều Oanh thét lên đầy tức giận.


"Không phải con đang bảo vệ Lâm Nhã đó sao? Thế giới mạt thế ở bên ngoài quá nguy hiểm, em ấy sẽ bị tổn thương." Lâm Hàm thản nhiên trả lời, bộ dạng tự cho mình là đúng khiến Triêu Kiều Oanh không nhịn được nữa mà vung tay lên.


Chát!


"Anh giỏi lắm! Thế tôi cũng là một mối nguy hiểm của Lâm Nhã hả? Vì cái gì lại ra lệnh cho bọn vệ sĩ canh biệt thự ngăn tôi vào gặp Lâm Nhã? Tôi là mẹ của nó!" nước mắt chảy dài trên gò má của Triêu Kiều Oanh, chỉ nghĩ đến những ánh mắt ái ngại và thương cảm của đám vệ sĩ nhìn về phía bà, Triêu Kiều Oanh xấu hổ và nhục nhã không thôi.


Rốt cuộc đã tạo nghiệt lại nuôi dạy đứa con bệnh hoạn cấm cả em trai mình thế này?


"Tâm lý của Lâm Nhã vẫn chưa ổn định, mẹ không nên gặp em ấy." Lâm Hàm day huyệt thái dương, trong lòng trở nên nặng trĩu phiền muộn.


Tình trạng của Lâm Nhã ngày càng tồi tệ, Lâm Hàm biết điều đó.


Lâm Nhã không hề chửi mắng hay phản kháng khi hắn chạm vào, đôi mắt vô hồn nhìn lên trần nhà thỏa hiệp với tất cả.


Rõ ràng... rõ ràng việc này đã như ý nguyện của Lâm Hàm, nhưng bây giờ hắn lại đau xót và tuyệt vọng không thôi.


Hắn thật sự đã làm sai chăng? Khi cố ép buộc Lâm Nhã chấp nhận thứ tình yêu loạn luân này?


Điện thoại chợt rung lên trong túi quần, Lâm Hàm bất an khi nhìn thấy số điện thoại của một vệ sĩ, người đang canh gác tòa biệt thự của hắn.


Chuyện nữa đây? Phù Hinh lại tới phá đám?


"Ngài Lâm, ở... ở đây xảy ra chuyện rồi! Một con quái vật! Em trai ngài bị một con quái vật ký sinh, chúng đang không ngừng sinh sôi và tiêu diệt tất cả mọi thứ xung quanh!" giọng nói ở đầu dây bên kia cực kỳ hoảng hốt và sợ hãi.


"Cái gì?" Lâm Hàm không thể tin nổi những gì mình vừa nghe được, Lâm Nhã bị quái vật sinh? Nơi đó... Đừng nói muỗi cũng không thể lọt vào, tại sao? "Ta sẽ tới ngay, huy động toàn bộ lực lượng cầm cự, tuyệt đối không được giết Lâm Nhã!"


Vệ sĩ nghe được mệnh lệnh này thật sự nói không thành lời, hắn bây giờ giữ mạng còn không nổi nói chi...


Lưng, tay, bụng của Lâm Nhã chi chít dây chằng như mạng nhện kết nối với thứ thịt nhão đỏ lòm với hàng trăm nghìn cái miệng của phục trùng. Tuy nó không hề di chuyển, nhưng nó tấn công con mồi bằng cách tạo ra những gai nhọn màu đen xuyên thủng nội tạng và hút chất dinh dưỡng nuôi sống mẫu thể. Lâm Nhã chỉ có thể ngồi bất động nhìn cảnh tượng máu tanh trước mắt, dù muốn chết cũng không thể.


Cậu không tự sát được, cũng không nhịn đói được, phục trùng không cho phép chuyện đó xảy ra.


"Ha ha... là như vậy sao, Mạn Sanh? Biến tôi trở thành một con quái vật bất bại, và rồi giết những kẻ 'cung cấp' tinh dịch cho phục trùng?"


Giả dụ như Lâm Nhã ăn nằm với Cố Tinh Hải, hay với một người đàn ông khác, phải chăng bọn họ cũng sẽ chết? Hay người cậu ăn nằm một người phụ nữ, phục trùng sẽ di chuyển sinh gái đó, sau đó ta sẽ giết cậu chăng?


Chẳng ý nghĩa cả...


Nó sẽ tiêu diệt căn cứ này, con quái vật ký sinh cậu.


Cậu trơ mắt chứng kiến tất cả, mọi thứ mà Mạn Sanh đã 'ban tặng'.


Cái giá của phản bội.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.