Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 383: Quỷ ước 




Tạ Vũ Tình nghe xong càng thêm khiếp sợ.
Diệp Thiếu Dương lại bổ sung “Quỷ hút trùng trong cơ thể có một loại năng lượng, có thể làm cho quỷ yêu tăng lên tu vi.
Cho nên Hồ Uy mới không ngại cực khổ bố trí nơi này.”
Nói đến đây, trong lòng hắn cũng giải trừ một bí ẩn, cho dù nứt đầu quỷ tử là do mười hồn ngưng tụ, khởi điểm tu luyện cũng giống như quỷ yêu, nhưng nó chỉ mới sinh ra mấy năm, lúc trước mình còn suy nghĩ, nó vì cái gì mà có được tu vi cường đại như vậy, nguyên lai là nó mỗi ngày đều ăn một lượng lớn quỷ hút trùng.
Giết người, sau đó dùng nước sông âm phủ chế tạo bạch cốt sinh ra âm thịt, cấp cho quỷ hút trùng ăn, rồi cho nứt đầu ăn quỷ hút trùng …..
Biến thái đến như vậy cũng chỉ có Hồ Uy loại tà tu này mới có thể nghĩ tới.
Tạ Vũ Tình nói “Ngươi là nói, mỗi lần Hồ Uy tới nơi này là vì đưa đến cái gì hà thủy? Cái nước này không phải ở âm phủ sao, hắn như thế nào có thể lấy được?”
“Đương nhiên là đi quỷ vực lấy, lấy pháp lực của hắn, đi xuống âm phủ thật là dễ dàng.”
Diệp Thiếu Dương đánh giá qua ba cổ thi thể kia, ba nữ nhân đều là trên dưới hai mươi tuổi, xinh đẹp như hoa, không khỏi thở dài, nói với Tạ Vũ Tình “Ngươi nhanh chụp ảnh làm chứng cứ đi, hơn nữa lời khai của tên Vương đầu hói, có thể đem hắn thành người bị tình nghi.”
Tạ Vũ Tình vội lấy ra di động, chụp lại ảnh của ba nữ nhân, đem toàn bộ tình huống trong phòng chụp lại, xong việc nhìn ba nữ nhân kìa, hỏi một vấn đề mấu chốt “Còn ba người ….
còn có thể cứu sống không?”
Diệp Thiếu Dương nhìn nàng cười khổ, “Trên người không có chút thịt nào, đến cả nội tạng đều không có, ngươi còn cảm thấy đây là người sống?”
Tạ Vũ Tình chân chờ nói “Ta cảm thấy không phải, nhưng là….
khuôn mặt các nàng cùng với người sống giống nhau, có thể động đậy, cho nên… ngươi ý là, các nàng đã là quỷ?”
“Phi người phi quỷ”
Diệp Thiếu Dương nói.
“Các nàng là hoạt thi, trên đầu bị đổ pháp dược, quỷ hút trùng không dám cắn, Hết loại các loại thi, hành động đều bị đại não chi phối, đại não tổn hại liền lập tức tử vong.
Hơn nữa hồn phách các nàng, cũng bị phong ấn trong óc.”
Diệp Thiếu Dương nói xong, bàn tay vươn đến chính giữa trán của một nữ nhân, sờ sờ rồi đột nhiên nhẹ nhàng rút ra một cây đinh đồng định hồn.
Đồng đinh rút ra một lúc, có một bóng người hư ảo cũng bay theo ra, rơi trên mặt đất, phủ phục xuống, đổi với Diệp Thiếu Dương dập đầu, dùng âm thanh run run nói “Đa tạ đại pháp sư cứu ta.”
Diệp Thiếu Dương thở dài, nói với Tạ Vũ Tình “Ghi âm đi, chính nàng nói ra thân thế, cũng tính là các ngươi đi điều tra,”
Tạ Vũ Tình mở ghi âm trên điện thoại, nhìn Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, ý bảo đã chuẩn bị tốt.
“Ngươi tên gì, người ở nơi nào, chết như thế nào? Nói đúng sự thật.”
Diệp Thiếu Dương nhìn hồn phách nữ nhân kia nói.
“Ta tên Lưu Xuân Mai, người thôn Hương khê
- Lưu trấn đông
- Thạch thành.
Hôm nay mười chín tuổi, ở phố Nam Cốc làm công cho cửa hàng bán hoa”
Lưu xuân mai thanh âm nghe rất âm lãnh, rõ ràng mang theo vài phần oán khí.
“Ta trong một lần đi về trong buổi tối, bị tiểu quỷ của Hồ Uy giết chết, bởi vì ta thuộc mệnh mộc, cho nên bị hắn giết chết, đặt ở nơi này, ô ô, là ta thành quái vật không người không quỷ, cung cấp huyết nhục cho bọn quỷ hút trùng, đã được hai năm!”
Diệp Thiếu Dương chậm rãi gật đầu, thủy sinh mộc, nàng là mệnh mộc, thân thể so với người thường càng thêm dung tính, liền hỏi “Nói như vậy, hai người còn lại cũng giống nhau, là bới vì ngũ hành thuộc mộc, cho nên bị bắt tới?”
Lưu xuân mai gật gật đầu.
“Về Hồ Uy cùng nứt đầu, ngươi còn biết cái gì nữa?”
Diệp Thiếu Dương nói.
Lưu xuân mai lắc đầu “Chúng ta bị nhốt chỗ này, hồn phách cũng bị đinh phong ấn, căn bản là không biết sự tình ở bên ngoài, Hồ Uy mỗi tháng tới ​một ​lần, thêm nước vào trong hố, sau đó liền đi, căn bản không để ý chúng ta.”
Diệp Thiếu Dương nghĩ nghĩ, nói “Nứt đầu đâu, mỗi ngày nó đều tới ăn quỷ hút trùng?”
“Đúng vậy, trước nửa giờ khi các người tới nó đã tới, rồi đi, Đại pháp sư, nó rất lợi hại, nếu ngươi đối phó với nó, phải thật cẩn thận.”
“Đa tạ đã nhắc nhở”
Diệp Thiếu Dương vẽ một lá dẫn hồn phù, nói “Được rồi, biết là ngươi bị oan, kiếp sau sẽ có bồi thường, đi âm ty đưa tin đi!”
Lưu xuân mai không ngừng dập đầu, khóc thút thít nói “Đại pháp sư, ta là biết mình không phải là đối thủ của Hồ Uy, không dám có hy vọng báo thù xa vời, cầu đại pháp sư làm chủ cho ta, trừ bỏ yêu đạo này!”
Diệp Thiếu Dương gật đầu nói “Cái này có thể đáp ứng ngươi, ta khẳng định là muốn giết chết hắn, ngươi một lát nữa muốn luân hồi cũng không được, chờ đến thời điểm hắn chết, ta triệu ngươi đi lên, giúp ta diệt hồn phách của hắn!”
Nói xong lấy ra một lá linh phù đưa cho nàng.
Lưu xuân mai không chút do dự phun ra một ngụm quỷ huyết màu xanh lên lá phù, ngàn ân vạn tạ quỳ xuống dập đầu, bay vào dẫn hồn phù Diệp Thiếu Dương lại đem hai hồn phách còn lại ra, báo cáo thân thế bản thân, cho Tạ Vũ Tình ghi âm lại Hai cái hồn phách này đối với Hồ Uy căm thù đến tận xương tủy, cầu Diệp Thiếu Dương hỗ trợ, Diệp Thiếu Dương cũng làm cho các nàng hướng linh phù phun ra một ngụm quỷ huyết, lúc này mới siêu độ các nàng rời đi.
“Cái này có ý gì?”
Tạ Vũ Tình nhìn Diệp Thiếu Dương đem lá bùa kia cất đi, tờ mò hỏi.
“Miệng phun quỷ huyết, là người cùng quỷ sáng lập quỷ ước, bên trong bao gồm oán khi của các nàng.”
Diệp Thiếu Dương giải thích nói.
“Nói rõ ra là các nàng đối với kẻ thù lòng mang oán hận, tình nguyện không siêu độ, cũng muốn báo thù, lúc này pháp sư muốn siêu độ, nhất định thu lấy quỷ huyết, hình thành một loại lực lượng kế ước, nghĩa là đồng ý vì các nàng bào thù, hơn nữa thời điểm giết chết kẻ thù, cần phải mời các nàng đến giết hồn phách này.”
Tạ Vũ Tình nghe sự tình này, nhíu mày hỏi “Ngươi không phải nói âm ty không cho phép quỷ hồn tự mình báo thù sao?”
“Âm ty không cho quỷ hồn đối với người sống báo thù, cho nên ta trước hết giết chết Hồ Uy, rồi để các nàng quỷ hồn sát quỷ hồn, liền không có quan hệ, hơn nữa âm ty tán thành đối với quỷ ước pháp sư, rốt cuộc người ta đã thảm như vậy, ta lại mạnh mẽ câu hồn, càng kích phát oán khí của các nàng, mặc dù đến âm ty rồi cũng không siêu độ tốt.”
Tạ Vũ Tình lúc này mới gật gật đầu, đột nhiên nhớ tới nói “Vậy, dựa theo quỷ ước này, ngươi phải nhất định chính mình giết chết Hồ Uy mới được, có hay không có kỳ hạn gì?”
“Các nàng tin tưởng ta, không có cho ta kỳ hạn, bất quá ta phải trước khi các nàng luân hồi phải xử lý Hồ Uy, nếu không thì trái với quỷ ước, ta sẽ bị giảm âm đức.”
Tạ Vũ Tình không biết giảm âm đức là có ý gì, nhưng nghĩ cũng không có tốt gì, liền hỏi “Vậy ngươi vì cái gì muốn giúp các nàng?”
Diệp Thiếu Dương không lên tiếng, cúi đầu nhìn 3 bộ thi hài nữ nhân nằm trên mặt đất, khi hồn phách bay ra một lúc, khuôn mặt các nàng nhanh chóng héo rút,biến thành thành một khuôn mặt vặn vẹo da bọc xương.
“Xem đến thảm trạng của các nàng, ta đã quyết định”
Diệp Thiếu Dương thong thả nói trầm thấp mà hữu lực ”
Ta phải nhất định tự tay giết chết Hồ Uy!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.