Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 362: Trốn khỏi biệt thự (1) 




Hồ Uy nói “Chuyện này không phải Cổ mạn đồng có thể giải quyết ”
Mã thừa “Hồ tiên sinh đạo thuật cao minh, trừ bỏ phương diện bồi dưỡng tiểu quỷ, hẳn là có không ít pháp thuật, thứ cho ta nói thẳng, ngươi giúp ta làm, sau khi thành công, ta cho ngươi sáu trăm vạn.”
Vừa nói ra, Hồ Uy cùng Tứ bảo pháp sư liền kinh ngạc, Diệp Thiếu Dương cũng có chút giật mình, trộm nhìn Mã Thừa, thầm nghĩ không lẽ tên này từ diễn làm thật luôn? Hồ Uy liếm liếm môi “Mã công tử thật là thích Chu tiểu thư?”
Mã Thừa nhún vai “Sáu trăm vạn, cũng chỉ có thể mua 1 chiếc xe thể thao, nếu có thể dùng nó để đổi một cái lão bà ta thích, chả lẽ ngươi cảm thấy không đáng giá?”
Hồ Uy gật gật đầu, cười nói “Sáu trăm vạn đối với Mã công tử chỉ là ​một ​chiếc xe thể thao, đối với ta là ​một ​khoản tiền lớn, ta rất động tâm, thẳng thắn mà nói, biện pháp thì có, nếu đối phương là người bình thường thì ta liền nhận, nhưng là Chu tiểu thư….
Mã công tử, nếu lỡ như sự việc bị tiết lộ ra ngoài, lúc đó Chu gia mà tức giận, Thạch thành này cũng không ai có thể giúp ta,Cho dù Mã công tử đến lúc đó cũng không dám nói gì.”
Mã Thừa nhìn Tứ bảo pháp sư cùng Diệp Thiếu Dương nhìn thoáng qua rồi nói “Những người này là người ngoài?”
Hồ Uy nhìn Tứ bảo pháp sư “Đây là sư đệ của ta, tuyệt đối không vấn đề”
Mã Thừa nói “Chuyện này không có khả năng nào ta lại đi nói ra, hiện trường không có ai là người ngoài, ngươi còn lo lắng cái gì?”
Hồ Uy do dự mãi, hít sâu ​một ​hơi “Sinh ý này, ta nhận!”
“Thống khoái!”
Mã Thừa chụp tay lại, trong mắt hiện vẻ kinh hỉ, sau đó hỏi “Làm như thế nào?”
“Tạm thời không nói rõ được, xin Mã công tử cung cấp cho ta sinh thần bát tự của Chu tiểu thư, tốt nhất mang cho ta ​một ​sợi tóc.”
Mã Thừa gật gật đầu, “Ta sẽ về tìm cho ngươi, đúng rồi, ngươi có hay không phải gây ra tổn thương nàng? ta muốn nàng còn hoàn hảo làm lão bà cho ta, không muốn bất cứ địa phương nào chịu tổn thương”
Hồ Uy xòe tay nói “Yên tâm, cho dù công tử bảo ta tổn thương nàng ta cũng không có lá gan ấy, ta cũng sẽ không tiếp cận nàng ấy, đến lúc đó đưa công tử ​một ​đồ vật, công tử tự làm lấy.”
Mã Thừa lúc này mới yên lòng, nói vài câu, rồi cầm Cổ mạn đồng, mang Diệp Thiếu Dương cáo từ rời đi.
Chờ bọn hắn rời đi ​một ​lúc, Tứ bảo pháp sư tiến đến bên Hồ Uy thấp giọng hỏi “Sư huynh ngươi thật muốn làm sinh ý này?”
Hồ Uy trầm ngâm gật đầu.
“Tiền này cũng không dễ cầm”
Tứ bảo pháp sư nói “Trên đời này không có bức tường nào không lọt, vạn nhất Chu gia biết được chân tướng, đến lúc đó Mã Thừa cũng không bảo vệ được chúng ta, chúng ta không thể nào tồn tại được ở Thạch thành ”
Hồ Uy giảo hoạt cười “Làm cái sinh ý này xong, chúng ta cũng không cần ở Thạch thành này nữa, lúc đó nếu không ở trong nước được thì đi ra nước ngoài, có tiền đi đâu mà không được.”
“Tiền này không đổi thành hoàng kim cấp cho Bạch công tử à…..”
“Không cần, số lượng hoàng kim cũng đã đủ, chúng ta làm sinh ý này là vì tương lai của mình.”
Nói xong, Hồ Uy nhìn Tứ bảo pháp sư, “Ta bảo ngươi đi điều tra, như thế nào rồi?”
Tứ bảo pháp sư gật gật đầu “Ta đi gặp lão Quách, từ đó moi ra tin tức, tên này họ Dương đúng là 1 tên ngoại môn đệ tử của Mao sơn, lão Quách cũng không quá quen thuộc với hắn, nhưng biết hắn vì có phẩm hạnh không tốt vi phạm môn quy nên bị trục xuất khỏi sư môn, sau đó không có gặp qua, nên không biết vì sao hắn theo bên Mã Thừa.”
Hồ Uy hừ một tiếng “Phẩm hạnh không tốt, tự nhiên là vì tiền, bán mạng cho Mã Thừa, Nếu hắn đã bị trục xuất khỏi sư môn, Diệp Thiếu Dương khẳng định sẽ không quen hắn, người này, có thể yên tâm.”
Tứ bảo pháp sư nói “nghe nói Diệp Thiếu Dương gần đây chỉ ở tại biệt thự, tám phần là đang đợi người hỗ trợ, vạn nhất Thanh Vân Tử xuống núi….”
“Để hắn chờ đi, chúng ta phải nhanh chóng hành động, chỉ cần nguyên thần của Bạch công tử quy vị, chúng ta có thể lập tức đối phó với Diệp Thiếu Dương, đến lúc đó ngươi dẫn hắn đến nơi đó…..”
Mã thừa lần thứ hai đem ô tô chạy đến cây cầu lúc trước.chờ Diệp Thiếu Dương thay đổi trang phục, cầm lên Cổ mạn đồng, cảm khái nói “Tiểu quỷ này sau khi thông linh, thật có thể hộ thân?”
“Ngươi có phải tính đem nó nuôi dưỡng đúng không?”
Diệp Thiếu Dương đem tấm mặt nạ da người cẩn thận lột xuống bỏ vào trong bình sứ, “Ngươi đã quên lúc trước tiểu quỷ tiến vào cổ mạn đồng, trải qua đau khổ như thế nào à.”
Mã Thừa giật mình nói “Ta lúc nãy xem bọn tiểu quỷ khi đều rất vui vè mà, không có chút nào là không tình nguyện.”
Diệp Thiếu Dương thở dài “Hồ Uy nói cũng không có sai, một khi tiểu quỷ quen với sinh hoạt được người cung cấp nuôi dưỡng, hơn nữa lại có Cổ mạn đồng ẩn thân, sau đó cùng chủ nhân lại có cảm tình, xác thật là chúng không có ý nghĩ rời đi, nhưng ngươi phải biết rằng, chuyện này vốn dĩ là không tốt, đặc biệt tiểu quỷ này có tu vi, nên phải trải qua nỗi đau tẩy linh, ta khuyên ngươi không nên chủ ý gì với nó.”
Mã Thừa than thở “Đã biết.”
“Còn có,”
Diệp Thiếu Dương nhìn hắn “Biểu hiện lúc nãy của ngươi … ta nhìn thế nào cũng thấy rất thật? Ngươi có hay không muốn Hồ Uy dùng tà thuật để được tiểu Như?”
“Ta mà là loại người này sao?”
Mã Thừa trợn mắt “Lại nói có ngươi ở đây, cho dù là tà thuật gì cũng không có thi triển được phải không.”
Diệp Thiếu Dương nhìn hắn cười “Đây mới là lời nói thật, cho nên đến tưởng tượng ngươi cũng đừng có nghĩ nữa.”
“Đùng rồi hắn bảo ta tìm sinh thần bát tự cùng tóc của tiểu Như, làm sao đây?”
Diệp Thiếu Dương nói ”
Chuyện này mà cũng hỏi, tất nhiên cho hắn thứ giả.“ Mã Thừa chần chờ hỏi “Nếu ta tùy tiện tìm tóc cho hắn, có thể hay không làm cho người này thích ta?”
Diệp Thiếu Dương lắc đầu “Ngươi nghĩ quá nhiều rồi, sinh thần bát tự cùng với tóc của ​một ​người mới được, hơn nữa còn dùng pháp dược lên người nọ nữa, cho nên có khả năng nào.”
Đổi xong quần áo, Diệp Thiếu Dương cầm điện thoại mở ra, thấy tin nhắn của Trang Vũ Ninh, mở ra xem, trong lòng lập tức mơ hồ có dự cảm không tốt, vội vàng mở cửa xe, nói “Ta có việc gấp, sẽ liên hệ sau, bên ngươi có tình huống gì thì báo cho ta”
Kiều lệ na là đồng bọn của Hồ Uy, chính mình ngồi xe của Mã Thừa tới, có khả năng bị bắt gặp, “Thế còn Cổ mạn đồng này thì sao?”
Mã thừa mở cửa xe hỏi.
“Ngươi cứ nuôi nó trước đi, đừng để cho Hồ Uy nhìn ra sơ hở!”
Diệp Thiếu Dương chạy nhanh ra đường đi, đợi ​một ​lát thì thấy taxi.
Diệp Thiếu Dương vội vàng lên xe, nói địa điểm cho tài xế, sau đó gọi điện cho Trang Vũ Ninh.
Lúc này, Trang Vũ Ninh cũng vừa nghe Kiều lệ na nói xong mọi việc xảy ra, vì thế không có nói nhiều với Diệp Thiếu Dương, chỉ bảo hắn chạy nhanh tới đây.
Tắt cuộc gọi, Trang Vũ Ninh nhìn Kiều lệ na, thở dài “Cho nên, ngươi bị hắn mê hoặc, muốn đối phó ta phải không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.