Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 329: Tứ quý bách hoa tương vọng cục  




Tác giả: Thanh từ Trang Vũ Ninh nói “Có lẽ, là vì lần này thi đấu tổng quán quân, chúng ta là tuyển thủ trọng điểm, cũng là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của nhau.

“Một cái tổng quán quân, có quan trọng như vậy không?”
Diệp Thiếu Dương cảm thấy có điều không thể tưởng tượng được “Lần này thi đấu được tổ chức rất lớn, phần thưởng cho giải nhất, phi thường lớn ”
Trang Vũ Ninh thở dài, “Có lẽ nàng ta quá quyết tâm đi.”
Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, “Ngươi nói, có hay không khả năng, tất cả là kế hoạch của nàng, bao gồm chuyện ngươi nuôi tiểu quỷ.”
Trang Vũ Ninh ngẩn ra 1 lát, lẩm bẩm nói:”
Hẳn là không thể nào, mấy năm nay cùng nhau thi đấu, đúng là thứ tự của ta tốt hơn nàng ấy một chút, nhưng nói ta sẽ đoạt giải quán quân thì cũng không chắc chắn…..
bất quá, ta và nàng cũng không có thù gì mà phải thiết kế một âm mưu như vậy, chả lẽ muốn hại chết ta? Thiếu Dương ca, muốn hay không ta gọi nàng tới đối chất?”
“Tương lai còn nhiều cơ hội đối chất, hiện tại không nên rút dây động rừng, ta nói vạn nhất là nàng ấy làm.”
Diệp Thiếu Dương nói, “Bởi vì không phải pháp sư nào cũng có thể luyện chế ra thi du, nàng ta tìm cũng là một tán tu cao nhân, nếu muốn ta có thể đem hắn dẫn ra, thì hết thảy đều rõ ràng.”
Nghĩ nghĩ, Diệp Thiếu Dương tính toán tìm Tạ Vũ Tình hỗ trợ, phái người giám thị Kiều lệ na, Trang Vũ Ninh tự nhiên cũng không có ý kiến gì.
Vì thế Diệp Thiếu Dương gọi điện cho Tạ Vũ Tình, nói chuyện này cho nàng biết, Tạ Vũ Tình chấn động “Theo dõi nàng thì dễ thôi, phái một người là được, chuyện này ta có thể lo, không cần xin ý kiến lãnh đạo, ngươi gởi cho ta ảnh chụp, còn có tên họ địa chỉ nữa.”
Cảm ơn một tiếng, Diệp Thiếu Dương muốn tắt điện thoại, thì Tạ Vũ Tình đột nhiên nói “Đúng rồi, ta vừa mới tra ra một cái manh mối mới, nói với ngươi một chút, phụ thân của Hổ Uy, kêu là Trần Nhị Tam, là một thầy cúng.”
Diệp Thiếu Dương kinh hãi, tin tức này đối với hắn mà nói là tin tức bom tấn.
“Từ từ, phụ thân của Hồ Uy họ Trần? ngươi xác định mình không lầm chứ”
“Là dưỡng phụ của hắn, ở Trần gia trang, vùng nông thôn hẻo lánh, theo dân ở đó nói, Trầm nhị tam năm 23 tuổi đi làm công ở ngoài, hơn 40 tuổi mới trở về quê, lúc về bị què một chân, lúc về mang theo một bé trai 5 hay 6 tuổi về nhà, nói là thu dưỡng ở ngoài, sau khi hắn về quê thì làm thầy cúng, thầy cúng với pháp sư cũng không khác biệt lắm phải không, bắt quỷ hàng yêu gì đó.

Diệp Thiếu Dương bất mãn nói “Làm ơn, kém xa lắm, chỉ là một âm dương sư thấp nhất, mấy pháp thuật căn bản còn không có biết.”
“À, ta cũng không hiểu công việc của các ngươi, dù sao Trần nhị tam ở địa phương cũng nổi danh, hắn cũng không có lấy vợ, chỉ một mình nuôi Hồ Uy, 5 năm trước đột nhiên chết đi, thôn dân cũng không biết nguyên nhân gì, sao đó Hồ Uy vào thành sinh sống, Đừng hỏi ta gì nữa, hiện tại chỉ tra được bấy nhiêu thôi, cho nên mới không gọi điện cho ngươi.”
“Đã biết, ngươi tiếp tục tra đi, sự việc vừa rồi, cảm ơn ngươi trước”
Tạ Vũ Tình cười lạnh, nói “Vì nàng mà làm việc, có hay không đêm qua đã ….?”
Diệp Thiếu Dương liếc mắt ngó Trang Vũ Ninh một cái, xem nàng có phản ứng gì không, chắc hắn là không nghe thấy, nói trong điện thoại “Đừng có nói bậy, có chuyện gì liên hệ sau.”
Tắt điện thoại, Diệp Thiếu Dương nói với Trang Vũ Ninh, mình muốn đi tìm Mã Thừa, “Ngươi có thể ở trong nhà, hay ra ngoài cũng được, nhưng đừng có đến những nơi hẻo lánh, khi trời chưa tối cần phải trờ về, có gặp Kiều Lệ Na, ngươi cùng nàng ấy ứng đối, làm bộ như không có chuyện gì.”
Trang Vũ Ninh gật gật đầu, “Ngươi đi cùng Mã Thừa thôi hả, vạn nhất bị lộ, thì có xảy ra nguy hiểm gì hay không?”
“Cho dù bị lộ, Hồ Uy có thể làm gì được ta, bất quá ta sẽ lừa hắn.”
“Ngươi..
như thế nào lừa hắn? ngươi còn không lập tức bị nhận ra.”
“Cái này tự ta có biện pháp.”
Diệp Thiếu Dương thần thần bí bí cười, cầm lấy di động, gọi điện cho Mã Thừa.
Buổi chiều ngày hôm qua, hắn cùng Mã Thừa liên hệ, xác định hôm nay gặp mặt, nhưng cũng không nói tỉ mỉ sự việc, Mã Thừa cũng không có hỏi.
Điện thoại được cho Mã Thừa, hắn nói mình đang ở khách sạn Kim Hoàng cung, bảo hắn đi qua đó.
“Khách sạn Kim Hoàng cung ở đâu vậy, taxi có thể tìm đến chứ.”
cất di động, Diệp Thiếu Dương hỏi Trang Vũ Ninh.
“Cái này khỏi hỏi, Kim hoàng cung là khách sạn 5 sao lớn nhất Thạch thành, toàn thành không ai không biết.”
“Ách ….
chắc nó lớn lắm đi?”
Diệp Thiếu Dương gãi gãi đầu, “Hắn cũng không nói hắn ở phòng nào, ta làm thế nào tìm được hắn?”
Trang Vũ Ninh cười nói “Ngươi không cần nhọc lòng, Kim hoàng cung là của Mã công tử, ngươi tới không cần lo không tìm thấy hắn.”
Diệp Thiếu Dương nhún vai, “cảm ơn, đúng rồi, Ngươi vì cái gì kêu hắn là Mã công tử?”
Trang Vũ Ninh cười cười,”
Thạch thành tứ đại công tử, mọi người đều kêu như vậy, nên ta cũng thuận miệng.”
Tứ đại công tử …..
Diệp Thiếu Dương bất đắt dĩ cười cười.
Lúc sau đi ra ngoài, Diệp Thiếu Dương trước ghé qua tiệm của Lão Quách, lấy một số đồ vật ngày trước hắn đặt mua, vì đồ quá nhiều, không thể kiểm tra hết, Diệp Thiếu Dương một bên bỏ vào trong ba lô, một bên thuận miệng hỏi, “Đều là hàng thượng phẩm à?”
“Đồ vật lấy cho ngươi sao là đồ giả được?”
Lão Quách giúp hắn thu thập đồ, hỏi “Thuật dịch dung cũng dùng tới, xem ra sự việc không nhỏ, ngươi có ai phụ giúp không?”
Diệp Thiếu Dương không trả lời, cười nói “Có hứng thú sao?”
“Không có hứng thú, mấy nay khai quang vài lần, làm nhiều quá, mệnh cũng thiếu chút nữa bồi đi, ta nay tay chân già yếu, tương lai cũng không thể theo ngươi lăn lộn, nên dứt khoát làm người hậu cần cho ngươi đi.”
Diệp Thiếu Dương cười cười, vốn dĩ, chuyện này hắn cũng không tín toán kéo Lão Quách vào.
Kim hoàng cung khách sạn, tên xứng với thật, trang hoàng lộng lấy hoàng kim, giống như một hoàng cung.
May mắn Diệp Thiếu Dương vừa vào báo ra thân phận, liền có 1 mỹ nữ chân dài cực kỳ cung kính dẫn hắn đi, đi lên thang máy đến tầng 18, đi qua những tấm thảm rực rỡ, đến trước cửa gian phòng cuối cùng.
Cô gái nhẹ nhàng gõ cửa phòng, vài giây sau, cửa phòng mở ra, Mã Thừa thân thiết đi tới cùng Diệp Thiếu Dương bắt tay, “Diệp tiên sinh, chờ ngươi đã lâu.”
Cô gái trong lòng khiếp sợ, có thể làm cho Mã công tử tự mình mở cửa, hơn nữa còn chủ động bắt tay, loại chuyện này nàng chỉ gặp qua hai lần, một lần là Mỗ lãnh đạo, một lần là phụ thân của Chu Tĩnh Như
- Chu Minh.
Không khỏi liếc mắt nhìn Diệp Thiếu Dương một cái, xem người này thật bình thường, không có gì nổi bật, đột nhiên nghĩ đến, có thể hay không là một vị công tử nào đó, cố ý làm như vậy, tìm kiếm sự mới lạ? Nghĩ vậy, cô gái cũng không vì hắn bình thường mà ghét bỏ, cảm thấy hắn cũng rất có phẩm vị, cung kính mời hắn vào phòng.
Diệp Thiếu Dương liếc mắt đánh giá căn phòng, căn phòng này rất lớn, chỉ có một cái sô pha cùng cái bàn trà, phong cách thật giản dị, dưới đất ngay cửa sổ, bày ít nhất vài chục bồn hoa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.