Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 2138: Thần Thú Tân Nương (3)




Ngô Xảo nào dám mở miệng, cúi đầu không nói lời nào.
Tam Túc Kim Thiềm chỉ cho rằng cô là thẹn thùng, cười ha ha, đi lên cởi quần áo Ngô Xảo, rất nhanh đã cởi ra áo ngoài.
Ngô Xảo giãy giụa vài cái, lui hướng trên giường. Tam Túc Kim Thiềm nào cho cô cơ hội này, trực tiếp lao lên, đè ở trên người Ngô Xảo, đè bả vai của cô, hướng trên miệng cô hôn tới.
Ngô Xảo giãy giụa vài cái, trong lòng đột nhiên hạ quyết tâm nào đó: nam nhân xấu xí trước mắt, mặc kệ là người hay thần, tuyệt đối không đáng mình trả giá trinh tiết, hơn nữa hầu hạ hắn ba năm.
Ở thời điểm Tam Túc Kim Thiềm lại một lần nữa muốn hôn cô, một lần này cô không trốn tránh, ỡm ờ bắt đầu hôn với hắn.
Tam Túc Kim Thiềm còn cho rằng cô là từ bỏ chống cự, trong lòng mừng rỡ, một cái đầu lưỡi thô to hướng trong miệng cô vươn vào. Ngô Xảo cũng đáp lại, đột nhiên, từ trong miệng Ngô Xảo hộc ra cái gì, Tam Túc Kim Thiềm theo bản năng cho rằng đầu lưỡi của cô, nhẹ nhàng cắn một cái, phát hiện là vật tròn trịa cứng rắn, muốn phun ra, nhưng mà đã muộn.
Một khắc thứ này ở va chạm vào nước miếng hắn, lập tức hòa tan, sau đó một mùi khó có thể nói nên lời lan tràn ra ở trong miệng hắn.
“Ngươi, cho ta ăn cái gì vậy!” Tam Túc Kim Thiềm lớn tiếng quát, muốn đưa tay đi bắt Ngô Xảo, đột nhiên một trận thanh âm nổ vang lên ở trong cổ họng hắn, cả người giống như động kinh run lên, hướng phía sau ngã xuống đất, hai tay cạy miệng, quay cuồng không ngừng ở trên mặt đất,
thỉnh thoảng phát ra tiếng tru thê lương. Đúng lúc này, một bóng người phá cửa sổ mà vào, gio kiếm lên thẳng, bổ về phía Ngũ Thông Thần.
Chính là Diệp Thiếu Dương vẫn luôn mai phục bên ngoài.
“Là ngươi!” Tam Túc Kim Thiềm liếc một cái nhìn thấy Diệp Thiếu Dương, lập tức phân biệt ra, muốn lao lên bắt hắn, nhưng cả người run rẩy, mắt thấy Diệp Thiếu Dương năng kiểm đến trước mặt, vì cầu sinh, lúc này mới bùng nổ một luồng lực lượng liều mạng, mở lớn miệng, phun ra một đầu lưỡi màu đỏ tươi, quạt yêu phong, hướng Diệp Thiếu Dương cuốn tới.
Diệp Thiếu Dương lập tức cảm thấy trời đất tối tăm, vội vàng dùng trường kiếm trụ vững, lúc này Đạo Uyên chân nhân cùng Mao Tiểu Phương cũng lao vào, từ hai bên tiến công Tam Túc Kim Thiềm.
“Ta là Ngũ Thông Thần, các ngươi không dám giết ta!”
Hai tay Tam Túc Kim Thiềm cầm hai luồng hắc quang, phân biệt hướng hai người hai bên triển khai thể công, trong miệng niệm cái gì, ở sau khi yêu phong bị Diệp Thiếu Dương ngăn trở, đầu lưỡi khẽ cuốn, tiếp tục hướng Diệp Thiếu Dương tập kích.
Hắn nhận định Diệp Thiếu Dương chính là chủ mưu tất cả cái này, tất nhiên phải giết cho thống khoái.
Pháp lực Diệp Thiếu Dương hiện tại, thật ra là yếu nhất bên trong ba người, bị yêu phong một kích tuyệt mệnh của Tam Túc Kim Thiềm thổi cho thất điên bát đảo, vừa đem yêu phong ngăn trở, thình lình một đầu lưỡi cuốn tới, vừa muốn phản kháng đã không còn kịp, bị đầu lưỡi lập tức quấn lấy. Chân thân Tam Túc Kim Thiềm vốn là một con cóc, dựa vào chính là một cái đầu lưỡi kiếm ăn.
Cái đầu lưỡi này hung hãn vô cùng, sau khi bao lấy Diệp Thiếu Dương, giống như mãng xà lập tức buộc chặt, Diệp Thiếu Dương thiếu chút nữa đã nôn, vội vàng âm thầm vận khí, chống đỡ lực lượng khổng lồ này.
“Ngươi tên pháp sư, ta hôm nay cho người chết!”
Theo Tam Túc Kim Thiềm hét to một tiếng, Diệp Thiếu Dương nhất thời cảm thấy lực lượng đầu lưỡi bao lấy mình lại tăng mạnh vài phần, lập tức cảm thấy hai mắt biến thành màu đen, thiếu chút nữa nên ngay tại chỗ.
“Chết đi!”
Tam Túc Kim Thiềm rống một tiếng quái dị, đầu lưỡi lại lần nữa co chặt… Nhưng ngay trong nháy mắt tiếp theo, một thanh bảo hiểm, từ phía sau chặt đứt cái đuôi của hắn.
Phốc một tiếng, Tam Túc Kim Thiềm điên cuồng phun ra một ngụm máu, thân thể cực lớn ngã xuống đất, đầu lưỡi quấn quanh Diệp Thiếu Dương cũng gỡ ra. Diệp Thiếu Dương giây thoát ra chăm chú nhìn lại. Tam Túc Kim Thiềm đã ngã xuống trên mặt đất, hiện ra chân thân cóc tinh: một con cóc da xanh lục thật lớn cả người mọc đầy bướu thịt, méo miệng nằm ở trên đất, cả người run rẩy.
Diệp Thiếu Dương thở phào một cái, nhìn thoáng qua Đạo Uyên chân nhân, nói: “Nguy hiểm thật.”
Diệp Thiếu Dương đi đến trước mặt Tam Túc Kim Thiềm, ở cao nhìn xuống quan sát, nói: “Ta từng nói muốn giết ngươi, thì nhất định có thể làm được, hiện tại người còn hoài nghi sao?”
Tam Túc Kim Thiềm tuyệt vọng nhìn hắn, trong mắt tràn đầy biểu cảm không thể tưởng tượng.
“Ngươi… Ngươi dám giết thần…” Thanh âm nghe qua cực kỳ suy yếu, thậm chí mang theo một tia sợ hãi.
“Dám chứ, không có gì không dám. Đã làm sai chuyện, thì phải tiếp nhận xử phạt, thần cũng tương tự, ngươi tốt xấu là một vị sơn thần, không thể ngay đạo lý này cũng không hiểu chứ?”
Tam Túc Kim Thiềm nhìn hắn, run rẩy nói: “Ngươi rốt cuộc… Là ai?”
“Mao Son thiên sư, Diệp Thiếu Dương.”
“Diệp Thiếu Dương…” Tam Túc Kim Thiềm lập lại một lần tên của hắn, từ trong ánh mắt hắn nhìn mình, Diệp Thiếu Dương biết hắn đã tin tưởng mình sẽ giết hắn.
Tam Túc Kim Thiềm lẩm bẩm: “Ngươi cho ta ăn cái gì?”
“Tam Hoa Diệt Yêu Hoàn.”
Tam Hoa Diệt Yêu Hoàn là một loại đan dược lấy pháp thuật Mao Sơn nội môn luyện chế tương tự Diệt Thi Hoàn, lấy Hùng Hoàng, Đào Nhị, Bách Hợp Tâm điều phối mà thành, chuyên môn nhằm vào yêu tinh, Diệp Thiếu Dương lúc trước đi huyện thành, chính là đi mua mấy thứ này.
Ở trên cơ sở Tam Hoa Diệt Yêu Hoàn, Diệp Thiếu Dương lại bỏ thêm một vị là máu mình, sau khi điều phối thành hình, một khi bị yêu tinh nuốt vào, dính yêu khí, lập tức tan, cho dù là vạn năm tu vi cũng không chống đỡ được, nhưng bởi vì phải làm người ta nuốt vào mới được, bởi vậy thực tế cơ hội sử dụng rất ít, Diệp Thiếu Dương biết Tam Túc Kim Thiềm lão sắc quỷ này sẽ khinh bạc Ngô Xảo, bảo Mỹ Hoa tìm đến Ngô Xảo trước, đem Tam Hoa Diệt Yêu Hoàn dùng linh phù bọc ở bên trong, chờ trước khi Tam Túc Kim Thiềm vào nhà, lại xé linh phù, giấu ở trong miệng.
Tam Hoa Diệt Yêu Hoàn là nhằm vào tất cả yêu vật, đối với cơ thể người không có tác dụng gì, tầng ngoài có một lớp sáp, cũng sẽ không tan, chỉ có đến trong miệng Tam Túc Kim Thiềm, mới có thể biểu hiện ra dược lực của nó…
Trong đó còn có một việc Diệp Thiếu Dương không biết, ở sau khi có được Tam Hoa Diệt Yêu Hoàn, Ngô Xảo thật ra cũng chưa hạ quyết tâm muốn bọn họ, không phải sợ bọn họ giết Ngũ Thông Thần, ngược lại là sợ hãi giết không nổi Ngũ Thông Thần, đến lúc đó mình làm đồng mưu, sẽ lọt vào Ngũ Thông Thần trả thù, không riêng cô, còn có cha mẹ người nhà của cô, đều sẽ chịu liên lụy.
Thậm chí một lần cô nghĩ tới bỏ cuộc, chủ động nói cho Ngũ Thông Thần chuyện này, lấy đổi lấy hảo cảm của hắn, xem có thể thả mình hay không, nhưng ở thời điểm Ngũ Thông Thần thật sự khinh bạc cô, phản cảm mãnh liệt trong nháy mắt đó khiến cô không nghĩ nhiều, không để ý tất cả đem Tam Hoa Diệt Yêu Hoàn đưa vào trong miệng hắn…
Vậy mới tạo thành Tam Túc Kim Thiềm tan tác. Hắn háo sắc vô độ, ham hưởng lạc, cuối cùng vẫn thua ở trên người cô nương. Nghĩ đến một điểm này, trong lòng Ngũ Thông Thần cũng thổn thức không thôi.
Nhưng hắn đã không có tinh lực thổn thức nữa. Hắn ngẩng đầu nhìn Diệp Thiếu Dương, gần như cầu xin nói: “Ngươi không thể giết ta, ngươi nếu giết ta, vại luyện thi sẽ tái hiện nhân gian.”
Vài luyện thi??
Ba người bọn Diệp Thiếu Dương nhìn nhau. Diệp Thiếu Dương đối với ba chữ này có chút xa lạ, nhưng Mao Tiểu Phương và Đạo Uyên chân nhân đều biết điển cố vại luyện thi, biến sắc ngay tại chỗ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.