Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1870: Đêm Đến Linh Sơn (2)




Nhớ tới đối phương tuổi không khác lắm với mình, vậy mà so với mình còn lợi hại hơn, trong lòng Diệp Thiếu Dương cũng là có chút khó chịu.
Diêu Mộng Khiết rất thông minh, nhìn ra suy nghĩ trong lòng hắn, cười an ủi: “Thiếu Dương ca, anh không cần nghĩ nhiều, Lyon là vương giả quỷ hút máu, cho dù ở toàn bộ châu u, không sai biệt lắm cũng là mạnh nhất, hơn nữa pháp lực của hắn, đại bộ phận là dựa vào huyết tế ra, là thân phận mang tới cho hắn ưu thế, không phải dựa vào bản thân hắn cố gắng.
Diệp Thiếu Dương nhíu mày hỏi: “Huyết tế, có ý tứ gì?”
Diệu Mộng Khiết nói: “Quỷ hút máu, ở toàn bộ châu u cũng là tà vật cấp cao nhất, khống chế sinh tử của tất cả tà vật thường quy, tỷ như người sói, xác sống nhảy, doi mau những thứ này, tà vật của từng địa khu, đều thuộc về gia tộc quỷ hút máu có được nó. Gia tộc quỷ hút máu sau khi chọn ra một thủ lĩnh, sẽ hết sức bồi dưỡng hắn, huyết tế là ắt không thể thiếu.
Mỗi một chủng tộc tà vật, hàng năm đều cần cung phụng ra số lượng đồng loại nhất định, bị gia tộc quy hút máu dùng phương thức đặc thù xử tử, cử hành nghi thức hiến tế, để linh lực chúng nó dung nhập trong máu, sau đó bị thủ lĩnh uống vào, trải qua tu luyện, có thể trực tiếp gia tăng tu vi.
Lyon chủ yếu chính là dựa vào cái này trở thành vương giả quỷ hút máu. Mà Thiếu Dương ca anh là dựa vào từng chút một tu luyện tích lũy, có thể có pháp lực hôm nay, đã cực khó được, cần gì so sánh với hắn loại ngoại tộc này được người ta cung cấp nuôi dưỡng ra.”
Diệp Thiếu Dương nghe xong phen an ủi thiện ý này của cô, trong lòng quả thật trấn an một chút, từ xưa đến nay, pháp sư cũng tốt, tà vật cũng thế, chỉ cần là tà tu, tốc độ tu luyện nhất định là vượt qua chính tu, xem ra Trung ngoại đều giống nhau.
Diệp Thiếu Dương tự mình phân tích một phen, mình vừa rồi canh cánh trong lòng, trên thực tế là đem Lyon coi là pháp sư nhân loại đến đối đãi: ngoài hai mươi, có được một thân tu vi không thể tưởng tượng, quả thực khiến người ta đố kỵ, bây giờ cẩn thận nghĩ đến, hắn cũng chỉ là một loại tà vật hình thái con người, cùng tà vật loại Tu La quỷ mẫu, thượng cổ Tà Thần mình trước kia gặp được không có gì khác nhau.
Nghĩ như vậy, quả thật có chút thoải mái, nhưng Diệp Thiếu Dương vẫn âm thầm hạ quyết tâm, nhất định phải tự tay đánh bại con quỷ hút máu nhìn như hoàn mỹ này, cái khác không nói, ai bảo hắn đẹp trai như vậy.
“Quỷ hút máu ở tây phương, thực sự có địa vị cao như vậy?” Tứ Bảo nghe xong Diêu Mộng Khiết giới thiệu, cũng hơi kinh ngạc.
Diêu Mộng Khiết nói: “Đúng vậy, quỷ hút máu là chúa tể của tất cả tà vật, nhưng ngoại trừ tà vật hình thái đặc thù.”
Tứ Bảo lập tức truy hỏi cái gì là tà vật hình thái đặc thù.
“Như u linh Wendigo, huyết quỷ rừng rậm vân vân, những thứ này đều là tà vật hình thái đặc thù, hầu như là tồn tại trong truyền thuyết. Quy hút máu là tuyệt đối không dám chọc vào bọn nó. Quy hút máu chỉ là tự xưng cao quý, khinh thường các tà vật đến từ địa ngục, thật ra ở thế giới tây phương, trong truyền thuyết thật sự chúa tể tất cả tà vật, là Ác Tư khủng bố đại để.”
Diệp Thiếu Dương và Tứ Bảo nghe cô nói những thứ này, cảm giác giống như là chuyện của một thế giới khác, nghe cảm thấy rất hứng thú, bảo cô tiếp tục nói.
“Ác Tư khủng bố đại đế, trong truyền thuyết, là một vị đọa lạc thiên sứ trong môn đồ của Jesus, là tâm phúc của Satan, từng bị giam giữ trong địa ngục, về sau trốn thoát, nó luôn luôn tồn tại ở rừng rậm cùng cánh đồng tuyết, thiên biến vạn hóa, không có ai biết bản tôn nó rốt cuộc là bộ dáng gì, nó cũng không làm chuyện gì xấu, nhưng nếu có tà vật có gan xâm phạm lãnh địa của nó, cho dù là một cái gia tộc quỷ hút máu, cũng tuyệt đối không phải đối thủ của nó.”
Nói đến đây, Diệu Mộng Khiết cười nhún vai, “Thấy các anh nghe thật cẩn thận, thật ra những cái này đều là gần như truyền thuyết, hơn nữa tôi cũng chỉ biết nhiều như vậy.”
Diệp Thiếu Dương kết thúc cảm nghĩ liên miên, nhìn nhau với Tứ Bảo cười cười, nói: “Xem ra giới linh dị thế tây phương, thật ra cũng rất thú vị. Chỉ là chúng ta hiểu biết quá ít.”
Diêu Mộng Khiết nói: “Là rất thú vị. Châu u cũng có rất nhiều vụ sư, thông linh sư, các loại tổ chức tôn giáo đều có, giấu ở giữa người thường, không ngừng tiến hành cùng loại chuyện tróc quỷ hàng yêu, hầu như giống Hoa Hạ bên này, đây cũng là một thế giới khổng lồ, nhưng bởi vì che giấu tốt, người thường thiếu sự hiểu biết đối với bọn họ.”
Diệp Thiếu Dương nói: “Tựa như thế giới Harry Porter sao?”
Diêu Mộng Khiết gật gật đầu, “Cái gọi là thế giới pháp thuật của Harry Porter, thật ra cũng là lấy hiện thực làm bản gốc.”
Ba người cùng nhau hàn huyên rất nhiều, về sau Lâm Tam Sinh từ bên ngoài cũng trở lại, Qua Qua đi theo bên người. Qua Qua gác Diêu Mộng Khiết ngủ một đêm, hôm sau Diêu Mộng Khiết rời giường, nó liền theo Lâm Tam Sinh cùng đi chơi.
Diệp Thiếu Dương thật ra biết Lâm Tam Sinh đi nơi nào.
“Thiếu Dương, đêm nay đi Thanh Minh giới không?” Sau khi gặp mặt, Lâm Tam Sinh lập tức hỏi.
Diệp Thiếu Dương giật mình nhớ tới chi tiết này, trong lòng cũng trở nên có chút khó xử, tìm kiếm Thanh Ngưu, đối với Đạo Phong mà nói là một đại sự, một điểm này từ hắn gần đây mỗi đêm đều tìm đến mình cũng nhìn ra được, bởi vậy Diệp Thiếu Dương cũng không dám chậm trễ, nhưng trước mắt mình lại cần bảo vệ Diêu Mộng Khiết, hai việc đan xen lấy nhau, quả thật có chút loạn.
Lâm Tam Sinh, Qua Qua, còn có Tứ Bảo, thực lực tuy đều không yếu, nhưng đối phương thật sự quá mạnh, mình nếu đi Thanh Minh giới, thật sự có hơi không yên tâm, hơn nữa Diêu Mộng Khiết và bọn họ nam nữ khác biệt, cũng không quá thân quen, không tiện để bọn họ bảo hộ bên người, một mình Qua Qua năng lực cũng có hạn.
Cẩn thận suy nghĩ, Diệp Thiếu Dương có cách gọi điện thoại cho Trường Tiểu Nhị bảo cô mang theo Diệp Tiểu Manh cùng nhau tới, hai người thực lực tuy không ổn, nhưng đều là nữ sinh, có thể theo bên người Diêu Mộng Khiết bất cứ lúc nào, nhỡ đầu gặp được tình huống gì, chỉ cần chống đỡ một chút, kịp thời gọi đồng bạn là được.
Trường Tiểu Nhị và Diệp Tiểu Manh mỗi ngày ở nhà tu luyện, đang cảm thấy buồn tẻ nhàm chán, nhận được điện thoại của Diệp Thiếu Dương, lập tức hưng phấn chạy tới. Diệp Thiếu Dương nói qua về tình huống với các cô, các cô đang lo không gặp được sự kiện linh dị, một thân sở học không có chỗ thi triển, tự nhiên rất vui vẻ tiếp nhận.
Diệu Mộng Khiết và các cô tuổi tác tương đương, hơn nữa trước đó Chu Tĩnh Như khi mời khách cũng từng cùng nhau vui chơi, rất nhanh đã tiếp xúc quen thuộc.
“Mọi người đều đã đến đây, không bằng buổi tối cùng nhau tụ tập ăn cơm đi, Mã Thừa đã nói hắn mời, cho hắn một cơ hội đi.” Tứ Bảo đề nghị.
Diệp Thiếu Dương biết tính toán trong lòng hắn, đáp ứng, Tứ Bảo lập tức đi tìm Vương Húc Văn, Diệp Thiếu Dương lại phân biệt gọi điện thoại cho Tạ Vũ Tình và Chu Tĩnh Như, lão Quách, dứt khoát cùng nhau tới đây náo nhiệt một phen.
Mã Thừa ở trong nhà ăn dưới lầu an bài một bàn tiệc phong phú, đại bộ phận thành viên nhân loại của tróc quỷ liên minh đều tới tham gia. Ở dưới đề nghị của Trương Tiểu Nhị, toàn bộ thành viên đều đeo thẻ bài ở ngực có in dấu hiệu tróc quỷ liên minh, ngồi cùng một chỗ ăn cơm, Mã Thừa nhìn mà cực kỳ hâm mộ, biết được thẻ bài ở ngực là lão Quách chế tác, Mã Thừa tỏ vẻ mình cũng nhất định phải kiếm một cái, lão Quách tỏ vẻ khó xử các loại đào hố cho Mã Thừa nhảy. Cuối cùng thành công dụ hoặc Mã Thừa dùng giá mấy vạn đặt một cái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.