Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1741: Phượng Hề (2)




Hồn thể của tôi bị bộ rễ Huyết Phù Đồ vây khốn, trở thành một bộ phận của nó, ý thức bản thể bị áp chế, có thể cảm giác được tất cả, lại không cách nào làm ra phản ứng gì, chỉ có thể mắt thấy hồn phách của mình làm ra chuyện bản thân không muốn làm.”
Diệp Thiếu Dương nghe tới đây nói: “Giống như người bị đoạt xá?”
Phượng Hề gật đầu, “Tương tự như vậy, nhưng tôi bị đoạt xá không phải thân thể, mà là ba hồn bảy vía. Huyết Phù Đồ sở dĩ cường đại, chính là vì nó lợi dụng hồn lực cùng một ít phản ứng bản năng của tôi, lúc trước mấy người ở trong đầu của nó nhìn thấy hình người bán trong suốt, chính là màng hồn hạch, một cái màng mỏng manh, lại đã vây khốn tôi mấy trăm năm…”
Diệp Thiếu Dương nói: “Huyết Phù Đồ đã chết, cho nên cô lại có thể khôi phục hành động?”
“Tôi là hồn thể, lại có màng che, vô luận là lửa nhân gian, hay là Diệp chưởng giáo triệu hồi Tử Vi Thiên Hỏa, đều không thương tổn đến tôi, nhưng lại đã đả thương bản tôn Huyết Phù Đồ, nó cũng không thể khống chế hồn thể của tôi nữa, thần thức của tôi vốn là bất diệt, linh phách quy nhất, tự nhiên sẽ phục hồi như cũ.”
Nói đến đây, Phượng Hề nhịn không được lã chã rơi lệ, “Cảm tạ Diệp chưởng giáo cùng các vị, giúp tôi thoát ly bể khổ.”
“Việc nhỏ.” Diệp Thiếu Dương hướng cô cười cười. Hắn không thích nhất bị người ta nhớ ân, hơn nữa đối phương là một nữ quỷ xinh đẹp…
Tử Côn đạo nhân nghĩ đến cái gì, nói: “Đúng rồi, cô nương, cô là đệ tử Mao Sơn bắc tông, lúc trước chúng tôi ở bên ngoài nhìn thấy Điễn văn dùng để trấn áp cương thi, là cô viết?”
Phượng Hề gật đầu nói: “Đúng rồi, là tôi viết cho Đại Tế Ti.”
Diệp Thiếu Dương lúc này mới nhớ tới chi tiết này, nói: “Là Đại Tế Ti ép cô viết?”
Vốn tưởng Phượng Hề sẽ tán đồng, kết quả cô lại lắc lắc đầu: “Không, là tôi tự nguyện.”
Cái gì!
Diệp Thiếu Dương và Tử Côn đạo nhân đều giật mình, ngơ ngác nhìn cô.
Phượng Hề hơi cúi đầu, nói: “Tôi làm như vậy, là vì Thôi lang.”
Lại là Thôi lang này. Diệp Thiếu Dương nhíu mày khó hiểu.
Phượng Hề nói: “Diệp chưởng giáo, các vị, nếu không vội mà nói, tôi muốn kể cho các người một câu chuyện xưa.”
Diệp Thiếu Dương lập tức nói: “Không vội, cô nói đi.”
Dù sao Huyết Phù Đồ đã chết, bây giờ cũng không có việc gì, tìm hiểu thêm về tình huống cổ mộ, đối với sau đây xuống mộ chỉ có lợi. Hắn chỉ là lo Tứ Bảo bên kia không biết thế nào, thương lượng với Tử Côn đạo nhân một lần, Tử Côn đạo nhân phái hai đệ tử quay về đường cũ, đi tìm Tứ Bảo.
Phượng Hề ổn định cảm xúc một phen, bắt đầu âm u dốc bầu tâm sự…
Trên mặt đất, trong biển cát, anh em Ngô Gia Vĩ tới doanh địa, kết quả chỉ nhìn thấy mấy nhân viên lưu thủ, hỏi mới biết được, bọn Diệp Thiếu Dương đã xuống mộ, hơn nữa đã xảy ra ngoài ý muốn, lối ra bị chặn.
Anh em Ngô Gia Vĩ vội vàng bảo người ta dẫn bọn họ tới hiện trường, nhìn thấy tảng đá chặn ở trong mộ đạo, hai người ngây ra tại chỗ.
“Hiện tại tình huống bên dưới thế nào?” Ngô Gia Đạo hỏi nhân viên công tác lưu thủ của đội khảo sát.
“Không rõ, tín hiệu thông tin bị quấy nhiễu, chúng tôi cùng Tào khoa trưởng bọn họ hoàn toàn mất đi liên hệ.” Nhân viên công tác cũng rất bất đắc dĩ.
Ngô Gia Đạo truy hỏi, biết được toàn bộ thuốc nổ đều bị mang xuống mộ, lấy thủ đoạn bọn họ hiện có, căn bản không có cách nào dọn những tảng đá kia, nhưng bọn họ đã liên lạc với căn cứ, bảo bọn họ hoả tốc phái người tới giải quyết.
“Chỉ cần nhân viên đến, nổ tung đá, chúng ta liền có thể đi xuống cứu người.”
“Khi nào có thể.”
“Chúng tôi đã ở liên hệ chính phủ địa phương, tìm kiếm máy bay trực thăng hỗ trợ, khẳng định không có vấn đề, chỉ là trên trình tự cần thời gian, nhắm chừng nửa ngày đến một ngày thời gian, là có thể chạy tới.”
Nghe xong nhân viên công tác nói, Ngô Gia Đạo hơi an tâm, ánh mắt chuyển hướng anh trai, lại phát hiện hắn dùng đèn pin soi một khối đá, hồi lâu không lên tiếng, tò mò đi qua, lúc này mới nhìn rõ chỗ bị hắn soi, có một vũng chất lỏng màu xanh lục.
Ngô Gia Vĩ đưa tay sờ một chút, đặt ở dưới mũi ngửi ngửi, nói: “Yêu huyết. Bọn họ nhất định là gặp được tà vật phục kích, cũng không biết thế nào rồi.”
Ngô Gia Đạo nói: “Diệp thiên sư thần thông quảng đại, khẳng định không có việc gì, người cứu viện tới đây, nhắm chừng cũng chỉ nửa ngày thời gian, chúng ta không cần quá lo lắng.”
Ngô Gia Vĩ trầm ngâm một lát, nói: “Anh không lo Thiếu Dương bọn họ, anh lo là hắn bảo chúng ta theo dõi tên kia.”
Thiên Long đạo nhân!
Hai anh em ở trong hang một buổi tối, thành công liên hệ với con trai Đại Tế Ti, hơn nữa đạt được hảo cảm của hắn, từ trong miệng hắn biết được rất nhiều chuyện, càng thêm tin tưởng Đại Tế Ti đã bị Thiên Long đạo nhân khống chế, bọn họ mới đầu cũng không biết đám người Diệp Thiếu Dương đã xuống mộ, trở lại doanh địa, là muốn báo cáo tình huống với hắn, thuận tiện thảo luận một bước tiếp theo nên làm như thế nào.
“Anh, anh có ý tưởng gì?”
“Đi ra ngoài nói sau.”
Hai người rời khỏi mộ đạo, trở lại mặt đất, hướng phía doanh địa đi đến, trên đường thương lượng một phen. Bọn họ trước đó nghĩ sẵn là, sau khi về địa động, mò đến huyệt động Đại Tế Ti ở lại, tìm cơ hội gặp mặt, tận mắt thấy rốt cuộc là chuyện gì, nhưng trước mắt đoàn người Diệp Thiếu Dương ở trong cổ mộ xảy ra ngoài ý muộn, hai huynh đệ vẫn quyết định tạm dừng kế hoạch, chờ đội ngũ cứu viện chạy tới, sau khi mở ra mộ đạo, đi xuống tìm đoàn người, chờ sau khi mọi người đều đi lên, lại thảo luận như thế nào đối phó Thiên Long đạo nhân.
Vừa tới doanh địa không lâu, một vị khách không mời mà đến: giáo đồ Quang Minh giáo hội, hai anh em hôm qua đối mặt với hắn, biết hắn là thân tín của con trai Đại Tế Ti, cũng biết nói Duy ngữ.
Vừa gặp mặt, giáo đồ này lập tức nói ra ý đồ đến: con trai Đại Tế Ti ở trong hang phát hiện một bí mật kinh thiên, mời bọn họ trở về một chuyến, đi hỗ trợ.
“Bí mật gì?” Ngô Gia Đạo hỏi.
“Là bí mật về Đại Tế Ti, điện hạ chúng tôi hôm qua sau khi nghe hai vị nhắc nhở, hôm nay đi nơi Đại Tế Ti trước kia từng ở, vừa mới phát hiện một bí mật, cái này tôi không biết, hắn vội vàng phái tôi tới đây, nhất định phải mời hai vị nhanh chóng trở về, nói nếu như đi chậm, hắn sẽ có nguy hiểm tính mạng…” Giáo đồ lời nói khẩn thiết, năn nỉ các loại.
Ngô Gia Đạo nhìn ca ca, do dự nói: “Làm sao bây giờ?”
Ngô Gia Vĩ suy nghĩ một phen, nói: “Đi qua xem trước, dù sao máy bay trực thăng còn chưa đến, người nọ không phải nói đại khái cần một ngày thời gian sao, chúng ta tạm nhìn qua một cái, sau khi xử lý xong, chúng ta trở về.”
Ngô Gia Đạo cũng tỏ vẻ đồng ý, hai người trong lòng đều là nghĩ: con trai Đại Tế Ti đã phái người đến tìm mình, khẳng định là chuyện lửa sém lông mày, nếu không đi mà nói, nhỡ đâu đến trễ thời cơ gì đó, có thể sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ kế hoạch.
Hai người đều là người ý thức trách nhiệm rất mạnh, lúc trước đã lựa chọn đi làm, đã coi như nhiệm vụ của mình, nếu cuối cùng thất bại, cũng không có mặt mũi đi gặp Diệp Thiếu Dương nữa.
Vì thế hai anh em tìm tới nhân viên công tác, dặn bọn họ, nếu đội cứu viện tới, bảo bọn họ nổ tung mộ đạo trước, nhưng không thể tùy tiện vào, chờ sau khi bọn họ trở về, cùng nhau xuống mộ, miễn cho ở bên dưới gặp nguy hiểm không có ai đối phó, sau đó hai người theo giáo đồ lên đường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.