Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1670: Đỉa Quái




Diệp Thiếu Dương giật mình quay đầu lại nhìn nó, “Có ý tứ gì?”
Qua Qua đi tới, vẻ mặt có chút phức tạp nhìn da người bệt ra trên mặt đất, nói: “Thứ này, là một loại đĩa sinh trưởng ở trong sông m Thủy, ở Thái m sơn một đoạn thuỷ vực đó, chịu âm khí nồng đậm ảnh hưởng, rất nhiều sinh linh đều sẽ tà tu, trở thành tà vật, loại địa này chính là một trong số đó, có rất nhiều đều thành thủ hạ của vị kia.”
“Thái m son!” Diệp Thiếu Dương kinh ngạc nói, “Ngươi là nói thứ đồ chơi này là Vô Cực Quỷ Vương phái tới?
Qua Qua gật gật đầu, “Ta dù sao cũng từng nán lại Thái m sơn, cho nên liếc một cái liền nhận ra lại lịch nó, không có sai.”
Diệp Thiếu Dương giật mình không nói nên lời.
Qua Qua cắn môi nói: “Đia quái này, tảm phần là Quỷ Vương phái tới bắt ta, không ngờ lại hại chết người khác…”.
Diệp Thiếu Dương lắc đầu, nói: “Hẳn là hướng về phía ta. Từ công nói không sai, Thái m sơn không muốn để ta vượt ở phía trước bọn họ tìm được Bạch Khởi.”
Qua Qua còn muốn nói gì, Diệp Thiếu Dương lệnh nó đi đem Tứ Bảo tìm đến, còn có Tào Vũ, bản thân nó thì ở lại doanh địa, thủ hộ các đội viên.
Tứ Bảo và Tào Vũ chạy tới, nhìn thấy da người trên mặt đất, cũng bị dọa nhảy dựng, đặc biệt là Tào Vũ một người bình thường, thấy một màn như vậy, sợ tới mức hầu như ngã bệt xuống đất, há hốc miệng nói không nên lời.
Diệp Thiếu Dương kể lai lịch đỉa quái với bọn họ.
Tứ Bảo nghe xong, trầm ngâm một phen nói: “Sao có thể khéo như vậy, ngày hôm qua bị vu sư nào đó tập kích, hôm nay lại bị người của Thái Âm sơn tập kích, chẳng lẽ bọn họ là một hội hay sao?”
Diệp Thiếu Dương lắc đầu nói: “Hẳn là thật sự trùng hợp, Thái Âm sơn hầu như tiếp cận âm ty, từ trước tới nay chưa từng có qua lại với nhân loại, cũng không thèm hợp tác với nhân loại, nói đến trùng hợp, tôi cảm thấy hẳn là, Thái Âm sơn cùng vu sư đối phó chúng ta có mục đích chung, cho nên bọn họ muốn thừa dịp hỗn loạn trà trộn vào trong chúng ta, nhân cơ hội đối phó chúng ta.”
Tứ Bảo nghĩ nghĩ nói: “Cậu nói cái này, cũng có khả năng, có lẽ những kẻ này là muốn theo chúng ta cùng nhau xuống mộ, nếu tìm được Bạch Khởi, lại lợi dụng cơ hội giết chúng ta, nhất cử lưỡng tiện, cậu nói xem?”
Diệp Thiếu Dương chậm rãi gật đầu, nhìn thoáng qua da người trên mặt đất nói: “Tạm không nói cái khác, Tào tổng, da người này ông xử lý một phen đi, tốt nhất đừng để bọn họ nhìn thấy, bằng không sẽ tạo thành khủng hoảng.”
Tào Vũ sắc mặt trắng bệch gật gật đầu, trở lại doanh địa, gọi tới hai binh sĩ, nhìn thấy da người, cũng đều kinh hãi không chịu được, nhưng những người này đều không phải binh sĩ tầm thường, tố chất tâm lý rất tốt, ở dưới mệnh lệnh của Tào Vũ, dùng một tấm vải chống nước đem da người bọc lại.
“Diệp tiên sinh, da người đã ở đây, huyết nhục cùng thi cốt người đó đi đâu rồi?”
“Nhắm chừng là trước đó đã bị nuốt lấy, hoặc là trực tiếp lột da, thi cốt ném ở nơi nào đó cũng có khả năng, dù sao người đã chết, đừng để ý những cái này nữa.”
Tào Vũ thở dài: “Không quản không được nha, giống loại hành động khảo sát này, trước khi đến, các đội viên đều ký tên hiệp nghị phiêu lưu, có người gặp nạn, chúng tôi tuy cảm thấy tiếc nuối, tiền trợ cấp cũng bỏ ra, tựa như tối hôm qua người dẫn đường kia, ít nhất toàn thây, giống hôm nay người này… Chỉ còn lại có một tấm da người, cậu bảo tôi ăn nói với thân người của người chết như thế nào.”
Diệp Thiếu Dương suy nghĩ một phen, nói: “Thi cốt tôi không xác định có, nếu có mà nói, người chết chưa từng tách ra quá lâu với chúng ta, nơi hắn thật sự bị hại, nhất định cũng ở trên quãng đường chúng ta đi đến đây. Như vậy đi, ông tìm người đem da người đưa về, vừa lúc dọc theo đường đi tôi bảo Qua Qua hộ tống, cũng thuận tiện tìm kiếm thi thể, nếu tìm được, ông có thể đem da người phủ lại về trên thi thể, tìm không thấy chúng ta cũng không có cách nào cả.”
Tào Vũ liên tục gật đầu, tuy vừa nghĩ đến đem thi thể phủ lên da người loại sự tình này, da đầu mình lập tức phát tê, nhưng cái này xác thực cũng là biện pháp tốt nhất rồi.
Diệp Thiếu Dương đem Qua Qua gọi tới, nói chuyện này, Qua Qua lập tức đáp ứng.
“Vu sư kia, nhằm vào là chúng ta, hẳn là sẽ không tập kích các ngươi, về phần người của Thái Âm sơn, mục tiêu chủ yếu cũng là ta, ngươi hẳn là không có việc gì, nhưng ta vẫn không yên tâm, vừa lúc các ngươi ban ngày hẵng lên đường, ngươi đi âm ty một chuyến, tùy tiện tìm Chanh Tử hoặc là ai tới đi cùng ngươi một chuyến.”
Qua Qua gật đầu nói: “Muốn đem bọn họ gọi lên giúp ngươi hay không?”
Diệp Thiếu Dương nghĩ nghĩ nói: “Ngươi đem quân sư tìm đến cho ta, ta cần hắn. Người còn lại chờ ta hồn ấn thông báo.”
Qua Qua đáp ứng, hỏi hắn khi nào xuất phát, Diệp Thiếu Dương bảo nó thủ giúp một đêm nữa, trời sắp sáng lại đi.
Tứ Bảo hỏi: “Cậu vì sao điểm danh tìm quân sư đến?”
“Bởi vì hắn là quân sư, tới đây có thể giúp tôi ra chủ ý chút.”
Thấy Tứ Bảo bĩu môi, Diệp Thiếu Dương nói: “Cậu đừng không phục, trong tróc quỷ liên minh chúng ta, người biết đánh thì nhiều, nhưng so đầu óc, ai cũng không hơn được Lãnh Ngọc cùng quân sư, Lãnh Ngọc hiện tại không tới được, đành phải để quân sư tới đây.”
Tào Vũ lúc này hỏi: “Diệp tiên sinh còn có trợ thủ phải không, cứ việc gọi tới, tiền thù lao tôi nhất định trả.”
Diệp Thiếu Dương cười nói: “Tiền của ông người ta cũng không tiêu được, sau chuyện ông đốt thêm chút tiền giấy là được.”
Tào Vũ giờ này mới hiểu hắn tìm là quỷ, nhất thời có chút sợ hãi, lấy lại bình tĩnh nói: “Tôi nghe các cậu trước đó thảo luận, giết người là cái gì… Thái Âm sơn, đây là ý tứ gì, một tổ chức sao?”
“Là một tổ chức, nhưng ông là một người bình thường, tuyệt đối đừng thăm dò những thứ này, nói với ông ông cũng không hiểu.”
Tào Vũ gật gật đầu, nói: “Vậy làm sao bây giờ? Lúc tôi vừa đi qua, các đội viên ai cũng rất kinh sợ, không biết đã xảy ra chuyện gì, giải thích với bọn họ như thế nào?”
Ba người thương lượng một phen, sau đó trở lại doanh địa, quả nhiên toàn bộ đội viên đều đứng ở bên lửa trại, ai cũng mở to hai mắt nhìn, hoảng hốt nhìn bọn họ.
Diệp Thiếu Dương trực tiếp nói nam sinh kia đã bị hại, nguyên nhân tử vong không rõ, nhưng sự tình đã giải quyết, thi thể cũng chôn lấp ngay tại chỗ… Về phần nhiều chi tiết hơn nữa thì chưa nói.
Vốn Tào Vũ là muốn lừa bọn họ nói nam sinh mất tích, miễn cho bọn họ sợ hãi, nhưng Diệp Thiếu Dương cảm thấy bọn họ có tư cách biết chân tướng, sau đó quyết định bản thân đi hay ở.
Quả nhiên, ở sau khi biết được tin nam sinh kia chết, đội khảo sát lập tức sôi trào, nhất là nam sinh đó lúc trước còn khỏe mạnh, đi WC một chuyến đã chết, điều này quả thực làm người ta sợ hãi.
Tào Vũ chờ mọi người đều bình tĩnh lại, nói cho bọn họ, sáng sớm ngày mai sẽ có binh sĩ đưa thi thể nam sinh trở về, nếu có ai muốn đi theo rời khỏi giữa hành trình, có thể cùng nhau trở về.
Kết quả đại bộ phận thành viên đều muốn đi.
Điều này cũng ở trong dự đoán của Tào Vũ, tuy đội khảo sát còn chưa tới nơi đã tan, trong lòng ông ta rất không cam lòng, nhưng ông ta cũng không thể cưỡng cầu, lấy tính mạng người khác để đùa.
“Tôi đi theo! Tôi không quay về!” Tôn giáo sư có chút quật cường nói.
Tôn giáo sư biểu hiện, khiến Tào Vũ cũng có chút kinh ngạc.
“Tôi sau khi xem tư liệu ông cho tôi, hoài nghi cổ mộ này rất có thể có liên quan với di chỉ Lâu Lan. Ông biết đó, tôi năm nay đã sáu mươi, mãi chưa kết hôn, trừ dạy học, tôi đem toàn bộ đều dùng ở trên khảo cổ, từ sau khi xem tư liệu của ông, tôi vẫn luôn tràn ngập chờ mong đối với xuống cổ mộ này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.