Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1534: Tìm Kiếm Hạng Tiểu Vũ (2)




Diệp Thiếu Dương nhìn bộ dáng cute kia, nhịn không được đưa tay sờ sờ đầu cô, nói: “Khách khí với ta cái gì, cho dù cô không xem ta là chủ nhân, chí ít hai ta cũng hồn phách tương liên.”
Tuyết Kỳ nói: “Diệp Thiếu Dương, tôi chưa từng xem ngài không phải là chủ nhân, tôi có thể có hôm nay, tất cả đều là dựa vào ngài, chỉ là tôi tính cách lãnh đạm, bên cạnh ngài có nhiều môn nhân phục thị, tôi không muốn tham gia náo nhiệt. Tôi lại rất thích Vũ Tình tỷ, dù sao cô cũng là độc thân FA, tôi ở lại bên cô rất tốt.”
Diệp Thiếu Dương nói: “Ta lần sau gặp được Chanh Tử liền bảo cô đi hỏi một chút, tương lai nếu như Diệp Tiểu Thước đầu thai, ta sẽ nói cho cô biết, các người có thể cùng đi đầu thai.”
Tuyết Kỳ dừng lại một chút, nói: “Tôi hiện tại chỉ là quỷ thi, ngay cả hồn phách đều không được đầy đủ, rời khỏi thân thể này, lập tức liền hồn phi phách tán.”
Diệp Thiếu Dương nói: “Cho nên cô phải đi theo ta tích lũy âm đức, chờ đến ngày ấy, ta sẽ giúp cô đi cửa sau, thêm tên cô vào Sinh Tử Bộ, để cô cùng Tiểu Thước đi luân hồi, vậy sẽ ổn thôi!”
“Tôi biết ngài sẽ giúp tôi mà!”
Tuyết Kỳ mở to đôi mắt lóe sáng nhìn hắn chăm chú, bộ dạng moe đến ngây người.
Diệp Thiếu Dương chỉ chỉ má, nói: “Hôn ta cái đi, ta sẽ giúp cô!”
“Muốn hôn thật sao?”
“Ách, đùa thôi. Ta không có dại đụng vào trẻ vị thành niên.”
Tuyết Kỳ nhíu mày, cười nói: “Thật sao, vậy ngài cứ nhìn chân tôi làm cái gì?”
… Bị phát hiện rồi.
Diệp Thiếu Dương nhịn không được lại liếc nhìn chân nhỏ của cô, ngượng ngùng nói: “Ta không có bất kỳ tà niệm gì, chỉ cảm thấy chân cô rất xinh đẹp, giống như hàng mỹ nghệ.”
Tuyết Kỳ đưa tay chỉ hắn: “Tôi biết màaa! Ngài có sở thích luyến chân!!!”
“Móa, sao có thể?”. Diệp Thiếu Dương suýt chút nữa té xỉu.
Tuyết Kỳ hoạt động ngón chân, nói: “Cho dù đẹp cũng không phải là của tôi, là thân thể của người khác.”
“Hiện tại cô dùng, chính là của cô.” Diệp Thiếu Dương nói: “Người sống cũng giống như vậy, đều chỉ là một bộ da mà thôi, kiếp sau sẽ đổi một bộ khác, cái gì là của mình hay không của mình?”
Tuyết Kỳ nghe lời này, kinh ngạc nói: “Có lý.”
Lập tức lại cổ linh tinh quái cười cười, nói: “Ngài thật có ý nghĩ siêu thoát như thế?”
Diệp Thiếu Dương cười nhạt một tiếng, làm ra biểu lộ cao thâm, đưa bàn tay đến trên cằm, vốn định vuốt râu một cái, mới nghĩ đến mình chưa có râu, thế là đổi thành tay nâng cằm.
“Chúng ta xuất gia tu đạo, đã sớm quen với sinh tử tồn vong, nhục thân bề ngoài, không có chút vui thú.”
Tuyết Kỳ đột nhiên di chân tới trên đùi hắn, hai cái ngón chân lắc lắc về phía hắn: “Thật không hứng thú?”
Diệp Thiếu Dương nhìn bàn chân nho nhỏ gần trong gang tấc, sờ miệng mình, kết quả có nước miếng chảy xuống.
Tuyết Kỳ che miệng cười lên: “Đó thấy không?”
“Không phải, ta cố gắng tưởng tượng nó thành móng heo, sau đó ta liền đói bụng.”
“Ngài mới là móng heo!”
Diệp Thiếu Dương lắc đầu thở dài: “May mắn cô chưa trưởng thành, cô mà trưởng thành, tuyệt đối là nữ nhân yêu nghiệt.”
Tuyết Kỳ cong miệng: “Ý ngài là bây giờ tôi không yêu nghiệt?”
Cô nhăn mày lại, khuôn mặt xuất hiện mị lực đặc hữu của thiếu nữ, một số chỗ còn hấp dẫn hơn so với người trưởng thành, ngay cả mình không phải dân thích loli thấy cảnh này cũng cơ hồ không kìm nén được, Diệp Thiếu Dương thè lưỡi nói: “Đùa bỡn ta vui không?”
“Vui chứ!” Tuyết Kỳ cười nói: “Bởi vì mặc kệ ngài có bao nhiêu động tâm, ngài cũng không dám đụng tới tôi, cho nên mới vui.”
“Cô xác định ta không dám đụng vào cô?”
“Tôi rất xác định.” Tuyết Kỳ thu hồi chân, co lại đến trong chăn, nghiêm nghị nói: “Không đùa nữa!”
“Ngủ ngon.”
Diệp Thiếu Dương đứng dậy đi ra ngoài, hai cái đùi cơ hồ đau nhức, rót một chén nước lọc, uống một hơi cạn sạch, đi vào phòng khách ngồi xuống ghế sa lon, trong lòng khổ cực không thôi, không hiểu vì sao mấy em gái này đều thích đùa giỡn mình, hiện tại ngay cả Tuyết Kỳ luôn luôn băng sương lãnh nhược cũng gia nhập hàng ngũ đó.
Mấu chốt là, những em gái này mình cũng không thể đụng, mình muốn chạm vào Lãnh Ngọc, nàng còn không cho… Thật khóc không ra nước mắt.
Diệp Thiếu Dương càng nghĩ càng thương tâm, cuối cùng ngay cả lửa trong lòng bị Tuyết Kỳ thắp lên cũng bị dập tắt, khổ cực đi đến một phòng ngủ khác, tùy tiện leo lên giường ngủ.
Bận bịu cả ngày, vốn cho rằng có thể ngủ nướng, kết quả sáng hôm sau liền bị một tràng chuông điện thoại đánh thức, là Trương Tiểu Nhị gọi, nói cho hắn biết Học Viện Ngoại Ngữ xảy ra chuyện lớn, bảo hắn mau chóng tới nhìn xem.
“Chuyện gì?”
“Sư phụ anh đến lại nói!”
“Đừng có nhây nữa, mau nói, anh còn đang nằm trên giường!”
Trương Tiểu Nhị đành phải ở trong điện thoại nói cho hắn biết, toàn bộ Học Viện Ngoại Ngữ đều bị Ma Tâm Thảo phát ra độc chướng bao vây, sương mù trùng diệp.
Diệp Thiếu Dương trở mình bật dậy, thất thanh hỏi: “Sao có thể?”
“Sư phụ em lừa anh làm gì…, em tìm hiểu tình báo, tối hôm qua ngủ ở Học Viện Ngoại Ngữ, bây giờ em đang ở trong trường học!”
“Biết rồi, anh lập tức qua đó.”
Diệp Thiếu Dương rời giường mặc quần áo, nhìn ngoài cửa sổ trời vẫn còn xanh, mặt trời chỉ vừa mới nhô lên một chút, nhịn không được thở dài, mơ mơ màng màng đi vào phòng vệ sinh rửa mặt, làm xong mọi thứ, người cuối cùng cũng thanh tỉnh.
Lúc này điện thoại lại vang lên, là Trương Tiểu Nhị gọi tới, Diệp Thiếu Dương tiếp điện thoại nói: “Biết rồi đừng giục nữa, anh đi.”
Đầu bên kia điện thoại,vang lên thanh âm Trương Tiểu Nhị rụt rè: “À, sư phụ, anh đừng đến, em nhìn lầm rồi, là sương mù thôi à, hiện tại đã bắt đầu tản đi rồi, sư phụ ngủ tiếp đi, em đi luyện vẽ bùa đây, bái bai…”
Diệp Thiếu Dương tức giận suýt chút nữa muốn quăng điện thoại đi, đành phải cởi y phục ra, về phòng ngủ.
Dưa Dưa đã chiếm vị trí của hắn, nằm giang hai tay hai chân như con sao biển, thấy hắn lại trở về, không tình nguyện xích ra, nói: “Lão đại tại sao lại trở về rồi?”
Diệp Thiếu Dương không để ý tới nó, chui vào trong chăn.
Dưa Dưa vốn không cần đi ngủ, nằm cũng chỉ dưỡng thần tu luyện, bị Diệp Thiếu Dương quấy nhiễu, cũng lười dưỡng thần, kéo bả vai Diệp Thiếu Dương, hầm hầm nói: “Đúng rồi lão đại, tôi còn muốn tìm ngài tính sổ đây, Tuyết Kỳ sao lại qua đêm ở nhà chúng ta?”
Diệp Thiếu Dương từ từ nhắm hai mắt nói: “Cô ta ngủ ở đây, ngươi tìm ta tính sổ làm gì? Mà cô ta đâu phải là vợ ngươi, có là vợ ngươi, ta cũng không có đụng vào.”
Dưa Dưa ủy khuất nói: “Cô ta tới nhà của tôi qua đêm tôi không có ý kiến, chỉ là hai người đổi giường ngủ làm gì á? Tôi nửa đêm trở về, tưởng phòng kia là ngài, kết quả trực tiếp chui vào chăn, theo thói quen chui vô ngực, còn dùng tay ôm ngực của ngài, kết quả…”
Diệp Thiếu Dương não đã được thông, bật cười một tiếng: “Kết quả thế nào?”
“Thốn lắm, bị người ta coi thành sắc lang hung ác đánh một trận, tôi đuối lý còn không thể hoàn thủ…”
Diệp Thiếu Dương cười ha ha, đột nhiên nghĩ đến cái gì, quay đầu nhìn nó, nói: “Ủa mà, Tuyết Kỳ có ngực hả?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.