Mao Sơn Quỷ Vương

Chương 435:




Không hổ là bộ đội đặc chủng, sau khi nhìn thấy Cát Vũ đột ngột biến mất trước mặt bọn họ, thì nhất thời cảm nhận được nguy hiểm ở phía sau, nên chẳng ngạc nhiên gì mấy, mà tự vệ theo phản xạ có điều kiện. Một người ở trong đó chẳng thèm quay đầu lại, mà trở tay vung mạnh dao găm về phía Cát Vũ.
Cát Vũ vươn tay túm lấy cổ tay người kia. Đầu tiên là đá vào cổ chân hắn ta, chỉ nghe thấy tiếng xương vỡ vụn. Tên bộ đội đặc chủng da trắng đã bị Cát Vũ đá gãy xương đùi, phát ra tiếng hét thảm thiết.
Đồng thời, Cát Vũ bẻ luôn cổ tay tên này.
Cơn đau ở đùi và cánh tay cùng ập đến, khiến tên bộ đội đặc chủng ch4y nước mắt nước mũi.
Tên này vừa bị xử lý xong thì một tên khác cũng lao đến bên cạnh, dao găm trong tay bỗng chém lên người Cát Vũ. Chưa tới một giây, hắn ta đã chém ra năm sáu nhát dao, tất cả đều nhắm vào điểm yếu trên người Cát Vũ.
Cát Vũ lùi lại vài bước, nhân lúc người này khẽ buông lỏng đã đá vào bụng hắn ta.
Tên thứ hai này bay ra xa bảy tám mét, hai chân quỳ dưới đất, nhưng vẫn trượt thêm bốn năm mét nữa, mặt đất dưới đầu gối đã bị mài thành hai vết tích sâu hoắm.
Hắn ta phun ra một ngụm nước vàng, ngoẹo đầu sang một bên, nằm dưới đất không còn động tĩnh gì nữa.
Chưa tới năm giây, Cát Vũ đã giải quyết xong hai tên lính đánh thuê, về cơ bản là mỗi người một chiêu.
Đám người Lăng Vân đứng bên cạnh đều sợ hãi trước thủ đoạn của Cát Vũ.
Nhất là mấy tên nước ngoài, liên tục lắc đầu thốt lên: "Oh my god!"
Bọn họ thật sự không dám tin vào mắt của mình. Ai cũng là cỗ máy giết người chinh chiến trên sa trường, là binh vương được bồi dưỡng qua vô số trận chiến đẫm máu, bình thường lấy một địch một trăm, nhưng chưa từng gặp người Hoa Hạ nào khó chơi như vậy.
Hắn có thể giải quyết bọn họ chỉ trong một hai chiêu.
Trước đó bọn họ đã nói chắc như đinh đóng cột rằng, sẽ dễ dàng giải quyết con gà yếu ớt Cát Vũ, nhưng bây giờ bọn họ lại biến thành con gà yếu ớt trong tay Cát Vũ, thậm chí còn không đỡ nổi một đòn.
Mấy binh vương này thật sự bị đả kích nặng nề, cảm thấy nhiều năm qua bọn họ không làm nên trò trống gì.
Mặc dù mấy bộ đội đặc chủng này lợi hại, nhưng cũng nằm trong phạm vi của người bình thường, nên chỉ mạnh hơn người bình thường một chút, còn ở trong mắt Cát Vũ thì bọn họ không là gì cả.
Ngay cả Lôi Thiên Kiều - đại tiểu thư nhà họ Lôi, cũng có thể dễ dàng đánh bại mười mấy tên lính đánh thuê này, chỉ là không nhanh bằng Cát Vũ.
Giữa người tu hành và người bình thường vẫn có sự cách biệt rất lớn.
Mười mấy người đến đây đều bị Cát Vũ hạ gục trong tích tắc, hơn nữa không ai có bất kỳ sự phản kháng nào.
Cát Vũ phủi tay, nhìn Lăng Vân, rồi lại liếc nhìn đám lính đánh thuê ở xung quanh nói: "Lăng đại thiếu, người mà ngươi tìm tới không được lợi hại cho lắm, hay là các ngươi cùng xông lên đi?"
Lăng Vân hít sâu một hơi, cực kỳ chấn động trước bản lĩnh của Cát Vũ, lần đầu tiên hắn ta cảm thấy tính mạng của mình đang cực kỳ bị đe dọa, đồng thời cũng là lần đầu tiên nhìn thấy người mạnh mẽ như vậy.
Nhưng Lăng Vân không phục, mười bảy tuổi hắn ta đã gia nhập bộ đội đặc chủng đặc biệt mạnh nhất nước Mỹ. Hắn ta luôn vất vả huấn luyện để trở thành người mạnh nhất, cho dù ở trong bộ đội đặc chủng của nước Mỹ thì hắn ta cũng là người đứng đầu, thành thạo đủ loại kỹ năng, chưa bao giờ chịu thua, nên hôm nay không thể thất bại dưới tay bảo vệ Cát Vũ này được.
Lăng Vân nghiến răng nghiến lợi, giơ tay lên nói: "Mọi người cùng xông lên với ta!"
Dứt lời, Lăng Vân cũng lấy dao găm trong người ra, mấy người khác cũng nhìn chằm chằm như hổ đói, đồng loạt lấy dao găm trên người ra, nắm chặt ở trong tay, ai cũng ở tư thế sẵn sàng chiến đấu, bắp thịt toàn thân căng cứng, vây quanh Cát Vũ.
Trước đây đội lính đánh thuê mười mấy người của bọn họ đã từng tiêu diệt tổ chức khủng b0 hơn hai ba trăm người, bây giờ mười mấy người cùng vây quanh, chẳng lẽ lại đánh thua một bảo vệ trường đại học sao.
Lăng Vân vẫn cảm thấy mình sẽ nắm chắc phần thắng.
Bị nhiều lính đánh thuê bao vây như vậy, nhưng sắc mặt của Cát Vũ vẫn không thay đổi, nhìn Lăng Vân từng bước đến gần mình, mỉm cười nói: "Bây giờ các ngươi vẫn còn cơ hội để rời đi, sao cứ nhất quyết phải tự chuốc lấy khổ thế?"
Cát Vũ vừa dứt lời, một người da đen ở phía sau đã tấn công trước, tay hắn ta cầm dao găm, đâm thẳng vào phía sau eo của Cát Vũ.
Dưới tình huống bị mười mấy tên lính đánh thuê cùng bao vây, ngay cả người tu hành cũng hơi khó chống đỡ, Cát Vũ không thể nào cùng lúc đối phó với nhiều người như vậy.
Trừ khi Cát Vũ là người tấn công trước, không cho kẻ thù có cơ hội tấn công.
Nhưng Cát Vũ biết phương pháp Súc Địa Thành Thốn, hắn khẽ niệm quyết, thân hình bỗng biến mất trong vòng vây của đám đông, rồi lóe lên ở phía sau bọn họ.
Cát Vũ vừa mới đứng vững, đã chưởng vào lưng một người trong số đó.
Bọn họ không có tử thù gì với Cát Vũ, nên hắn sẽ không lạnh lùng hạ sát thủ, nhưng một chưởng này cũng đủ khiến đối phương nửa ngày không thể phản ứng lại rồi.
Người đầu tiên bị trúng chiêu nhanh chóng ngã xuống đất, không còn sức lực để phản kháng.
Đám lính đánh thuê kia lại trợn mắt há mồm, hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ cảm thấy hoa mắt rồi Cát Vũ biến mất tại chỗ.
Vì trời đã tối nên bọn họ cũng không biết Cát Vũ đã sử dụng pháp môn thần kỳ nào, còn tưởng Cát Vũ di chuyển quá nhanh, né khỏi vòng vây của bọn họ.
Cát Vũ vừa ra ngoài, nhân lúc đối phương chưa kịp phản ứng lại, đã nhanh chóng chưởng mấy phát liên tiếp, hạ gục ba bốn người xuống đất.
Hễ là người bị trúng chiêu, nếu không bị đánh đến mức mất hết sức chiến đấu, thì cũng bị Cát Vũ đánh trúng một huyệt vị nào đó, lần lượt ngã xuống đất.
Lúc bốn người nữa ngã xuống đất, mấy người còn lại mới phản ứng lại, dứt khoát xoay người bọc đánh Cát Vũ.
Đám lính đánh thuê này thật sự rất hung ác, dao găm trong tay nhảy múa đủ kiểu, phát ra tiếng vụt vụt, đâm thẳng vào mấy chỗ hiểm trên người Cát Vũ.
Cát Vũ vừa né tránh, vừa đột ngột tung cước hoặc đấm một quyền, chưa tới mấy phút, lại có thêm bốn năm tên nữa bị Cát Vũ hạ gục, không ngừng r3n rỉ.
Bây giờ, mười người đã bị Cát Vũ hạ gục, chỉ còn lại Lăng Vân và một tên da đen khác đang đứng ở gần đó, sợ hãi nhìn về phía Cát Vũ, bọn họ hoàn toàn không dám tiến về phía trước, vì biết có tiến lên cũng vô ích. Thực lực của Cát Vũ quá mạnh, là kiểu mà bọn họ chưa từng gặp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.