Mao Sơn Quỷ Vương

Chương 371:




Như thế vẫn chưa tính là kết thúc. Khi mười ba người của Vạn La Tông đi ngang qua hai thi thể kia, còn muốn cởi bỏ quần áo đang mặc trên người hai người đó xuống.
Quần áo của họ đều giống nhau như đúc, trang phục luyện công màu đen, đoán là muốn thay quần áo của bọn họ để một lát nữa dễ làm việc hơn.
Sau khi cởi bỏ quần áo, những người kia còn mang xác đến nhánh sông Mân Giang, buộc vào một tảng đá lớn rồi thả xuống nước, trực tiếp hủy thi diệt tích.
Có vẻ như bọn họ đã làm loại việc này không phải chỉ một hoặc hai lần, bọn họ rất thành thạo và hợp tác rất tốt. Họ không nói với nhau một lời mà chỉ hoàn thành công việc một cách lặng lẽ.
Phía trước có một khu rừng rậm rạp, vào mùa đông, mặt đất đầy cành lá chết khô, đi lại rất khó khăn. Tuy nhiên, với Triệu Ngôn Quy dẫn đường, Cát Vũ và Dương Phàm không cần phải lo lắng về việc tìm dấu vết trên cây châu chấu.
Triệu Ngôn Quy vẫn luôn đi phía trước, sau khi tìm được dấu vết quỷ đầu kia thì đợi mọi người một hồi, sau đó mới tiếp tục đi.
Thật xứng đáng với số tiền bỏ ra, cả Dương Phàm và Cát Vũ đều cảm thấy dẫn theo bọn họ thật sự là bớt lo, tiết kiệm được sức lực.
Theo cách này, mọi người đi bộ nhanh trong đêm, vừa đi trên đường núi hơn mười dặm, trước mặt đột nhiên xuất hiện một đám sương mù lớn màu trắng, sương mù cuộn trào giăng đầy khắp nơi, cản đường mọi người.
Triệu Ngôn Quy dừng lại, quay đầu nhìn hai người, bật ra hai chữ: "Pháp trận."
Ngay lập tức, mười ba người kia bước nhanh tới, vòng qua pháp trận một vòng rồi nhanh chóng quay lại. Trong mười ba người có một người lùn nhỏ, trông cỡ một đứa trẻ sáu bảy tuổi, trên người mang theo mấy thanh đoản đao, bước tới trước mặt Cát Vũ, chắp tay và nói: "Vũ gia, bọn ta đã xem qua pháp trận này, nó là do lão già Hồng Minh kia bố trí. Trước đó bọn ta nhận được tin tức, nói là pháp trận này mỗi ngày đều có thay đổi, người ở bên trong pháp trận đi ra tiếp ứng thì người ở ngoài pháp trận mới có thể đi vào. Lão già Hồng Minh này có quá nhiều địch nhân, lo lắng có người trả thù mình, cho nên mới làm pháp trận rườm rà như thế."
Cát Vũ gật đầu nói rằng mình đã hiểu, sau đó nheo mắt nhìn về phía có màn sương trắng cuộn tròn.
Dễ nhận thấy rằng phạm vi bức xạ của pháp trận này khá lớn, có lẽ sẽ gặp rất nhiều rắc rối.
Vì Cát Vũ đã trả rất nhiều tiền để thuê họ, nên những người này đương nhiên phải nghe lời Cát Vũ.
Dương Phàm liếc nhìn Cát Vũ, lập tức nói: "Ta vào thử xem, Vô Vi Phái của ta cũng có pháp môn phá trận."
Ngay khi cô chuẩn bị đi, Cát Vũ đã giữ chặt lấy cô và nói: "Chị Tiểu Phàm, đừng mạo hiểm, ta có la bàn được truyền thừa từ Mao Sơn, ở phía sau có Gương Bát Quái, có thể phá trận, để ta vào trước đi."
Nói xong, Cát Vũ lấy la bàn ra, lật ngược lại, phía sau có một chiếc Gương Bát Quái. Cát Vũ cắn đầu ngón tay, vẽ một lá bùa lên Gương Bát Quái, sau đó lặng lẽ niệm mấy khẩu quyết, trên Gương Bát Quái lập tức có kim mang nở rộ.
Quang mang màu vàng xuyên qua màn sương trắng, Cát Vũ lập tức cầm lấy Gương Bát Quái, nói với người phía sau: "Theo sát phía sau ta, tuyệt đối không được đi sai."
Những người này đều là người tu hành, đều biết sự lợi hại của pháp trận, một khi đi sai sẽ lạc vào bên trong pháp trận, sẽ bị mắc kẹt trong đó nên không ai dám bất cẩn.
Bằng cách này, tất cả mọi người đi theo sau Cát Vũ và chậm rãi tiến về phía trước.
Lúc này dưới tình huống mở thiên nhãn, có thể nhìn thấy trong pháp trận này có những vật giống như sợi tơ màu đỏ hoặc màu đen, có lẽ khi chạm vào những sợi này sẽ thu hút sự chú ý của đối phương.
Chắc rằng lão tặc Hồng Minh này đã làm rất nhiều điều ác, nên mới sắp xếp pháp trận cẩn thận như vậy.
Dưới sự dò xét của Gương Bát Quái, Cát Vũ nhanh chóng phát hiện ra các mắt trận. Tiếp theo, bọn họ chỉ cần tìm được mỗi mắt trận và đi qua những điểm mà các mắt trận thông với nhau, là có thể an toàn đi đến hang ổ của Luyện Quỷ Đường.
Lần này, khi Cát Vũ đến để gây sự với Luyện Quỷ Đường, mọi thứ đều được tiến hành một cách lặng lẽ, người bên trong không thể bị xáo trộn, vì vậy pháp trận này chỉ có thể bị xuyên thủng, không được phá vỡ, còn không thể xuất hiện bất kỳ sự lệch lạc nào.
Tất cả mọi người thận trọng bước đi, lướt qua bảy, tám mắt trận, trước mắt mới đột nhiên trở nên sáng ngời, hiện lên một tia lửa yếu ớt.
Sau đó, Cát Vũ đang đi phía trước, nhìn thấy cách đó không xa xuất hiện một sơn động, có bảy tám người canh giữ cửa sơn động, tay cầm những pháp khí. Khi nhóm Cát Vũ vừa xuất hiện ở đây, họ đã nhanh chóng bị người canh cửa chú ý.
Cát Vũ cũng không ngờ rằng vừa đi ra khỏi pháp trận lại là cửa động, điều này quá kích thích rồi.
Một người canh giữ cửa quay đầu lại nhìn thấy Cát Vũ đứng ở cửa động, lập tức kinh ngạc nói: "Là ai?!"
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Triệu Ngôn Quy đang đi theo bên cạnh Cát Vũ, ngay lập tức đưa tay ra định chạm vào phi đao, nhưng lại bị Cát Vũ giữ chặt lấy cánh tay, sau đó hắn vỗ nhẹ Tụ Linh tháp, nhất thời mấy đám khí tức màu sắc khác nhau từ bên trong Tụ Linh tháp bay ra, lặng lẽ bay về phía những người gác cửa này.
Những tên này đã chú ý đến đám người Cát Vũ, họ đều cầm pháp khí và lần lượt tiến về phía trước.
Vào lúc này, mấy lão quỷ trong Tụ Linh tháp của Cát Vũ lợi dụng sự không chuẩn bị của họ mà nhập vào cơ thể của những người đó.
Chỉ nhìn thấy những người gác cửa bỗng run lên, rùng mình một cái, họ đã bị mấy lão quỷ kia khống chế được thân thể.
Những người canh giữ cửa động chắc chắn sẽ không có tu vi quá cao, cho nên đám lão quỷ kia dễ dàng khống chế thân thể của bọn họ.
Một trong những lão quỷ còn vẫy tay với Cát Vũ, cho biết rằng sự việc đã được giải quyết.
Triệu Ngôn Quy liếc nhìn Cát Vũ một cách khó tin, không ngờ Cát Vũ lại có chiêu lợi hại như vậy, có thể khống chế nhiều người như thế trong tích tắc mà không cần phải làm gì.
Ngay khi mọi người đang sững sờ, Cát Vũ vẫy tay với những người phía sau, tìm một chỗ khuất để ngồi xổm xuống, sau đó vẫy tay với lão quỷ đang bám trên cơ thể của những người của Luyện Quỷ Đường, để cho họ quay trở lại đứng ở cửa động, không thể để lộ bất kỳ sơ hở nào.
Trong một khu rừng cách cửa động không xa, Cát Vũ nói với mọi người: "Một lát nữa, ta, chị Tiểu Phàm và Triệu Ngôn Quy sẽ vào bên trong sơn động đi tìm Hồng Minh chân nhân. Mấy người các ngươi ở bên ngoài tiếp ứng. Một khi có bất kỳ gió thổi cỏ lay nào, các ngươi bắt đầu tấn công mạnh mẽ, chúng ta nội ứng ngoại hợp."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.