Mao Sơn Quỷ Vương

Chương 344:




Đôi mắt to của Dương Phàm trừng lớn, nhìn Cát Vũ hồi lâu mới nói: "Ngươi thật là, hiện tại ngươi cùng với Luyện Quỷ Đường đã không đội trời chung rồi, dựa vào tính cách của lão quỷ Hồng Minh Chân Nhân, khẳng định sẽ tìm ngươi báo thù."
Dương Phàm trở mặt, khinh thường nói: "Làm sao ta biết được Luyện Quỷ Đường ở nơi nào, ta lại không quen thân với bọn họ."
"Vậy đại ca Bạch Triển hoặc đám người Cửu Dương Hoa Lý Bạch có biết không?" Cát Vũ vẫn chưa từ bỏ ý định mà hỏi.
"Chắc chắn bọn họ cũng không biết, mấy loại tà môn ma đạo tiểu nhân này, nào dám đắc đội với nhân vật như Cửu Dương Hoa Lý Bạch, bằng không đã sớm bị mấy người tiểu sư đệ của ta diệt rồi." Dương Phàm nói.
"Ta nhớ trước đây cô từng rất chắc chắn nói rằng kiểu gì cũng có cách tìm được vị trí cụ thể của Luyện Quỷ Đường, trước kia, khi Cửu Dương Hoa Lý Bạch tìm người trả thù, làm thế nào để tìm được vị trí cụ thể của kẻ thù vậy?" Cát Vũ lại hỏi.
Những lời này như nhắc cho Dương Phàm nhớ, cô vừa nghĩ đến, sửng sốt ngạc nhiên rồi nói: "Ngươi nói vậy làm ta nhớ ra, ta biết một nơi, có thể sẽ tìm được chỗ của Luyện Quỷ Đường."
Cát Vũ vui vẻ, vội vàng hỏi: "Là nơi nào?"
"Có một tông môn mới gọi là Vạn La Tông, ta từng nghe sư đệ của ta nói, Vạn La Tông là tông môn chuyên kiếm lời từ giang hồ, nếu muốn tìm sát thủ, ngươi có thể đến Vạn La Tông, muốn tìm tin tức cũng có thể đến Vạn La Tông, thậm chí muốn mua pháp khí và bùa đều có thể đến tìm bọn họ, chỉ là giá cả ở Vạn La Tông rất đắt, ít nhất cũng phải có giá mấy trăm vạn, người bình thường không thể nào tìm được bọn họ. Nhưng ta nghe tiểu sư đệ nói, Vạn La Tông có quan hệ không bình thường với Cửu Dương Hoa Lý Bạch, nếu ngươi bảo tiểu sư đệ ta đến tìm bọn họ, có lẽ Vạn La Tông sẽ giảm giá cho ngươi." Dương Phàm nghiêm mặt nói.
"Thật sự có nơi như vậy sao?" Cát Vũ kích động nói.
"Đương nhiên rồi, ta lừa ngươi làm gì, Cửu Dương Hoa Lý Bạch cũng đắc tội không ít người, cũng có không ít kẻ thù, đa số bọn họ đều thông qua Vạn La Tông mà tìm được nơi trú ẩn của kẻ địch, tin tức ở Vạn La Tông là nhanh chóng chính xác nhất, tin tức mà bọn họ không tìm hiểu nổi cũng chẳng có kẻ nào tìm ra đâu." Dương Phàm nói.
Cát Vũ thật sự không biết đến một nơi thần kỳ như Vạn La Tông, nếu có thể thông qua Vạn La Tông tìm được Luyện Quỷ Đường, vậy quá tốt rồi, tiền thì không phải vấn đề, đừng nói là mấy trăm vạn, cho dù hơn một ngàn vạn, Cát Vũ vẫn có thể lấy ra được."
Cát Vũ trầm ngâm một lúc rồi nói: "Chị Tiểu Phàm, cô có biết Vạn La Tông ở nơi nào không?"
"Có chút ấn tượng, từng nghe tiểu sư đệ của ta nói, nếu ta gặp phải phiền toái gì có thể tìm sự giúp đỡ từ Vạn La Tông, nếu không tìm thấy, ta có thể hỏi tiểu sư đệ của ta một chút." Dương Phàm nói.
"Vậy xin làm phiền chị Tiểu Phàm, giúp ta hỏi thăm cụ thể địa chỉ của Vạn La Tông, hôm nào ta đến Vạn La Tông một chuyến." Cát Vũ nói.
Đột nhiên sắc mặt của Dương Phàm trầm xuống, nghiêm mặt nói: "Tiểu tử thối, ngươi thực sự chán sống rồi phải không, thực sự định đến Luyện Quỷ Đường tìm phiền toái đấy à, theo ta biết, tuy rằng Luyện Quỷ Đường không phải tông môn tà giáo gì quá lợi hại, nhưng đệ tử dưới trướng cũng có hơn hai ba trăm người, hơn nữa tu vi của Đường chủ Luyện Quỷ Đường Hồng Minh Chân Nhân cao hơn ngươi rất nhiều. Chẳng lẽ ngươi muốn mang đầu mình đi tặng không cho lão ta hả?"
"Cái này gọi là lo trước mối họa thôi, sao lại chỉ cho phép Luyện Quỷ Đường đến tìm ta gây phiền toái, chẳng lẽ ta không thể đi tìm bọn họ gây chuyện sao? Không phải vừa rồi cô nói, Vạn La Tông còn cho thuê các cao thủ rất lợi hại sao, cùng lắm ta tốn thêm chút tiền, thuê một đám đến giúp ta tiêu diệt Luyện Quỷ Đường là được." Cát Vũ nói.
Dương Phàm bĩu môi: "Tiểu tử này, ngươi nghĩ Vạn La Tông là thiên đường đấy à? Thuê người của Vạn La Tông phải trả giá rất cao đó, hơn nữa ngươi phải trả tiền trước người ta mới đi theo ngươi làm việc, người ta còn phải xem là làm việc gì, rồi mới quyết định có đi theo ngươi hay không, ngươi muốn tiêu diệt Luyện Quỷ Đường, vậy định thuê bao nhiêu cao thủ đây?"
Cát Vũ cũng nghĩ vậy, nhưng không nhịn được hỏi: "Cao thủ cao giá nhất ở Vạn La Tông có giá bao nhiêu?"
"Người được thuê với giá cao nhất chắc chắn là đệ nhất cao thủ ở Vạn La Tông, Cuồng đạo vương Ngạo Thiên, là một người tây bắc, một cuồng đao làm cho vô số cao thủ kinh sợ, tu vi của hắn tương đương với tiểu sư đệ ta, chắc hẳn giá của hắn phải trên một ngàn vạn, người ở Vạn La Tông đều phải nhìn mặt hắn mà làm việc, tiểu tử ngươi có thể mời nổi sao?" Dương Phàm thoáng nhìn qua Cát Vũ.
Trên một ngàn vạn, cái giá này đúng là giá mà Cát Vũ đã nghĩ đến, nếu có thể để cho người này đi cùng mình, chắc hẳn việc dọn dẹp Luyện Quỷ Đường không thành vấn đề.
Hai người nói chuyện rất lâu, đến tận khi trời tối, đến cả khi các hàng quán đều đã đóng cửa.
Lúc này, Dương Phàm mới nói: "Được rồi, cũng ăn no rồi, thấy đoạn thời gian này ngươi vẫn tốt thì ta cũng an tâm, về chuyện của Luyện Quỷ Đường, ngươi không cần phải sốt ruột, đến lúc đó ta cùng với tiểu sư đệ của ta xem xem đám người Cửu Dương Hoa Lý Bạch có thời gian hay không, ngươi có thể gọi bọn họ đi cùng ngươi, hoặc là ngươi và tiểu sư đệ ta cùng đi, dựa vào năng lực của tiểu sư đệ, chắc hẳn có thể dẹp yên được Luyện Quỷ Đường. Một mình ngươi ngàn vạn lần đừng có mạo hiểm, cẩn thận mạng cũng không còn."
"Đa tạ chị Tiểu Phàm quan tâm, trong lòng ta có chừng mực." Cát Vũ cười nói.
"Có quỷ mới quan tâm ngươi, ta thấy ngươi vẫn còn trẻ, không biết trời cao đất dày, cứ tiến lên chịu chết, được rồi, ta phải về khách sạn nghỉ ngơi, ngươi cũng nhanh chóng trở về đi." Dương Phàm nói xong, vỗ vỗ cái bụng no rồi đứng lên.
Cát Vũ cũng vội vàng đứng dậy, nói: "Được, hôm nay tới đây thôi, ta đưa cô trở về."
"Này, không phải tiểu tử ngươi có ý nghĩ gì không an phận với ta đấy chứ?" Đôi mắt xinh đẹp của Dương Phàm liếc hắn.
"Không dám không dám... Tu vi chị Tiểu Phàm cao như vậy, ta sợ đánh không lại, cô từ xa tới đây thăm ta, ta đưa cô trở về cũng là lẽ đương nhiên mà." Cát Vũ cười nói.
"Xem như ngươi còn có lương tâm, đi thôi." Dương Phàm nói xong, đứng dậy bước ra ngoài tiệm cơm.
Sau khi Cát Vũ trả tiền, vội vàng đi theo sau Dương Phàm ra khỏi quán.
Trời đã không còn sớm, hai người đều uống không ít rượu, cũng không dựa vào linh lực mà ép men say ra ngoài, cho nên đều hơi say.
Dương Phàm nói, nơi này cách khách sạn cô ở không xa, chi bằng đi bộ về, vừa lúc tỉnh rượu, đương nhiên Cát Vũ không có ý kiến gì, trong lòng nghĩ, có thể ở gần Dương Phàm nhiều hơn một chút cũng được, dẫu sao giờ cũng nhàn rỗi không có gì làm.
Trên ngã tư đường bấy giờ cũng rất ít người, hai người đi sóng vai nhau, đột nhiên Cát Vũ cảm thấy sau lưng có gì đó khác thường, như có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.