Mao Sơn Quỷ Vương

Chương 194:




Bấy giờ Cát Vũ mới hồi phục tâm trí, gật đầu nói: "Ừm, ta đã nhìn ra một số môn đạo, ta có thể giải được thuật pháp này."
Nghe được lời nói của Cát Vũ, từ trên xuống dưới của nhà họ Lôi lập tức vui mừng khôn xiết. Lôi Thiên Kiều vui mừng đến mức suýt bật khóc, ôm lấy cánh tay Cát Vũ, kích động nói: "Vũ ca, ngươi mau chóng giải trừ thuật pháp này cho anh trai của ta đi. Anh trai của ta đã như vậy hai ngày rồi, nếu không cứu anh ấy nữa thì có lẽ sẽ không sống nổi mất."
Bộ nguc cao ngất của Lôi Thiên Kiều vừa vặn chạm vào cánh tay của Cát Vũ, thứ mềm mại khiến Cát Vũ cảm thấy có chút không được tự nhiên. Hắn nhanh chóng đẩy cô ra một cách nhẹ nhàng rồi nói: "Đừng lo lắng, thuật pháp này ta có thể giải được, nhưng cần phải chuẩn bị một chút trước."
“Cần chuẩn bị cái gì, Cát tiên sinh cứ việc dặn dò là được.” Lôi Minh vội vàng nói.
"Trước tiên hãy bày pháp đài, mâm quả dưa không thể thiếu, sau đó chuẩn bị cho ta một con gà trống, một con vịt, ba con cá chép lớn. Hành động càng nhanh càng tốt, ta sẽ thi pháp phá thuật pháp trên người Lôi huynh." Cát Vũ nói.
Nhà họ Lôi là một thế gia Âm Dương, nên việc bày biện pháp đài cũng không có vấn đề gì, vì vậy nhanh chóng dặn dò. Chẳng mấy chốc, bên trong phòng ngủ của Lôi Phong Vân đã đặt một pháp đài.
Cũng may phòng ngủ của nhà họ Lôi rất lớn, cho dù có bày một cái pháp đài cũng không xuất hiện tình trạng chật chội, bên cạnh vẫn có rất nhiều chỗ có thể đứng được.
Trong vòng chưa đầy nửa giờ, con gà trống lớn, một con vịt và ba con cá chép lớn mà Cát Vũ muốn đều đã sẵn sàng.
Gà trống và vịt được đặt ở góc phòng, ba con cá chép lớn được đặt trong bể cá lớn, trông rất thích thú và liên tục bơi xung quanh.
Sau khi mọi thứ đã sẵn sàng, Cát Vũ bước đến pháp đài và nói với Lôi Minh: "Có kiếm gỗ đào không, mượn một cái để sử dụng."
Kỳ thật, Cát Vũ có thể sử dụng Mao Sơn Thất Tinh Kiếm của chính mình. Nhưng hắn sợ khi lấy pháp khí này ra, thì sẽ khiến mấy người của nhà họ Lôi sợ hãi. Dù sao đây cũng là thánh khí Mao Sơn, không thể dễ dàng lấy ra khoe khoang với người khác.
Hơn nữa, chỉ vận dụng một thủ đoạn nhỏ như vậy, Cát Vũ sẽ không thể mời Mao Sơn Thất Tinh Kiếm ra, nếu thế thì có  phần như "lấy dao mổ trâu giết gà" rồi.
Sau khi mọi thứ chuẩn bị xong, Lôi Kinh Vũ đột nhiên bước tới, khách sáo hỏi: "Cát tiên sinh, mạo muội hỏi một chút, rốt cuộc cháu trai của ta đã trúng tà thuật gì vậy?"
"Chậc chậc... thuật Huyết Trớ. Có lẽ là Lôi huynh đã bị người ta động tay vào tóc, phối hợp với sinh thần bát tự thực hiện lời nguyền nên mới hộc máu không ngừng. hiện tại ta sẽ dùng huyết trớ này phản phệ lên người đối phương. Nếu thành công, ngày mai người của nhà họ Hà khẳng định sẽ tìm tới đây, các ngươi có sợ không?” Cát Vũ nhìn Lôi Kinh Vũ nói.
Lôi Kinh Vũ hừ lạnh một tiếng: "Sợ gì chứ? Bọn họ hại cháu trai ta thành như thế này, lão phu còn đang muốn tính sổ với bọn họ nữa kìa. Nếu họ có thể tới đây thì chả tốt hơn à?"
Cát Vũ gật đầu, cười mà không nói lời nào.
Kỳ thật, trong lòng Cát Vũ gần như đã suy luận rằng, kẻ thi triển thuật Huyết Trớ đối với Lôi Phong Vân hẳn là đệ tử của Mao Sơn, rất có thể là đệ tử ngoại môn. Sở dĩ Cát Vũ phản phệ thuật Huyết Trớ này về là để khiến đối phương tìm tới đây.
Thân là người có bối phận chữ "Long" trong Mao Sơn, có đệ tử Mao Sơn dùng tà thuật hãm hại người khác, hắn cũng nên đứng ra thanh lý môn hộ mới phải.
Mà tu vi của mình hiển nhiên cao hơn người thi thuật Huyết Trớ cho Lôi Phong Vân. thuật Huyết Trớ do đối phương hạ, Cát Vũ có thể c0i bỏ. Nhưng thuật Huyết Trớ hắn hạ cho đối phương khẳng định sẽ không giải được. Đến lúc đó, người của nhà họ Hà kia sẽ tìm tới đây cho mà xem.
Đây đúng như nguyện vọng của Cát Vũ, muốn xem ai là người đã lợi dụng thuật Mao Sơn để hại người.
Thật là một kẻ to gan mà.
Cát Vũ đã giúp Lôi Phong Vân loại bỏ thuật Huyết Trớ, đối phương nhất định sẽ cảm nhận được, do đó sẽ ngăn cản Cát Vũ c0i bỏ thuật Huyết Trớ. Lợi dụng cơ hội này, Cát Vũ sẽ phản phệ thuật pháp này trở về.
Đằng này pháp đài đã chuẩn bị sẵn sàng, mâm cúng dưa, hoa quả, gà vịt, cá gì cũng có. Trên lư hương có ba cây nhang, khói nhang cuộn tròn hướng lên trên.
Cầm một thanh kiếm gỗ đào trong tay, đứng trước pháp đài, đầu tiên Cát Vũ đốt một lá bùa màu vàng ném lên không trung, trong miệng niệm: "Thái thượng đài tinh, ứng biến vô đình, khu tà phù mị, bảo mệnh hộ thân, trí tuệ minh tịnh, tâm thần an ninh, tam hồn vĩnh cửu, phách vô tang khuynh, lập tức tuân lệnh!"
Sau khi chú ngữ chấm dứt, thanh kiếm gỗ đào trong tay của Cát Vũ hướng về phía ba cây nhang đang cháy trên pháp đài, ba cây nhang bỗng nhiên biến đổi một cách kỳ lạ.
Khói từ ba cây nhang ban đầu bốc lên nghi ngút, nhưng bây giờ một cây bay bên trái, một cây bay bên phải, một cây còn lại bay thẳng lên trời.
Ngay sau đó, Cát Vũ lại bấm một pháp quyết, chỉ về phía Lôi Phong Vân đang nằm trên giường một bên.
Chỉ nhìn thấy Lôi Phong Vân đột nhiên từ trên giường ngồi dậy, đi thẳng về phía Cát Vũ.
“Thân thể phát phu, thụ chi phụ mẫu, huyết trớ chi thuật, hỏa nhiệt phong chưng, thượng thăng tam cảnh, khứ hợp đế thành, khứ!” Cát Vũ lại nhanh chóng vươn ngón tay ra, điểm mấy cái trên thân thể Lôi Phong Vân.
Sau hành động như vậy, Lôi Phong Vân đột nhiên mở mắt, đứng tại chỗ, cả người run lên, trông như bị điện giật.
Mà đúng lúc này, Cát Vũ đã cảm nhận được đối phương đã nhận ra hắn đang giúp Lôi Phong Vân giải bỏ lời nguyền, bắt đầu phản kích rồi.
Đây đã là một loại thuật pháp vô cùng thượng thừa của thuật Mao Sơn, được gọi là đấu pháp cách không.
Dù ở cách xa ngàn dặm, trong bóng tối, nó cũng có thể lấy đi mạng sống của đối phương.
Đối phương bắt đầu chống trả mạnh mẽ, lợi dụng thuật Huyết Trớ để tăng tốc độ gi3t ch3t Lôi Phong Vân.
Lôi Phong Vân đang đứng run rẩy cả người, đột nhiên máu mũi chảy ra.
Nhìn thấy tình huống như vậy, người nhà họ Lôi đều ồ lên cảm thán. Mẹ Lôi Phong Vân vừa định nhào tới, nhưng lại bị Lôi Minh ôm chặt.
Dù sao thì người của nhà họ Lôi cũng làm nghề này, biết được một khi đang thi pháp thì không thể bị quấy nhiễu. Nếu bị quấy nhiễu sẽ như kiếm củi ba năm thiêu một giờ. Lôi Phong Vân sẽ chết một cách thảm hại hơn.
Nhìn thấy Lôi Phong Vân chảy máu mũi, Cát Vũ nhanh chóng lấy ra một sợi dây màu đỏ, buộc vào ngón út của Lôi Phong Vân, buộc đầu còn lại vào chân của con gà trống lớn.
Ngay khi sợi dây màu đỏ vừa buộc vào chân con gà trống lớn, con gà nhảy dựng lên không ngừng nghỉ. Chẳng bao lâu sau, chỉ thấy con gà trống kia bỗng nhiên ngã lăn ra chết, toàn thân cứng đờ. Khi nhìn lại phía Lôi Phong Vân thì mũi hắn ta đã không còn chảy máu nữa.
Chỉ là một lát sau thân thể Lôi Phong Vân lại run lên, máu lại bắt đầu chảy ra từ khóe mắt không ngừng.
Cát Vũ lặp lại trò cũ, buộc sợi chỉ đỏ cho Lôi Phong Vân và một con vịt bên cạnh. Con vịt kia quạc quạc một lát, chẳng mấy chốc cũng đứt hơi mà chết.
.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.