Mãnh Long Thiên Y

Chương 153: Mặc dù không biết




Ngoài cửa, Alice tuyệt vọng quỳ gục xuống đất, giống như. sẽ chết trước khi đợi được cánh cửa trước mặt mở ra.

Hết cách, qua một hồi lâu cô ta chỉ còn cách lết cơ thể tàn tạ này rời đi. Còn chưa đi được 2 bước đã cảm nhận được. nguy hiểm.

Cô ta được mệnh danh là thiết huyết hoa hồng, kẻ địch nhiều vô số kể. Tin tức cô ta trọng thương lập tức được lan truyền, chỉ có điều mọi người không thể ngờ được người khiến cô ta trọng thương lại là Thiên Y đại nhân.

Mặc dù không biết Thiên Y đại nhân và Alice có mâu thuẫn gì nhưng mục tiêu trước mắt là lấy được tính mạng của Alice.

Chưa đầy 15 phút sau khi cô ta trọng thương, phía sau cô †a đã xuất hiện tới 7 8 luồng khí tức nguy hiểm, bọn họ đều ẩn nấp trong chỗ tối đợi thời cơ đoạt mạng cô ta!

Trái tim Alice chìm xuống, cô không nghĩ lần nhận nhiệm vụ ở thành phố Bạch này lại chính là lần cuối của cô ta.Cảm giác nguy hiểm làm Alice tăng tốc bộ bước chân nhưng vẫn không thoát khỏi việc bị truy lùng. May mà lúc này trên đường lớn nên bọn họ không dám công khai ra tay.

Bởi vậy cô ta không được để lộ bộ dạng yếu đuối, nếu không những con ác quỷ kia sẽ nuốt chửng cô ta. Thiên Y đại nhân xuống tay rất nặng, mặc dù không có ngoại thương nhưng nội lực bên trong gần như tiêu biến, kinh mạch tổn thương không thể tích tụ nội lực. Mặt cô ta tái nhợt, mồ hôi trên trán đã lấm tấm, bước chân ngày càng uể oải.

Cô ta cố gắng ổn định lại cơ thể, tránh cho những kẻ đang đeo bám nhìn thấy sự bất thường. Nhưng cuối cùng cô ta vẫn không chịu được gục ngã ở một con hẻm.

Gần như những khí tức nguy hiểm tức khác áp sát cô ta. Alice dựa vào tường ngồi dậy, cô ta nở nụ cười mỉa: “Khá đấy, tiến bộ nhiều rồi, nhanh vậy đã xuất hiện.

Một người đàn ông tiến tới, trong tay là con dao sắc bén. “Alice không ngờ mày cũng có ngày này! Còn nhớ lúc mày ra tay với tao oai phong lắm mà? Những đau khổ tao phải chịu, hôm nay mày cũng nếm thử nhé.”

Nói xong hẳn ta nở nụ cười nham hiểm tiến đến gần Alice, bước chân cực kỳ cẩn thận giống như đề phòng Alice còn mánh khoé gì.

Nhưng lúc này trong lục phủ ngũ tạng của Alice đau đớn như bị hàng ngàn con kiến cắn xé, cơn đau lan xuống tứ chi khiến cô ta không còn đủ tỉnh táo để hiểu người đàn ông kia đang nói gì.

Thấy biểu tình quái lạ của Alice, nhân lúc cô không phòng bị người đàn ông kia vung dao!

“Hừ” Alice rên lên một tiếng, một tay mềm oặt rũ xuống.

Sự điên cuồng trong mắt người đàn ông kia càng thêm rõ ràng. Cuối cùng hắn ta cũng báo thù được.

Những kẻ khác thấy người đàn ông này ra tay thành công cũng hiểu ra, bây giờ Alice như một con thú mắc bấy! Cô ta không còn nguy hiểm nữa, bọn họ háo hức muốn trả thù. Ai cũng chuẩn bị sẵn vũ khí tiến về phía Alice.

Alice ngồi đó, mái tóc rối bù che mất nửa khuôn mặt, không ai có thể nhìn rõ biểu cảm trên khuôn mặt cô.

“Con ác quỷ đáng chết! Mau chết đi.”

Đám người kia hét to rồi đồng loạt lao tới, Alice vẫn ngồi đó. Lúc đám người kia chuẩn bị tấn công thì cô ta bỗng ngẩng đầu, trên môi còn nở một nụ cười tà ác. Mái tóc đã che mất nửa khuôn mặt nhưng vẫn không giấu được sự hung hăng trong ánh mắt.

Ầm!.

Giữa vòng vây một luồng ánh sáng trẳng chói mắt bùng nổ khiến mọi người nhắm hết mắt lại. Đám người kia đang hừng hực khí thế bỗng bị ánh sáng trằng này đẩy ra xa.

Chân khí hộ thể! Tất cả đều kinh ngạc còn Alice thì thật sự không xong, đây là chiêu cuối cùng của cô ta. Cô ta khụy một gối xuống đất, bây giờ phải dùng cả tay để chống đỡ cho. cơ thể. Ánh mắt vẫn ngạo mạn như cũ.

“Cứ tưởng chiêu này sẽ được dùng trên một chiến trường tàn khốc, ai ngờ lại phải dùng trong một con hẻm nhỏ, lại còn dùng để đánh lui mấy con tôm tép thế này. Bọn mày được lợi lắm đấy, không muốn chết thì cút ngay.”

Bảy người còn đang hừng hực khí thế bây giờ bắt đầu do dự, bọn họ nhìn nhau như tự hỏi có nên tấn công tiếp không. Không ai muốn từ bỏ cơ hội khó kiếm này, nhưng khí tức lúc nãy của Alice quá đáng sợ.

“Đừng tin cô ta” Người đàn ông ra tay đầu tiên nói: “Cô ta như nến trước gió, chiêu lúc nấy đã dùng hết sức rồi. Nếu bây giờ không ra tay sẽ không bao giờ có cơ hội nữa. Nếu chúng ta không giết cô ta, cô ta vẫn phải chết.”

Bây giờ sắc mặt của Alice đã thực sự thay đổi, cô ta bình tĩnh căn chặt hai răng, cố sức đứng hẳn dậy bãng hai chân.

“Thật không? Mày chắc chứ? Muốn thử không!”

Alice nở nụ cười ma mị, biểu cảm giống như những lần cô †a giết người trước đây. Những kẻ khác thấy nụ cười này đều bị dọa sợ, nhân lúc cô ta không chú ý đã bắt đầu bỏ chạy. Nhưng vẫn có vài tên cứng đầu ở lại.

Alice nhìn mặt bọn chúng, với tính cách thù dai của cô ta. Nếu hôm nay may mắn thoát được sau này bọn chúng sẽ chết với cô ta.

Bốn người còn lại bao vây Alice rồi bắt đầu đợt tấn công thứ hai. Lần này Alice đã không còn sức chống trả.

Tên đàn ông vừa này nói rất đúng, chân khí hộ thể là chiêu cuối cùng cô ta dùng toàn bộ sức lực.

Phụt! Máu không ngừng phun ra. Xem ra đệ nhất nữ sát thủ lần này chết thật rồi!

Tên kia không vội động thủ ngay mà trên mặt lại nở một nụ cười bỉ ổi “Đệ nhất nữ sát thủ Alice, tính tình tàn bạo. Nhưng cô mà chết thế này thì tiếc lắm.”

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A_z..z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.