Mang Thai Hài Tử Của Hào Môn Lão Nam Nhân

Chương 21: Không nói




P/S: Tình hình là hết chương dự trữ rồi hihi!! Tui cũng không muốn đâu nhưng bận quá sao giờ:))
"Ông trời của ta ơi, nhìn ta nửa đêm canh ba xoát đến cái gì nè! Còn nhớ tháng trước tiểu khu có một đại lão đoán mệnh nói Bách tổng đại hôn nhân sẽ không lâu dài, không nghĩ đến lại linh nghiệm nhanh như vậy!"
"Tôi muốn phỏng vấn! Tôi chỉ muốn phỏng vấn một chút, tuần trước lúc mọi người như bầy khỉ nhảy loạn đi bình luận minh oan cho Thạch Hạo giờ thấy thế nào? Nói không chắc vào lúc ấy, bạch nguyệt quang nam thần của các ngươi chính là đắc ý nằm ở trên giường phú bà ~ "
"Tôi cũng muốn ngủ với Thạch Hạo, ta hận chính mình không phải là phú bà! [ ăn dưa ][ ăn dưa ] "
"Người qua đường biểu thị ai cũng không đúng, lại không nói Bách Quang Kiến lên tiếng chỉ là lời nói của một bên, coi như Trần Mỹ Hinh cùng Thạch Hạo thật sự có gì, Bách Quang Kiến trực tiếp ly hôn thì thôi, lại đem lên đây để mọi người bình luận cho xấu mặt, đây là chủ ý gì?"
"[ mỉm cười ][ mỉm cười ] lầu trên ta là mẹ của người đi đường người đây, gấp như vậy đã muốn chưng luộc tẩy trắng, cũng không nhìn một cái người người muốn chưng luộc đã sớm hắc thành than."
"Đám tẩy trắng cho nổ tung tại chỗ có được không? Sớm đã có blog tuôn ra ảnh và video Thạch Hạo cùng Trần phú bà ra vào tửu điếm, cũng đám người này đôi mắt bị cứt chó khét che mất rồi toàn lừa mình dối người."
...
Một đường xem xuống dưới, cư nhiên không có mấy người thay Thạch Hạo cùng Trần Mỹ Hinh nói chuyện.
Thứ nhất là hồi trước thời điểm Thạch Hạo bị phong sát, tuôn ra không ít có bằng có chứng hắc liêu, đồn đại hắn thời điểm cùng với vị thành niên giao du bắt cá nhiều tay ba bốn nam nhân, thứ hai là Bách Quang Kiến lúc thường ở trên weibo hình tượng vẫn luôn hướng về quang minh chính đại, tích lũy một đống người qua đường cỗ vũ, lúc này càng là bác túc đồng tình
Tổ Kỳ không nghĩ tới Bách Quang Kiến nhìn thành thật ôn hòa, thực tế làm việc quyết đoán ngoan tuyệt, tuy rằng ông ta ở bề ngoài là đem chính mình bị lão bà đội nón xanh gièm pha, thế nhưng chịu ảnh hưởng nghiêm trọng nhất là Trần Mỹ Hinh cùng Thạch Hạo.
Trần Mỹ Hinh thanh danh dĩ nhiên biến thối, trong một đêm trở thành đối tượng trêu chọc, cười nhạo thậm chí hô đánh của cư dân mạng.
Mà nguyên bản thanh danh đã hạ xuống thấp nhất Thạch Hạo sau khi trải qua một đòn này, triệt để không còn có hội trở mình, cùng liên lụy với hắn chính là cha hắn thân là nổi danh đạo diễn cùng thúc thúc, weibo bị nhóm cư dân mạng công hãm
Tổ Kỳ xem lướt qua khu bình luận một chốc lát, lượng bình luận phía dưới weibo đã vượt qua mười vạn, liền ngay cả người theo dõi Bách Quang Kiến cũng căng vọt gần như hai triệu người.
Mặc dù Bách Quang Kiến bị tổn thương trong mối quan hệ này, nhưng xét lợi ích lâu dài trong tương lai, ông ta là người có lợi nhất —— ít nhất sự kiện mũ xanh lần này góp phần thêm nhiệt cho bộ phim mà ông ta giám chế sắp được công chiếu, một đám quần chúng buôn dưa gào thét muốn mua vé ủng hộ.
Tổ Kỳ cảm khái sách một tiếng, trong lòng đối Bách Quang Kiến sinh ra bội phục tự đáy lòng.
Chuyện Bách Quang Kiến cùng Trần Mỹ Hinh ly hôn huyên náo rất lớn, đến buổi trưa, rốt cục trở nên nhàn hạ Tiểu Nhã cùng nhóm nữ hầu liền tụ lại cùng nhau líu ra líu ríu thảo luận.
Không quản thế nào, lần này Thạch Hạo là triệt để bị hủy hoại hoàn toàn.
Theo thời gian trôi qua, sự kiện cũng từ từ sôi trào, Trần Mỹ Hinh cùng Thạch Hạo im lặng chỉ có thể tăng cường thêm lửa giận của cư dân mạng, trên internet che ngợp bầu trời tất cả đều là lời vũ nhục cùng chửi rủa bọn họ.
Sức nóng kéo dài cả ngày, mãi đến tận buổi chiều hơn năm giờ, do Tiểu Nhã nhắc nhở Tổ Kỳ đối với chuyện này mới dừng để ý, trước mắt cậu còn có chuyện quan trọng hơn muốn làm.
Cửa hàng Taobao "Ảo tưởng không gian" sắp đến giờ khởi bán đợt hàng đầu tiên.
"Phu nhân, tiệm chúng ta sẽ có khách sao?" Tiểu Nhã thấp thỏm chà xát tay, "Tôi lo lắng những người kia đều chạy đi buôn dưa, trái lại quên thời gian tiệm chúng ta khai trương."
Tổ Kỳ suy nghĩ một chút, cảm thấy Tiểu Nhã nói có lý, tuy nói hương rượu đậm không sợ ngõ hẻm sâu, thế nhưng việc tiếp thị và khai trương sớm có thể tiết kiệm thời gian chờ đợi.
Vì vậy Tổ Kỳ cầm điện thoại di động lên, phát ra thông báo với bạn bè.
【 Cửa hàng nhỏ "Ảo tưởng không gian" xế chiều 6h hôm nay mở bán, phiên bản giới hạn nhóm tĩnh tâm dưỡng thần phấn đầu tiên, ai bị chứng mất ngủ, rụng tóc không thể bỏ qua nha ~ 】
Sau đó là một cái liên kết dẫn đến cửa hàng trên Taobao.
Phát ra ngoài không tới năm phút đồng hồ, Tổ Kỳ liền nhận được một loạt những lời khen ngợi và bình luận, trong đó không thiếu mấy người mà nguyên chủ quen biết ban đầu trong giới giải trí tới cười nhạo cùng trêu chọc.
Trong đó có Hằng Cảnh Thần là tiểu sinh đangđang "hot" nhắn tin riêng cho Tổ Kỳ hỏi cậu có phải là đổi nghề làm kinh doanh, nếu như cần tiền có thể trực tiếp mở miệng.
Tổ Kỳ nhìn thấy tin này không nhịn được cười, Hằng Cảnh Thần là một trong số ít những người bạn thật sự của nguyên chủ ban đầu, giữa những hàng chữ toát ra tất cả đều là hàng thật đúng giá quan tâm.
Sau đó Tổ Kỳ trả lời lại: "Cậu suy nghĩ nhiều quá, tôi đây là làm ăn đàng hoàng."
Hằng Cảnh Thần gửi qua hai cái biểu tình ranh mãnh, cũng không lâu lắm, hắn trực tiếp gọi qua.
"Đúng rồi, phim "Cung tường" đang chọn nam số 2, trước cậu không phải rất muốn tham gia bộ phim kia sao? Tôi tìm cách để cậu đi thử vai được không?"
Nghe vậy Tổ Kỳ nhíu mày: "Cậu nói bộ phim Đường Mạc Ninh đóng vai chính?"
"Ngoại trừ nó còn bộ nào?" Hằng Cảnh Thần nói, "Tôi biết cậu và Đường Mạc Ninh có khúc mắc, nhưng là trong cái vòng này, không có kẻ địch vĩnh hằng chỉ có lợi ích vĩnh hằng, hiện tại Thạch Hạo ngã, chính là thời điểm cậu vươn mình, cậu còn không chịu dành thời gian đầu tư vào một tác phẩm để tái xuất với người hâm mộ!"
Kỳ thực trong tiểu thuyết cũng không có miêu tả quá nhiều chi tiết liên quan tới sinh hoạt của nguyên chủ, rất nhiều nội dung đều là Tổ Kỳ từ bát quái nữ vương Tiểu Nhã hỏi thăm.
Tỷ như bộ phim "Cung tường" bản điện ảnh vai nam chính vốn là của nguyên chủ, sau đó đạo diễn chẳng biết vì sao bỗng nhiên thay đổi chủ ý, không nói một tiếng đem nguyên chủ đổi thành Đường Mạc Ninh.
Không biết chuyện nguyên chủ còn tại trên weibo ra sức tuyên truyền tin tức sắp tham gia phim điện ảnh, mãi đến tận khi có thông báo công bố nam chính cùng nữ chính, nguyên chủ mới biết bản thân bị người cướp vai, mà cậu lại phát ra liên lục 4, 5 cái tin trên weibo thì lại trở thành chuyện cười cho bọn người trên mạng.
Muốn nói Đường Mạc Ninh dùng kỹ năng diễn xuất cùng nhân cách mị lực chinh phục đạo diễn, làm cho đạo diễn thay đổi, Tổ Kỳ tự nhiên là không tin.
Khả năng duy nhất tính chính là Thạch Hạo ở sau lưng phá rối, lâm thời đem nguyên chủ từ vị trí vai nam chính kéo xuống.
Vốn là Tổ Kỳ đối với diễn xuất không hứng thú không lớn, chỉ là lại nghĩ đến dễ như ăn bánh liền gặp được Đường Mạc Ninh còn tại trong đoàn phim, lại nghe được Hằng Cảnh Thần nói nam số hai là một nhân vật bình hoa, chỉ cần bộ dáng dễ nhìn đứng một chỗ, căn bản không cần bao nhiêu kỹ năng diễn xuất.
Nghĩ đi nghĩ lại, Tổ Kỳ quỷ thần xui khiến không có trực tiếp từ chối, ngược lại hỏi: "Bao giờ thử vai?"
" Cuối tháng mười, khi nào cậu muốn đi, tôi giúp cậu sắp xếp thời gian."
"Kia chờ tôi sinh xong hài tử đi, thời điểm đó tôi sẽ chủ động liên hệ cậu." Tổ Kỳ cười dài mà nói.
Dứt lời, Hằng Cảnh Thần bên kia yên tĩnh nghe được cả tiếng kim rơi, qua một phút, trong điện thoại di động bỗng nhiên vang lên một đạo tiếng nói sắc bén đến cơ hồ biến điệu: "Đậu má! Cậu sinh cái gì?!"
Tổ Kỳ bình tĩnh mà mở miệng: "Sinh con."
"Có thể, có thể, nhưng là cậu là nam nhân đó!" Hằng Cảnh Thần đã chấn kinh đến nói lắp.
"Thời đại này nam nhân không phải cũng có thể sinh con sao?" Tổ Kỳ thú vị cười vài tiếng, "Không bằng cậu cũng đi tìm nam nhân nếm thử đi, có thể hoàn hảo giải quyết vấn đề đời sau."
"..." Hằng Cảnh Thần nhận thức Tổ Kỳ nhiều năm như vậy, vẫn là lần đầu tiên bị cậu đem loại chuyện này ra chọc cười, nhất thời đầy mặt tuyệt vọng, "Cậu là ai? Đem Tổ Kỳ đệ đệ đơn thuần thiện lương dễ đẩy ngã trả lại cho tôi!"
Tổ Kỳ cười ha ha: "Tổ Kỳ trước đây đã không còn, hiện tại là một Tổ Kỳ hoàn toàn khác."
"Chắc là bị tình yêu và khí chất của Tiết tổng dưỡng đến thoát thai hoán cốt đi." Thật vất vả mới hết choáng váng mà rì rầm, "Trước đây cậu nhìn thấy Đường Mạc Ninh đều phải đi vòng, hi vọng thời điểm đó cậu đừng có mà đánh trống lui quân."
Tổ Kỳ nhấc lên khóe miệng lạnh lẽo mà cười cười: "Tôi ước gì sớm chút nhìn thấy hắn đây."
Hai người liền hàn huyên ước chừng nửa giờ, khi kết thúc trò chuyện, thời gian đã sớm qua 6h chiều.
Tổ Kỳ nhìn thấy Tiểu Nhã cùng nhóm nữ hầu phụ trách mảng chăm sóc khách hàng đang ngồi cjanh nhau, trước mặt mỗi người là một chiếc máy tính xách tay, mười ngón như bay trên bàn phím, khí thế bận rộn hừng hực.
"Keng" "Keng" "Keng" hệ thống thanh thông báo không ngừng reo, cũng không biết người mua hàng hay người tư vấn.
"Tiểu Nhã, tình huống thế nào?" Tổ Kỳ hỏi.
Tiểu Nhã nghe tiếng quay đầu nhìn lại, hai mắt óng ánh, cả khuôn mặt tràn đầy tinh thần phấn chấn, nàng dùng thanh tuyến kích động đến có chút run rẩy nói: "Phu nhân, hàng tồn kho của chúng ta đã bị quét sạch 20 phút trước rồi, bây giờ còn có thật nhiều người mua hỏi chúng ta thời điểm gửi hàng lần sau."
Tổ Kỳ hơi kinh ngạc, lập tức lại hỏi: "Có người trả hàng sao?"
"Không có." Tiểu Nhã xì cười nói, "Có một số người ngần ngại không biết nên mua hay không, hướng chúng ta mặc cả, kết quả không cướp được lại chạy tới trách chúng ta bán quá ít."
Tổ Kỳ cũng thấy buồn cười, bất quá nếu muốn khai trương cửa hàng trên Taobao, liền phải chuẩn bị tốt tâm lý gặp đủ loại kỳ ba, Tiểu Nhã nói loại người này rất thông thường.
Chạng vạng sau khi ăn cơm xong, Tiểu Nhã tiếp tục bận việc đóng gói chuyển phát nhanh, Tổ Kỳ như thường lệ nằm ở trên ghế tiêu cơm chơi điện thoại di động.
Quảng cáo của cậu về cửa hàng Taobao số lượng bình luận và khen ngợi đã vượt quá 500, nhưng mà khu bình luận phần lớn đều là đối với cậu châm chọc khiêu khích.
Nguyên chủ đang còn muốn sau khi sinh xong hài tử tại vòng giải trí tiếp tục lang bạt, đối mặt với những người thái độ tùy ý hung hăng, đành phải giận mà không dám nói gì.
Thế nhưng Tổ Kỳ bất đồng, cậu cũng không định tiếp tục chén cơm mày, liền lần lượt từng người giội nước lã, kéo vào danh sách đen, làm liền một mạch.
Hoàn thành loạt động tác này, Tổ Kỳ xoa xoa cánh tay hơi tê, chống nạnh chuẩn bị trở về phòng nghỉ ngơi, điện thoại di động đặt ở trên ghế vừa lúc đó vang lên.
Tổ Kỳ cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy trên màn ảnh điện thoại di động hiện một chuỗi số xa lạ.
Cái điện thoại di động này là vật cá nhân của nguyên chủ, biết đến dãy số này chỉ có nguyên chủ thân bằng hảo hữu.
Tổ Kỳ chần chờ nháy mắt, sau đó cầm điện thoại di động lên uy một tiếng.
Bên kia lại một lúc lâu không có bất cứ động tĩnh gì, thậm chí tiếng hít thơ của đối phương đều không nghe thấy.
Tổ Kỳ còn tưởng rằng điện thoại di động xảy ra vấn đề, đang muốn cúp điện thoại, bỗng nhiên nghe thấy một đạo âm thanh nam nhân trầm thấp khàn khàn: "Tiểu Kỳ, cậu có rảnh không? Ta gặp mặt đi."
Tổ Kỳ sửng sốt một chút: "Đường Mạc Ninh?"
"Đúng, là tôi." Đường Mạc Ninh nói, "Tôi muốn cùng cậu nói về chuyện của Thạch Hạo ca."
Tổ Kỳ nhất thời bị thái độ cây ngay không sợ chết đứng của Đường Mạc Ninh sợ ngây người, giận dữ cười, mở miệng liền lời ít mà ý nhiều nói: "Đàm luận cái rắm!"
Sau đó gọn gàng dứt khoát cúp điện thoại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.