Mãng Hoang Kỷ

Chương 618:




- Thế nào rồi?
Bồ Đề nhìn tên đồ đệ này của mình, hắn rất lo lắng cho tên đồ đệ này. Lúc trước Kỷ Ninh mạo hiểm thân tử hồn diệt đi đánh lén, đi kích thích Vô Gian Môn... Lúc ấy Bồ Đề đã hiểu rõ, Dư Vi kia ở trong lòng của Kỷ Ninh rất là quan trọng. Nói không chừng Vô Gian Môn sẽ lợi dụng điểm ấy để bố trí ván cục nào đó.
- Vừa rồi Thần Vương kia của Vô Gian Môn đã nói gì với con vậy?
Bồ Đề lập tức hỏi, trước đó Thần Vương thi triển thủ đoạn, nội dung giữa hắn và Kỷ Ninh nói chuyện với nhau những người khác cũng không có cách nào biết rõ được:
- Ta hiểu rất rõ tính cách xảo trá của tên Thần Vương kia, hắn ta tuyệt đối không có khả năng đơn giản trả Dư Vi lại cho con. Nhất định hắn đã đưa ra điều kiện, nói không chừng điều kiện hắn đưa ra chính là bẫy rập, cũng là tử cục a!
Bồ Đề rất lo lắng.
- Đúng vậy.
Kỷ Ninh đáp:
- Quả thựuc Thần Vương đã đưa ra điều kiện, hắn muốn để cho con xuất ra ba kiện bảo vật, đi đổi lấy sư tỷ.
- Ba kiện bảo vật? Ba kiện nào?
Bồ Đề lập tức hỏi.
- Mười cân Thất Bảo Thanh Dương sát, mười cân Huyết Hoa Linh Tủy.
Kỷ Ninh nói:
- Cùng với một gốc Băng Tâm Linh Diệp.
Trong mắt Bồ Đề tràn ngập sát ý:
- Thất Bảo Thanh Dương sát và Huyết Hoa Linh Tủy không coi vào đâu, đều là tài liệu luyện chế Đại La Tiên Đan, bên chúng ta còn nhiều a. Vi sư có thể đơn giản xuất ra hơn một ngàn cân. Hai loại bảo vật này vi sư có thể chuẩn bị cho con. Thế nhưng mà Băng Tâm Linh Diệp này, hiện tại ở trong Tam giới đã không có Băng Tâm Linh Diệp nữa. Mười hai gốc năm đó cũng đã dùng xong rồi. Bọn chúng muốn cho con tiến vào Nguyệt Hạ Đàm a!
Đại La Tiên Đan là Tiên Đan cao cấp nhất, có thể khiến cho đám người Đạo Tổ bổ sung pháp lực.
Trậ quyết chiến cuối cùng... Lúc chém giết pháp lực sẽ tiêu hao rất lớn, song phương đều dự trữ Đại La Tiên đan rất nhiều! Dù sao Kỷ Ninh cũng chỉ là một Thiên Thần Chân Tiên. Bên kia đưa ra tài liệu luyện chế Đại La Tiên Đan Thất Bảo Thanh Dương sát và Huyết Hoa Linh Tủy cũng không coi là nhiều.
- Ba kiện bảo vật này đối với Vô Gian Môn còn có một chút trợ giúp. Thế nhưng cho dù cầm đi, cũng không ảnh hưởng tới đại cục.
Bồ Đề cười lạnh:
- Mục đích của bọn hắn chính là để cho con tiến Nguyệt Hạ Đàm! Con chết ở trong Nguyệt Hạ Đàm, đối với bọn họ mà nói, đương nhiên sẽ là kết quả tốt nhất. Mặc dù không chết ở trong Nguyệt Hạ Đàm. Như vậy cũng bị vây ở trong Nguyệt Hạ Đàm vô số năm tháng dài dằng dặc, chờ hạo kiếp qua đi. Cho dù con có còn sống đi ra, đối với trận hạo kiếp cuối cùng này cũng không có bao nhiêu ý nghĩa nữa.
- Từ cổ chí kim chỉ có một người duy nhất còn sống đi ra. Đó chính là Giác Minh Phật Tổ, mà hắn ở trong đó cũng phải trải qua ức vạn năm tháng. Ý đồ rất tốt, tâm tư rất tốt a.
Bồ Đề nhìn Kỷ Ninh, nói:
- Con nên cẩn thận một chút là được, ta biết rõ con muốn cứu sư tỷ con. Thế nhưng bản thân con quan trọng hơn, đừng quên, con còn có nữ nhi sau lưng nữa.
- Vâng.
Kỷ Ninh cung kính đáp.
Trong lòng thì Bồ Đề thầm than một tiếng.
Có một ítTu Tiên giả, thậm chí giết cha giết mẹ giết vợ giết con, làm cho đạo tâm kiên định! Con đường tu luyện của mình là thứ quan trọng nhất. Toàn bộ những thứ khác có thể vứt bỏ. Ở trong Tam giới, loại người này một lòng hướng đạo, tất cả thứ khác đều có thể bỏ qua. Bên trong Tiên Ma cũng có không ít. Thế nhưng đệ tử Kỷ Ninh này của hắn đối với tình cảm lại coi trọng như vậy.
- Năm đó Hậu Nghệ hiện tại Kỷ Ninh, tất cả đều trọng tình cảm. Chẳng lẽ trọng tình thì mới có thể càng có thành tựu trên phương diện Tâm lực hay sao?
Trong lòng Bồ Đề vẫn tương đối nhẹ nhõm, hắn nói:
- Lần này Vô Gian Môn định dùng Nguyệt Hạ Đàm đểvây khốn Kỷ Ninh hoặc là giết chết Kỷ Ninh. Thế nhưng bọn hắn lại không biết, bản tôn của Kỷ Ninh có khoảng chừng mười tám phân thân.
Cho dù ở trong Nguyệt Hạ Đàm chết mất một cỗ, đối với bản thân Kỷ Ninh cũng không có ảnh hưởng gì quá lớn.
- Hừ, dùng tình huống ngày hôm nay để tính toán đồ nhi này của ta. Chờ ngày sau...
Trong lòng Bồ Đề tràn ngập sát ý.
...
Sư phụ rời đi, Kỷ Ninh tiếp tục khoanh chân ngồi ở trên Hư Không chu, lực lượng Thần Vương vô hình thẩm thấu ra bên ngoài, bắt đầu dẫn dắt Kỷ Ninh. Thế nhưng Kỷ Ninh vẫn giữ vững tỉnh táo như trước. Thế nhưng vẫn có một bộ phận ý thức đã bị dẫn vào Mộng cảnh thế giới.
Mộng cảnh thế giới hắc ám, rộng lớn.
Thần Vương ngồi ở trên vương tọa cao vạn trượng, quan sát Kỷ Ninh vừa mới xuất hiện ở phía dưới.
- Ta vừa trao đổi xong với ngươi, sư phụ của ngươi lại tới gặp ngươi, xem ra sư phụ ngươi thật sự coi trọng ngươi a.
Thần Vương nhìn Kỷ Ninh, cười lạnh nói:
- Hiện tại, ngươi có muốn thay đổi chủ ý hay không? Nếu như thay đổi chú ý, chúng ta sẽ tiếp tục đấu xuống nữa. Đương nhiên sư tỷ kia của ngươi sẽ phải vĩnh viễn ở trong địa ngục vô tận, nhận hết cực khổ...
Đưa Kỷ Ninh vào trong Nguyệt Hạ Đàm, đây là phương pháp xử lý ảo diệu nhất mà Thần Vương có thể nghĩ ra được.
Chết là tốt nhất, không chết thì cũng vây khốn được.
Thế nhưng hắn sợ Bồ Đề khuyên bảo Kỷ Ninh, khiến cho Kỷ Ninh thay đổi chủ ý.
- Yên tâm, ta sẽ đi Nguyệt Hạ Đàm.
Kỷ Ninh nhìn Thần Vương, nói:
- Nhanh thả sư tỷ ta ra.
- Ha ha ha.
Thần Vương nhẹ nhàng thở dài một hơi:
- Yên tâm đi, hiện tại ta sẽ thả Dư Vi ra ngoài.
Sưu.
Kỷ Ninh bỗng nhiên cảm giác được có một cỗ chấn động, hắn lập tức quay đầu nhìn lại, ở trên thảo nguyên xa xa bỗng nhiên xuất hiện một thiếu nữ tuyệt sắc mặc y phục màu đen. Ánh mắt của thiếu nữ tuyệt sắc này còn có chút mê mang, hiển nhiên bản thân ở trong Luyện Ngục vô tận quá dài, khiến cho nàng rơi vào hoàn cảnh gần như sụp đổ. May mà Thần Vương một mực khống chế được, phòng ngừa nàng hồn phi phách tán.
Thế nhưng vừa nhìn thấy bộ dạng của sư tỷ, Kỷ Ninh vẫn cảm thấy trong lòng tê rần như trước.
- Thê tử này của ngươi mới chỉ vẻn vẹn ở trong Hỏa Diễm Luyện Ngục trăm năm mà thôi.
Thần Vương lạnh nhạt nói:
- Dựa theo ý định trước kia của ta, ta định làm cho nàng ở trong Luyện Ngục hơn một ngàn năm, trôi qua trong thống khổ. Hiện tại thê tử ngươi mới nếm thử Hỏa Diễm Luyện Ngục... Chậc chậc, ngươi làm cho Vô Gian Môn chúng ta phải thỏa hiệp với ngươi. Ngay cả ta cũng có chút bội phục ngươi a.
Kỷ Ninh cũng không để ý tới Thần Vương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.