Mãng Hoang Kỷ

Chương 444: Thiểu Âm Phục Ma đại trận




Trên bầu trời Hỏa Ngư Thiên Tiên, Si Tâm Thiên Tiên, Cảnh Ngư Thiên Tiên, Khô Mộc Thiên Tiên, Kim Chung Thiên Tiên cùng quan sát thiếu niên đứng trên phế tích xa xa, trong lòng mỗi người đều tràn đầy lửa giận. Nơi đây vốn là hang ổ của Thiếu Viêm tộc bọn hắn, hiện tại khu vực trong phạm vi mười vạn dặm tất cả đều trở thành phế tích.

"Tiểu tử ngươi thật càn rỡ." Cảnh Ngư Thiên Tiên giận quá mà cười.

"Kỷ Ninh, địa ngục không cửa, là do chính ngươi xông tới!" Thanh âm Si Tâm Thiên Tiên càng thêm lạnh lùng.

"Giết."

Năm gã Thiên Tiên mỗi người sát khí ngút trời, đều muốn giết chết Kỷ Ninh cho thống khoái! Vèo! Vèo! Vèo! Vèo! Vèo! Trên không trung năm bóng người hóa thành một ngọn núi năm màu, chỉ lưu lại một dấu vết bàng bạc, hướng thẳng tới Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh thấy thế trong nội tâm vui vẻ.

Quả nhiên vào tròng rồi!

Kỳ thật đây cũng là dương mưu, Kỷ Ninh trong hang ổ Thiếu Viêm tộc ra sức phá hoại, chẳng lẽ Thiên Tiên Thiếu Viêm tộc lại không trông thấy? Chỉ sợ sẽ sớm trở thành trò cười cho toàn bộ Vương Triều Đại Hạ! Mà muốn công kích Kỷ Ninh, nhất định phải thu nhỏ khoảng cách lại đến mức có thể sử dùng pháp bảo công kích, nhất định là trong phạm vi vạn dặm.

"Bạch thúc, khởi động đại trận." Kỷ Ninh tâm linh trao đổi.

"Tốt." Bạch thúc luôn chờ đợi giờ phút này, năm gã Thiên Tiên hóa thành ngọn núi năm màu cách Kỷ Ninh chưa đủ ngàn dặm.

"Oanh!" "Oanh!" "Oanh!"

Chỉ thấy biên giới vạn dặm chung quanh Kỷ Ninh, đột nhiên xuất hiện ba cột sáng trùng thiên, hơn nữa còn có lượng lớn trận cơ bị kích phát, chỉ là tương đối yên tĩnh hơn nhiều. Trong thời gian một cái nháy mắt, phạm vi vạn dặm xung quanh Kỷ Ninh hoàn toàn lâm vào một mảnh mịt mờ giữa đại trận.

"Đã xảy ra chuyện gì vậy?"

"Không nhìn thấy chỗ đó rồi."

Những Tán Tiên Địa Tiên ở phía xa trốn trong cấm chế trận pháp đều cả kinh, Phù Phong lão ma lại nói: "Không cần phải lo lắng, với thủ đoạn của năm vị lão tổ, há sẽ quan tâm cái trận pháp nho nhỏ này?"

. . .

Trong trận pháp.

Năm gã Thiên Tiên thật sự là không lo sợ chút nào, bọn hắn đã sớm dự liệu được khả năng Kỷ Ninh thiết lập trận pháp ở chung quanh. Dù vậy bọn hắn cũng muốn tiến vào giết! Bởi vì không có lựa chọn khác. . . Bọn hắn không có khả năng lại để cho Kỷ Ninh hoành hành trong hang ổ Thiếu Viêm tộc như vậy. Hơn nữa bọn hắn cũng cho rằng trong thời gian ngắn ngủi, không thể bố trí được đại trận quá mức đáng sợ.

Cũng có đạo lý.

Như ba đại sát trận ở Yên Sơn, Bạch thúc mặc dù là tông sư trận pháp cũng không cách nào tại trong thời gian ngắn bố trận. Chỉ có thể ỷ vào lần này chuẩn bị tài liệu kỳ vật quá nhiều, mới có thể bố trí ra nhiều trận pháp có thể uy hiếp Thiên Tiên, dùng lượng thủ thắng

"Tâm thức không cách nào dò xét." Kim Chung Thiên Tiên nhìn quét chung quanh, đồng thời dùng tâm thức dò xét, nhưng vẫn không xem xét được gì.

"Xem ra Kỷ Ninh có một cao thủ trận pháp vô cùng lợi hại giúp đỡ." Si Tâm Thiên Tiên cũng rất bình tĩnh."Chỉ cần là trận pháp, thì tất có nhược điểm. Tin tưởng trận pháp bố trí ra trong thời gian ngắn cũng không quá huyền diệu. Chúng ta không vội, cứ từ từ sẽ đến. Thận trọng từng bước, không để cho Kỷ Ninh chút cơ hội nào là được."

"Si Tâm nói rất đúng."

Xung quanh năm gã Thiên Tiên hình thành ngọn núi năm màu cực lớn, bức lui sương mù chung quanh, khiến cho bọn họ có thể quan sát mấy trăm trượng chung quanh.

. . .

"Vào trận rồi." Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc, Bạch Thủy Trạch, Tiểu Thanh cùng một chỗ, Kỷ Ninh lộ ra dáng tươi cười.

"Năm tên Thiên Tiên hiện đang thi triển chính là "Ngũ Hành Sơn Thủ trận"." Bạch thúc mở miệng nói, "Đây là một trận pháp phòng thủ được truyền bá khá rộng rãi trong Tam Giới, năm người liên hợp, uy lực phòng thủ cực lớn. Chỉ dựa vào uy lực của trận pháp, rất khó đối phó bọn hắn."

Kỷ Ninh cười cười: "Cháu thật không nghĩ có thể dựa vào trận pháp giết chết bọn hắn. Trận pháp chỉ là phụ trợ! Hôm nay bọn hắn hãm thân trong trận pháp, tâm thức không cách nào dò xét, mắt thường chỉ có thể nhìn mấy trăm trượng! Cháu muốn đánh là đánh, muốn lui là lui. Tất cả đều nằm trong quyền khống chế của cháu, nên cơ hội thắng của chúng ta gia tăng vài phần."

"Cần đệ hỗ trợ không?" Mộc Tử Sóc nhịn không được nói, trong mắt của hắn khó dấu sát cơ cùng khát vọng. Lúc trước Si Tâm Thiên Tiên, Kim Chung Thiên Tiên, Huyền Cơ Thiên Tiên, Khô Mộc Thiên Tiên hại chết hồn phách người vợ hắn yêu tha thiết. Trong bốn tên đã có ba tên đến nộp mạng.

"Đệ trốn ở trong trận pháp không được đến gần, nhưng có thể phóng thích Thất Luân Phong Lôi." Kỷ Ninh cười nói, "Không cần lo lắng ảnh hướng đến huynh. Thất Luân Phong Lôi không gây thương tổn huynh, nhưng đối với bọn họ vẫn có sự uy hiếp nhất định."

"Vâng." Mộc Tử Sóc hưng phấn chờ mong.

Kỷ Ninh cười cười, lập tức nhìn năm gã Thiên Tiên phía xa: "Thiên Tiên vốn là trụ cột của Thiếu Viêm tộc. Ta hôm nay muốn chém giết mấy tên!"

Vụt.

Kỷ Ninh lập tức đã hóa thành lưu quang, lao vọt tới.

******

Năm gã Thiên Tiên như trước tỉnh táo vô cùng, duy trì Ngũ Hành Sơn Thủ trận, đồng thời coi chừng dò xét chung quanh phát hiện hư thật của trận pháp.

"Trận pháp này rất bất phàm." Si Tâm Thiên Tiên chỉ dò xét một chút liền cau mày, "Không thể phá trận pháp này chỉ trong một hai ngày được."

"Chúng ta làm sao đây bây giờ?" Kim Chung Thiên Tiên lo lắng hỏi thăm, "Thời gian kéo càng lâu, chỉ sợ rất nhiều thế lực ở thế giới Đại Hạ đều sẽ biết việc này, Thiếu Viêm tộc chúng ta thật sự mất hết thể diện."

"Bất chấp việc mất thể diện, nếu như có thể giết chết Kỷ Ninh, hết thảy đều đáng giá." Si Tâm Thiên Tiên nói.

"Đừng nóng vội."

Hỏa Ngư Thiên Tiên cười tủm tỉm, vuốt chòm râu dài, "Kỷ Ninh bố trí trận pháp này, thậm chí ở đằng xa kêu gào chính là muốn để cho chúng ta tiến vào. Sau khi chúng ta đi vào đương nhiên sẽ đến đối phó chúng ta. Nếu không chúng ta đã sớm dựa vào đạo phù Đại Na Di để đi ra rồi. Chúng ta chỉ cần chờ đợi, Kỷ Ninh rất nhanh sẽ đến đây, lúc đó chúng ta lại dùng Thiểu Âm Phục Ma trận đem hắn trói lại, đem hắn trấn áp, chẳng phải là được sao?"

"Có lý." Cảnh Ngư Thiên Tiên cười lạnh, "Lúc hắn đến cũng chính là lúc hắn bị trấn áp. Sau đó, chúng ta dùng Đại Na Di đạo phù ly khai rồi."

Năm gã Thiên Tiên vừa phi hành dò xét, vừa đợi Kỷ Ninh đến.

Bỗng nhiên ——

Một bàn tay màu vàng thành tạo thành kiếm chỉ từ trong sương mù lao ra nhanh như thiểm điện, thoắt cái đã đến bên năm gã Thiên Tiên. Ngón tay màu vàng dài chừng trăm trượng, phảng phất ngón tay Thần linh , mang theo kiếm khí vô cùng sắc bén, "Bành" một tiếng đã đâm vào ngọn núi năm màu.

Ngọn núi năm màu kịch liệt rung động lắc lư, có xu hướng muốn vỡ vụn. Truyện được copy tại Truyện FULL

"Coi chừng."

"Thật là lợi hại."

"Động thủ."

Năm gã Thiên Tiên đều giật mình, bọn hắn thật không ngờ là Kỷ Ninh chỉ vừa ra tay đã thiếu chút nữa đánh bại trận pháp phòng ngự của bọn hắn, nguyên một đám lúc này bắt đầu điên cuồng tăng cường pháp lực, làm cho ngọn núi ngũ sắc nhanh chóng củng cố .

"Phá cho ta a." Một tên thiếu niên ba đầu sáu tay xuất hiện, sáu cánh tay trực tiếp xẹt qua trời cao mà đến, bàn tay cực lớn trực tiếp tạo thành kiếm chỉ, như là sử dụng Tiên Kiếm! Ngón tay cũng trở thành kiếm chỉ. . . Uy năng to lớn, tuyệt đối là vượt trội hơn hẳn các loại Tiên kiếm như Thiên Ngưu kiếm.

PHỐC! PHỐC! PHỐC! PHỐC! PHỐC! PHỐC! Sáu đạo kiếm chỉ điên cuồng công kích tới năm gã Thiên Tiên.

"Trận!"

Trong đó Hỏa Ngư Thiên Tiên trên mặt có vẩy cá hét lớn một tiếng, trong tay hắn lập tức xuất hiện một xiềng xích màu đen nhanh chóng dài ra đến ngàn trượng. Mà trong tay từng gã Thiên Tiên khác cũng xuất hiện một xiềng xích màu đen, tổng cộng trọn vẹn năm cái, nhìn giống như đúc, chỉ có khí tức bất đồng.

"Phục Ma!" Hỏa Ngư Thiên Tiên rống giận.

Bang bang bang...

Năm cái xiềng xích màu đen cực lớn, tựa như năm cái xúc tu quái vật, phô thiên cái địa từ khắp các phương hướng quấn quanh Kỷ Ninh. Thậm chí trên năm xiềng xích đều xuất hiện từng vòng nước chảy vờn quanh.

"Cái gì vậy?" Kỷ Ninh cả kinh, không dám khinh thường, vội vung bàn tay lên, bàn tay nhanh chóng biến lớn, trọn vẹn hơn trăm trượng, đánh thẳng về phía xiềng xích màu đen vừa to vừa dày.

Bịch...~~

Bàn tay màu vàng cùng xiềng xích màu đen va chạm, lực trùng kích mãnh liệt làm cho Kỷ Ninh cũng không khỏi lui về phía sau ba bước, chỉ ba bước này cũng đủ làm cho đất đá đều bị chấn vỡ.

"Bắt hắn lại." Trong mắt Si Tâm Thiên Tiên, Hỏa Ngư Thiên Tiên, Kim Chung Thiên Tiên, Khô Mộc Thiên Tiên, Cảnh Ngư Thiên Tiên tràn đầy chờ mong, một xiềng xích khác cũng bao phủ tới, bản thân xiềng xích này chính là pháp bảo, năm xiềng xích kết hợp lại uy năng tăng cao, mà chúng lại biến hóa khôn lường, chỉ cần bị chúng vây khốn liền khó có thể bỏ chạy rồi.

Tại thời đại Thần Ma, Thiếu Viêm tộc thường xuyên dựa vào Thiểu Âm Phục Ma Trận mới có thể bắt một ít Phản Hư Thần Ma cường đại.

Phản Hư Thần Ma cũng có mạnh có yếu, có một số Phản Hư Thần Ma cảnh giới cực cao, hoàn toàn có thể đạt tới uy năng của Kim Chung Thiên Tiên, Khô Mộc Thiên Tiên. Muốn bắt cần phải có thủ đoạn lợi hại, mà lần này Thiếu Viêm tộc dùng đến nó chính là muốn bắt Kỷ Ninh! Trấn áp Kỷ Ninh!

"Bành bành bịch...~" Kỷ Ninh huy động bàn tay, mấy lần liên tiếp đập bay xiềng xích màu đen, sắc mặt đã thay đổi, "Xiềng xích này thật quỷ dị, ta đánh tới mà xiềng xích này lại có thể né tránh bàn tay của ta, rồi quấn chặt lấy ta. Nó là pháp bảo, tránh né thật là nhanh. Chỉ cần sơ ý là sẽ bị trói chặt."

"Xem ra còn phải mượn nhờ pháp bảo chi lực."

Thiên Ngưu kiếm lơ lửng trên đầu Kỷ Ninh, Kỷ Ninh hét lớn một tiếng, "Túc Hà, ra!"

Kỷ Ninh điều khiển Vạn Lý Túc Hà thu nhỏ lại đến chiều dài mười dặm, trông phảng phất như một con rắn lớn, điên cuồng quấn chặt lấy chung quanh. Năm sợi xiềng xích màu đen kia đương nhiên cũng bị dòng sông Túc Hà quất chặt lấy. Rút gươm chém nước, nước càng chảy, dòng sông Túc Hà quấn quanh, đủ khiến người ta đau đầu.

Lúc trước Huyết Vân Lâu ám sát hình thành Ba Xà, đều cảm thấy Túc Hà quấn quanh rất khó chịu. Năm xiềng xích màu đen này tuy uy năng mạnh hơn, nhưng vẫn bị trói buộc như trước, tính linh động giảm mạnh, tốc độ cũng giảm mạnh.

"Ha ha ha." Kỷ Ninh lại như cá gặp nước. Tính linh động đại giảm, năm cái xiềng xích căn bản không còn là đối thủ của hắn.

Khi thì bàn tay đánh ra!

Khi thì kiếm chỉ tung hoành!

Năm cái xiềng xích trực tiếp bị đánh văng đi, ngọn núi ngũ sắc lung lay sắp đổ, làm cho sắc mặt năm tên Thiên Tiên bên trong đều thay đổi.

"Thủ." Năm gã Thiên Tiên lúc này phóng xuất ra tiên gia pháp lực mãnh liệt. Tâm thần phòng thủ tốn hao thêm, trong nhất thời mặt ngoài ngọn núi ngũ sắc lơ lửng rất nhiều phù văn.

"Tại sao thực lực Kỷ Ninh so với lúc trước các ngươi nói mạnh hơn nhiều?" Hỏa Ngư Thiên Tiên kinh sợ nói, "Thiểu Âm Phục Ma trận, sao hắn có thể đơn giản chống cự? Si Tâm, ngươi không phải nói thực lực của hắn so Kim Chung, Khô Mộc đều yếu hơn một bậc sao?"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.