Mãng Hoang Kỷ

Chương 381: Cừ Nha sơn mạch





Đang lúc Kỷ Ninh nhìn Cừ Nha sơn mạch, trái tim trong lồng ngực bỗng nhiên đập nhanh liên hồi, hắn mơ hồ cảm giác được một sự uy hiếp vô cùng đáng sợ đang chiếm giữ ở chỗ sâu trong Cừ Nha sơn mạch đằng kia.
"Bằng thực lực của ta hôm nay, rất ít tồn tại trong Tà Nguyệt đại thế giới có thể uy hiếp được ta, những người chính thức mạnh hơn ta, bình thường cũng được thu làm đệ tử trên núi Phương Thốn rồi. Bọn họ nhìn thấy ta nói không chừng còn phải gọi một tiếng sư thúc, kể cả là Chân Tiên Thiên Thần, cũng đều là sư huynh sư đệ của ta." Kỷ Ninh thầm nghĩ.
Mình lưu lạc trong Tà Nguyệt Đại Thế Giới, chính như đang đi dạo trong vườn hoa sau nhà mình vậy.
Đây là lần đầu tiên mình có cảm giác kinh hãi!
"Xem ra nơi này thật sự có nguy hiểm, mà nguy hiểm này lại có thể uy hiếp được ta." Kỷ Ninh khẽ gật đầu. "Được rồi, nếu thấy tình thế không ổn, ta lập tức trốn vào trong Thủy Phủ. Sau đó xin sư phó hỗ trợ, giúp ta trốn về núi Phương Thốn."
Rơi vào khốn cảnh, xin sư phụ giúp đỡ.
Tuy rằng có chút mất mặt, nhưng dù sao bây giờ mình vẫn đang ở trong Tà Nguyệt đại thế giới, sư phó cũng sẽ không quá khắt khe. Chỉ khi mình thật sự xuất sư, ly khai Tà Nguyệt Đại Thế Giới này, ở bên ngoài tuyệt không được nói ra danh tự của sư phụ, hoàn toàn dựa vào bản thân.
"Sư phụ?" Thanh Nhai Tiểu Vũ bên cạnh khẽ hô lên.
Kỷ Ninh nhìn đồ đệ của mình bên cạnh, cười nói : "Tiểu Vũ, ta muốn tới sơn mạch phía trước tìm hiểu một chút. Sơn mạch này rất nguy hiểm, trước tiên ngươi tạm lui vào trong Tiên Phủ đi."
"Vâng, sư phụ." Thanh Nhai Tiểu Vũ ngoan ngoãn nói.
Kỷ Ninh vung tay lên, liền thu Tiểu Vũ vào bên trong Tiên Phủ tùy thân.
Sau đó hắn một thân một mình trực tiếp hóa thành một đạo lưu quang, bay vào bên trong Cừ Nha sơn mạch.
Trong tay Kỷ Ninh là địa đồ và kinh nghiệm được Tiên nhân các thời kỳ của Kỳ quốc ghi lại kỹ càng, vậy nên rất nhanh hắn đã tới bên ngoài bảo tàng.
"Hả?"
Chân đạp núi non chập chùng, Kỷ Ninh cảm giác được đất đai vùng sơn mạch này rất đặc biệt.
"Giết ... Giết ... Giết ..."
Hắn mơ hồ cảm ứng được từng tràng tiếng gào rú vô hình từ trong đất đai núi đá truyền đến, dường như trước đây rất lâu, ở sơn mạch này đã diễn ra một cuộc đại chiến, cho đến tận bây giờ mà ý niệm giết chóc vẫn không tiêu tan.
"Đất đai nơi này rất khác biệt so với đất đai bình thường của Tà Nguyệt Đại Thế Giới, rõ ràng nặng hơn chút ít. Hơn nữa khí tức ở khu vực này cũng u oán hơn rất nhiều." Kỷ Ninh khẽ gật đầu. "Chỉ sợ nơi đây rất có thể là một mảnh vỡ của Thượng Cổ Bàn Cổ thế giới bị dịch chuyển đến."
Có kinh nghiệm mà các thời kỳ của Kỳ quốc dò xét.
Kỷ Ninh chỉ tốn một chút thời gian đã tìm được một đường đi sâu vào trong núi, mây mù vờn quanh, với thủ đoạn của Kỷ Ninh mà cũng chỉ có thể nhìn được một dặm phía trước. Về phần dùng thần thức dò xét? Thần thức dò xét đến đấy, hoàn toàn khác khi dùng mắt thường.
"Thần thức hoàn toàn bị qua mặt, tất cả mọi thứ mà thần thức dò xét được đều là giả." Thậm chí Kỷ Ninh còn lấy tay sờ mọi chỗ, xác định hai mắt không bị lừa!
Cẩn thận từng li từng tí tiến lên.
Kỷ Ninh mơ hồ nhìn thấy một khe hở cực lớn phía xa xa, hắn có thể cảm ứng được một luồng đao ý lăng lệ ác liệt đang xoay quanh ở đằng kia.
"Nhìn có vẻ là khe hở tự nhiên, nhưng kì thực lại do đao khí xẹt qua tạo thành." Sau khi Kỷ Ninh đi được thời gian ước chừng dùng hết một chén trà nhỏ, đột nhiên hắn cảm giác được một cỗ áp lực vô hình bao phủ toàn thân.
"Tình cảnh trước mắt và những ghi chép trong thư tịch của Kỳ quốc giống nhau như đúc. Dựa theo ghi chép kia, càng xâm nhập vào sâu bên trong, áp lực này lại càng lớn. Các thời kỳ cao thủ của Kỳ quốc chính là bị áp lực vô hình này ép lui, căn bản không thể không buông tha. Con đường ta đang đi hiện giờ cũng có thể coi như con đường có áp lực nhỏ nhất." Kỷ Ninh mau chóng tiến lên.
Áp lực bắt đầu gia tăng mạnh mẽ.
Kỷ Ninh vừa mới vào khu vực này, đã có áp lực ngàn cân ép xuống thân thể, nhưng bây giờ đã là trăm vạn cân, vạn vạn cân ...
"Oanh oanh …"
Lực lượng cực kỳ mạnh mẽ va chạm với thân thể của Kỷ Ninh, từng tiếng nổ lớn vang lên.
Giờ phút này, lực lượng kia và thân thể Kỷ Ninh đối kháng nhau, dường như đang có từng ngọn núi lớn cao vạn trượng lần lượt nện lên người Kỷ Ninh!
"Tán Tiên bình thường đều không chịu được rồi." Kỷ Ninh khẽ đảo tay, trong tay xuất hiện Thiên Ngưu kiếm, hắn trực tiếp chém ra một kiếm. Một đạo kiếm quang Thần Long đen sì gào thét bay ra, trực tiếp đẩy lùi những áp lực kia.
"Nhẹ nhàng hơn rồi."
Kỷ Ninh vừa tiến lên, vừa dùng Thiên Ngưu kiếm ngăn lại những áp lực vô hình kia.
Áp lực vô hình này hiển nhiên là do một loại đại trận cấm chế cổ xưa nào đó sinh ra, tất nhiên sẽ lần lượt tác dụng lên người Kỷ Ninh. Bình thường Tán Tiên đều là Luyện Khí lưu, thân thể đều rất yếu, cho nên muốn vào tiến sâu vào trong đều phải dựa vào pháp bảo cản lại từng đợt áp lực vô hình này. Lúc trước Kỷ Ninh ỷ vào Thần Ma Luyện Thể mới không cần bất kỳ pháp bảo nào mà xông thẳng vào trong.
"Vù vù ..."
Từng đợt kiếm quang Thần Long màu đen gào thét bay ra, để lại quỹ đạo chói mắt trong sương mù, lần lượt đẩy lùi từng đợt áp lực.
Một lúc lâu sau.
"Biến!" Kỷ Ninh bỗng nhiên biến thành Ba Đầu Sáu Tay, trong tay xuất hiện năm thanh Tiên kiếm, tất cả đều là "Lê Thiên kiếm" mờ mờ màu đen. Đang ở nơi nguy hiểm như thế này, Kỷ Ninh không muốn đệ Nhị Nguyên Thần xuất hiện, cho nên bản thể tạm thời dùng Lê Thiên kiếm này, dù sao uy năng của phi kiếm Tiên giai cực phẩm cũng khá lớn.
Cầm trong tay sáu chuôi phi kiếm Tiên giai cực phẩm, Kỷ Ninh chỉ cần thi triển một môn thần thông " Ba Đầu Sáu Tay " là đã có thể ngăn lại những đợt áp lực kia.
Thần thông Ba Đầu Sáu Tay tiêu hao thần lực, thấp hơn Trích Tinh thủ không dưới mười lần.
"Vù vù vù vù …" Sáu con Thần Long đen sì gào thét, cắn xé từng cỗ áp lực, chỉ còn một chút áp lực còn sót lại trùng kích lên người Kỷ Ninh, phát ra âm thanh vang dội! Kỷ Ninh chính là Thần Ma Luyện Thể, chỉ cần áp lực còn sót lại không phải quá lớn thì không có gì đáng lo.
"Các thời kỳ của Kỳ quốc cũng chưa từng dò xét đến nơi này."
Sau một khoảng thời gian khá dài, lúc sáu thanh tiên kiếm trong tay Kỷ Ninh đều cảm thấy cố hết sức, hắn thấy một bóng người ở đằng xa, người kia cũng nhìn thấy Kỷ Ninh.
"Bắc Minh Tiên Nhân." Một giọng nói hùng hồn vang lên.
"Kim Mao Bi Yêu Vương." Kỷ Ninh mở miệng, người nọ đúng là Kim Mao Bi Yêu Vương cao lớn khôi ngô rồi, chung quanh hắn đang có chín mươi chín pháp bảo hình viên châu đang liên tục xoay tròn, cái này vừa văng ra, cái sau đã tiến lên đánh tan những áp lực kia.
"Bắc Minh Tiên Nhân cũng nhờ bản đồ bảo tàng mà phát hiện nơi này hay sao?" Kim Mao Bi Yêu Vương hỏi.
"Đúng vậy." Kỷ Ninh cũng không phủ nhận.
"Lúc trước mười hai Yêu Vương Đông Lưu ta mong muốn tiến tới Cừ Nha sơn mạch này, đang lúc thương nghị cùng Tam đệ thì được tin mấy trăm Hỏa Dực Vệ dưới trướng Tam đệ đã chết, đám Yêu Vương chúng ta thuận đường hỗ trợ một phen ... Ai ngờ hiện hơn phân nửa bọn hắn đã chết, hiện nay cũng chỉ còn mình ta đến đây dò xét bảo tàng này mà thôi. À, còn có Bắc Minh Tiên Nhân giết chết đám bọn hắn cũng tới nơi này. Quả thực là thế sự vô thường!" Kim Mao Bi Yêu Vương cảm khái.
Kỷ Ninh cười cười: "Hoàn toàn chính xác ta phải cám ơn Hỏa Dực Yêu Vương, nếu không làm sao ta biết được nơi này có bảo tàng. Có điều Yêu Vương ngươi dừng lại ở đây, hẳn là không đi nữa được rồi?"
Khu vực này có một điểm quái dị, chỉ cần tiến lên, bất kể là đi hướng nào, đều có áp lực vô hình công kích, ngược lại chỉ cần không nhúc nhích thì sẽ hoàn toàn không bị công kích.
"Không đi được nữa rồi! Ngươi là Thần Ma luyện thể, ngươi vẫn có thể dùng thân thể đón đỡ một ít áp lực còn sót lòa. Đối với thân thể yếu ớt như Tán Tiên chúng ta, nào dám dùng cứng đối cứng, phải đánh tan tất cả những áp lực kia. Nguyên lực tiêu hao vô cùng lớn ... Ta phải dừng lại khôi phục nguyên lực, sau đó mới tiếp tục đi sâu vào trong được." Kim Mao Bi Yêu Vương nói.
"Vậy ta xin phép đi trước." Kỷ Ninh hặc hặc cười.
Lúc này Kỷ Ninh dựa vào sáu chuôi phi kiếm Tiên giai cực phẩm, rất đơn giản đi tiếp vào bên trong, trong thời gian ngắn đã biến mất khỏi tầm mắt của Kim Mao Bi Yêu Vương.
"Mười hai Yêu Vương Đông Lưu ta đúng là kẻ dọn đường cho Bắc Minh này rồi." Kim Mao Bi Yêu Vương cắn răng, hắn cũng rất bất đắc dĩ, rõ ràng nếu luận về thực lực thì Kỷ Ninh còn thua hắn một chút, nhưng trong khu vực nguy hiểm này, Kỷ Ninh dựa vào Thần Ma Luyện Thể, hy vọng tìm được bảo tàng lớn hơn hắn rất nhiều.
"Trích Tinh Thủ!"
Dưới áp lực ngày càng mạnh mẽ, Kỷ Ninh bị ép phải thi triển Trích Tinh Thủ.
Lập tức uy lực kiếm quang Thần Long màu đen tăng vọt, thậm chí Kỷ Ninh còn tạm thời ngừng thi triển thần thông Ba Đầu Sáu Tay, chỉ bằng vào Thiên Ngưu kiếm cùng Trích Tinh Thủ, tiến thẳng một mạch vào trong!
Trùng trùng trùng!
Thời gian dần trôi qua, Kỷ Ninh lại bị ép thi triển Ba Đầu Sáu Tay, sáu cánh tay đều thi triển Trích Tinh Thủ.
Một lúc lâu sau, thậm chí Kỷ Ninh buộc phải dừng lại nghỉ ngơi, khôi phục thần lực đã bị tiêu hao mất hơn một nửa.
Khi thì dừng lại khôi phục thần lực, khi thì tiếp tục tiến lên.
Càng về sau, mỗi lần tiến lên hơn mười trượng đều phải thi triển sáu lần Trích Tinh Thủ, thần lực tiêu hao cực kỳ kinh người.
"Oành …" Kỷ Ninh lại một lần nữa tiến lên, không ngờ cả người lại thoát ra khỏi khu vực có áp lực vô hình.
"Ha ha ha ..."
"Cuối cùng cũng đi ra khỏi địa phương quái quỷ kia rồi."
Kỷ Ninh cười ha ha, nơi này đã không áp lực nữa, lần đầu tiên Kỷ Ninh cảm thấy đi đường thoải mái cũng là một loại hưởng thụ.
"Mấy nghìn dặm đường vừa rồi hao tốn thời gian một ngày, thần lực trong thể nội của ta cũng tiêu hao hầu như hết sạch rồi." Kỷ Ninh lắc đầu than thở, song hắn vẫn nắm lấy sáu thanh Tiên kiếm cẩn thận từng li từng tí tiến lên. Kỷ Ninh cũng thử dùng thần thức dò xét, đáng tiếc, thần thức vẫn không có tác dụng như trước.
Kỷ Ninh theo một dòng suối trong núi tiến lên.
Sương mù tràn ngập không gian, chỉ có thể nhìn được một dặm phía trước mà thôi, ở đằng xa kia mơ hồ là một hạp cốc.
"Đoành …" Kỷ Ninh vừa bước thêm một bước, đột nhiên một tia sét đánh xuống.
"Ra."
Kỷ Ninh không chút do dự xuất ra sáu đạo kiếm quang Thần Long đen sì toàn lực ứng phó, trực tiếp đánh tan tia sét kia.
"Ầm ầm oành oành …" Một lượng lớn tia sét bắt đầu mãnh liệt trút xuống.
"Lúc trước áp lực vô hình kia, ít nhất không ảnh hưởng đến mạng sống. Những cột sét này lại muốn mạng người a." Kỷ Ninh liên tục thi triển kiếm pháp, hắn phát hiện chỉ cần lui về phía sau, công kích lập tức giảm bớt. Nhưng chỉ cần tiến lên, sét đánh xuống mau chóng tăng lên, càng ngày càng mãnh liệt, uy năng đương nhiên càng thêm kinh hãi.
Kỷ Ninh mới chỉ đi được hơn trăm trượng, liền dừng lại, không thể đi thêm được nữa.
"Oành oành …" Từng cột sét to như thùng nước điên cuồng lao xuống, cột trước chưa tan, cột sau đã bổ tới, Kỷ Ninh cũng kiệt lực ngăn cản, hắn đã thử tiến lên phía trước một bước, nhưng những cột sét càng thêm mạnh mẽ đã ép hắn lui trở lại.
"Làm sao bây giờ? Ta căn bản không có cách nào tiến thêm một bước."
Kỷ Ninh lo lắng.
Quá mạnh mẽ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Lúc đầu, Kỷ Ninh đã từng thử để một tia sét đánh vào người, thân thể cường đại của hắn rất dễ dàng ngăn cản được. Tuy nhiên càng về sau, Kỷ Ninh phát hiện cực hạn thân thể của mình có thể thừa nhận công kích cũng chỉ có như vậy mà thôi. Những tia sét sau đó, hắn buộc phải dùng kiếm quang đánh tan!
Lúc trước mình dựa vào Thần Ma Luyện Thể mới có thể đi tới đây.
"Chẳng lẽ phải trở về sao? Ta trở về cũng không khó khăn lắm, càng lui về sau lôi điện càng ít, về phần khu vực có áp lực vô hình, cùng lắm là hao phí thêm nửa ngày, chậm rãi trở về là được." Kỷ Ninh trở về hoàn toàn không có vấn đề gì. Từ những kinh nghiệm của Kỳ quốc ghi lại, đã từng có Tán Tiên dựa vào rất nhiều thủ đoạn thâm nhập vào sâu bên trong, thế nhưng sau đó bọn hắn lại khó có thể trở về, bởi vì lúc trở về vẫn phải vượt qua khu vực có áp lực kia.
Bọn hắn chỉ có thể hao phí rất nhiều năm tháng, từng bước một trở về.
Kỷ Ninh không biết, lúc trước Hỏa Dực Yêu Vương đã từng bị nhốt trong khu vực áp lực hơn mười năm!
"Oành oành …" Vô số cột sét, điên cuồng bổ xuống.
Trong lòng Kỷ Ninh cực kỳ không cam lòng.
"Nhãi con, ngay cả thực lực như ngươi cũng muốn đi tiếp sao! Ta khuyên ngươi nên nhanh chóng rời đi, đừng uổng phí mạng nhỏ ở nơi này!" Một giọng nói lanh lảnh vang lên bên tai Kỷ Ninh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.