Mãng Hoang Kỷ

Chương 359: Thử thách





"Những pháp môn bí thuật này chỉ có điều kiện thế thôi sao?" Kỷ Ninh kinh ngạc nhìn hàng chữ trên giá sách.
Lúc trước lão tổ cũng đã nói, nhất định phải vượt qua thử thách đơn giản thì mới có thể học được pháp môn bí thuật. Kỷ Ninh cũng đã chuẩn bị tư tưởng sãn trong đầu, đoán rằng thử thách cũng sẽ có chút dễ dàng thôi. Nhưng dễ dàng lại tới cái mức chỉ cần quét đường lên núi Phương Thốn Sơn một lần thôi sao? Phải biết rằng người đi vào Thần Tiên cung đều không phải người thường, e là chỉ cần thời gian một chén trà nhỏ là đã quét xong rồi ấy chứ.
Kỷ Ninh tiện tay cầm một bộ sách kiếm thuật lên, vừa mở ra xem thì lập tức giật mình. Đây chính là "Tiểu Ngũ Hành Kiếm Lục" cấp độ tiên giai.
"Oa, đây là pháp môn luyện khí tiên giai!" Tiểu Thanh hô lên.
"Bộ sách trận pháp này không kém gì "trận pháp Cửu Quyển"!" Bạch Thuỷ Trạch cũng kích động.
Kỷ Ninh nhìn qua. Các giá sách đặt vô số bộ sách đều có hàng chữ to "quét đường lên núi Phương Thốn Sơn một lần" là có thể chọn một môn. Hiển nhiên chọn bất kỳ bộ sách nào ở tầng một Thần Tiên cung thì đều phải vượt qua thử thách giống nhau hết.
Nam tử tuấn mỹ mặc áo bào trắng ở bên cười nói: "Phương Thốn Sơn ta có một câu châm ngôn. Pháp môn, bí thuật trong Thần Tiên cung có thể trở thành Thiên Tiên, Thiên Thần. Pháp môn, bí thuật trong Tam Giới cung có thể tung hoành tam giới."
"Sư phụ một giấc biết tam giới nên dĩ nhiên thu thập thần thông bí thuật rất lợi hại."
"Thần Tiên cung được sưu tầm từ thế giới thượng cổ cho tới bây giờ. Pháp môn thần thông, bí thuật nhiều vô số kể. Cho dù là tầng thấp nhất ở Thần Tiên cung đem đi so với thế gian thì cũng đã là không tệ rồi." Sư huynh Ngân Nguyệt nói.
Kỷ Ninh gật đầu nhẹ.
Đuungs vậy, sư phụ một giấc chiêm bao biết tam giới nên việc thu thập các loại pháp môn đúng là kinh người.
"Sư huynh, tầng thứ nhất chỉ có thử thách này thôi sao?" Kỷ Ninh chỉ vào lối đi.
"Đùng vậy, nhất định phải tự mình cầm cán chổi quét đường núi, quét từng bậc một. Cho dù là người tu tiên thì e là cũng phải mất nửa ngày." Ngân Nguyệt nói.
Kỷ Ninh gật đầu. Nếu sử dụng pháp thuật thì có thể nhanh hơn, nhưng phải cầm chổi quét thì phải chậm đi không ít.
"Tầng thứ nhất này đều đơn giản vậy thôi. Sư đệ đi theo ta nào." Ngân Nguyệt nói.
"Được."
Kỷ Ninh, Bạch Thuỷ Trạch, tiểu Thanh cũng đi theo người quản lý Thần Tiên cung "Ngân Nguyệt" lên lầu.
Đi tới tầng thứ hai Thần Tiên cung.
Ở tầng thứ hai trên giá sách cũng có một hàng chữ, nội dung là: "Lau sạch toàn bộ bàn ở Thần Tiên cung một lần là có thể chọn được một môn."
"Thật đơn giản." Kỷ Ninh chớp chớp mắt, cúi đầu xem bí tịch kiếm thuật. "Đã có thể ngang hàng với bí tịch hàng đầu ở Hắc Bạch Học cung rồi."
"Bảo địa." Bạch Thuỷ Trạch cực kỳ rung động.
"Đây mới chỉ là tầng thứ hai thôi sao? Ta còn chưa bao giờ thấy pháp môn cao thâm thế này!" Tiểu Thanh thật sự đỏ cả con mắt.
"Ha ha ha, đi tới tầng thứ ba xem nào." Ngân Nguyệt cười nói…
Tới tầng thứ ba.
Trên giá sách lại có một hàng chữ: "Nhổ toàn bộ cỏ dại trong trăm dặm thì có thể chọn được một môn."
Ngân Nguyệt đứng bên nói: "Nhất định phải nhổ cỏ bằng tay từng gốc một. Nhổ từng gốc trong trăm dặm cũng phải cần tới một tháng đấy."
"Khó khăn." Kỷ Ninh gật đầu.
Hắn cũng đã phát hiện ra thời gian để học ở tầng này sẽ tốn hơn, nhưng tuy rằng việc có khổ cực thì cũng chỉ là loại tốn thời gian.
"Một pháp môn là phải nhổ cỏ trong trăm dặm. Nếu học mườiloại, trăm loại thì cần bao lâu đây?" Tiểu Thanh nói thầm.
"Tiếp tục tới tầng thứ tư." Kỷ Ninh lại tiếp tục leo lên.
Tầng thứ tư.
Trên giá sách có một hàng chữ: "Tự mình gieo trồng vạn gốc cây ăn quả thì có thể chọn một môn."
"Dường như còn dễ hơn cả nhổ cỏ." Tiểu Thanh nghi ngờ.
Kỷ Ninh cũng gật đầu.
Nhổ cỏ trong trăm dặm thì chắc chắn sẽ tốn công hơn.
"Các ngươi còn chưa biết. Những cây ăn quả kia không phải loại cây ở thế gian đâu. Đó chính là cây tiên linh quả nên gieo trồng cực kỳ cẩn thận. Cho dù người tu tiên có đủ phương pháp cao siêu thì vẫn phải tự mình trồng cho tới lúc gốc cây thật lớn. Thế nên gieo trồng vạn gốc cây cũng phải cần nửa năm đó." Ngân Nguyệt nói.
"Nửa năm?"
"Vất vả nửa năm mới học được một pháp môn thôi sao? Đây mới là tầng thứ tư thôi đó." Tiểu Thanh trợn mắt.
Kỷ Ninh vẫn bình tĩnh đi lên tầng thứ năm.
Thử thách cứ treo từng tầng mà tăng lên.
Thử thách ở tầng thứ một chỉ cần thời gian năm ngày là có thể hoàn thành.
Tầng thứ hai cần ba ngày.
Tầng thứ ba cần một tháng.
Tầng thứ bốn cần nửa năm.
Tầngthứ năm cần ba năm.
Tầng thứ sáu cần hai mươi năm ròng.
Tầng thứ bảy cần trăm năm.
"Đay là thứ tám." Tuy Kỷ Ninh ôm đầy một bụng nghi hoặc nhưng vẫn mang vẻ mặt bình tĩnh đi lên tầng thứ tám Thần Tiên cung.
Rõ ràng sách tầng thứ tám ít hơn nhiều.
Pháp môn luyện khí ở nơi này đã hơn xa cấp độ Thuần Dương, tới tầm "Đại La".
Chỉ cần một môn thần thông, bí thuật bất kỳ ở nơi này bỏ ra là đã đủ để làm pháp môn trấn tộc của hoang tộc Đại Hạ rồi.
Kỷ Ninh, Bạch Thuỷ Trạch, Tiểu Thanh đều đỏ cả con mắt nhìn từng giá sách. Trên giá sách có một hàng chữ: "Làm đạo đồng canh cửa ở Tà Nguyệt Tam Tinh Động một ngàn năm thì có thể chọn một môn."
"Tàng thứ bảy cần trăm năm mới học được một môn. Vậy mà đay lại tới tận ngàn năm." Tiểu Thanh nhịn không được nói. "Thế này thì phải ở lại Tà Nguyệt Tam Tinh Động bao lâu mới được xuống núi đây."
"Có điều pháp môn bí thuật ở nơi này, e là tới cả pháp môn trấn tộc của Thiếu Viêm tọc, Bắc Sơn tộc cũng không cao thâm tới vậy." Kỷ Ninh bình tĩnh. "Đi, tới tầng thứ chín xem thế nào nào..."
Tầng thứ chín cũng chính là tầng cuối cùng của Thần Tiên cung. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn
Tổng cộng có ba giá sách đặt ở tầng này. Ở trên đó cũng không có quá nhiều sách, nhưng dĩ nhiên đều là loại tốt nhất. Tuỳ tiện học được một loại thôi cũng đã đủ để làm cao thủ ở tam giới rồi. Hoàn toàn có thể dùng để làm thủ đoạn ẩn giấu! Nơi này cũng chính là nơi cao cấp nhất mà đệ tử bình thường ở Phương Thốn Sơn có thể học được!
Chỉ có đệ tử thân truyền của Bồ Đề lão tổ thì mới được cho phép tới Tam Giới cung!
"Sao?" Kỷ Ninh kinh ngạc phát hiện giá sách đen thui, không hề có bất kỳ một chữ nào.
"Làm ssao mà lại không có chữ gì vậy. Chẳng lẽ pháp môn tầng thứ chín không cho người khác học hay sao?" Tiểu Thanh nghi hoặc.
Kỷ Ninh quay đầu nhìn vè phía sư huynh Ngân Nguyệt: "Sư huynh, tám tầng đầu ở Thần Tiên cung, càng về sau thì càng tốn thời gian hơn. Nhưng chẳng lẽ tầng thứ chí lại không có thử thách gì hay sao? Hơn nữa...chẳng lẽ muốn học được pháp môn ở Thần Tiên cung thì nhất định phải làm việc vặt sao? Ở tầng thứ tám, muốn học một môn là phải làm đạo đồng cả ngàn năm. Thật quá khó khi phải tốn tới vạn năm để học được mười môn."
Chính mình lúc trước đã chuẩn bị tâm lý đi học vài chục, trăm năm rồi mới trở về thế giới Đại Hạ.
Chính mình đã ước định với Dư Vi lúc trước rồi!
Vậy mà chẳng lẽ phải học đạo ở Phương Thốn Sơn tới cả vạn năm sao?
"Ha ha...sư đệ quả nhiên là người thông minh." Ngân Nguyệt phe phẩy cái quạt lông, từ tốn nói. "Thử thách ở Thần Tiên cung chia làm hai loại. Một loại chính là làm việc vặt, không hề có bất kỳ khó khăn nào, chỉ cần tốn thời gian lâu chút. Đây là thử thách cho những người có nhận thức kém, đa phần đều chọn phương pháp này. Làm đạo đồng ngàn năm mà học được pháp môn lợi hai ở tầng thứ tám thì cũng đáng."
Kỷ Ninh gật đầu.
Sau khi trở thành Nguyên Thần, tuổi thọ đã là vô hạn rồi, nhưng vẫn phải lo tới tam tai cửu kiếp. Bỏ ngàn năm để có được pháp môn lợi hại thì đúng là đáng giá.
"Đây cũng là ơn huệ do sư phụ ban cho dòng dõi Phương Thốn Sơn. Cái gọi là skhông thể dễ dàng truyền ra ngoài cũng chỉ là thử thách đơn giản của sư phụ mà thôi." Ngân Nguyệt nói. "Đương nhiên nếu nhận thức sâu xa, thật sự là thiên tài tuyệt thế thì không cần phải làm việc vặt, dĩ nhiên là sẽ có loại thử thách khác."
"Thử thách gì vậy?" Kỷ Ninh nói.
Ngân Nguyệt cười nói: "Sư đệ từng đi qua khoảng đất trước Thần Tiên cung rồi đó. Chổ đó có rất nhiều người, yêu quái, Thần Ma tụ tập. Ở dưới có ẩn chứa rất nhiều trận pháp cấm chế."
Kỷ Ninh nhớ lại. Lập tức gật đầu: "Đúng vậy, ở trên khoảng đất trống kia có phù văn trận pháp cấm chế."
"Khoảng đất trống đó chính là nơi giao chiến." Ngân Nguyệt nói. "Sư phụ đặt chín con khôi lỗi, theo thứ tự là khôi lỗi cấp một, hai, ba...tới cấp tám, chín. Bất kể ai đánh bại được khôi lỗi nhất giai một lần là có thể được chọn một pháp môn ở tầng một Thần Tiên cung."
"Đánh bại khôi lỗi cấp ba là có thể chọn pháp môn tầng thứ ba."
"Cứ thế mà tính, nếu đánh bại khôi lỗi cấp chín thì dĩ nhiên là có thể chọn pháp môn tầng thứ chín."
Ngân Nguyệt mỉm cười nhìn Kỷ Ninh. "Sư đệ đã hiểu ra chưa?"
"Loại thử thách này cũng dễ hiểu." Kỷ Ninh gật đầu, hỏi tiếp. "Đánh bại một lần chọ được một, đánh bại hai lần chọ được hai môn. Chẳng lẽ càng giao chiến nhiều thì thực lực của khôi lỗi càng mạnh lên sao?"
"Ngươi cứ đi giao chiến đi rồi sẽ biết." Ngân Nguyệt không nói thêm. "Có điều phải nhớ lấy là tỷ thí này nhằm vào khả năng hiểu đạo của ngươi! Cho nên cấm sử dụng thần thông, trận pháp, thậm chí là các loại cấm thuật. Nghe nói ngươi là Kiếm Tiên, vậy thì ngươi cứ cầm kiếm mà thi triển ra kiếm pháp...cố gắng thi triển ra kiếm pháp lợi hại là đủ."
Kỷ Ninh gật đầu.
"Làm việc vặt có thể học được pháp môn tầng thứ tám. Nhưng đánh bại khôi lỗi thì có thể học được tới tận thứ chín." Ngân Nguyệt nhìn Kỷ Ninh. "Sư đệ, ngươi đánh bại được khôi lỗi cấp chín, học được pháp môn tầng thứ chín thì có thể đi tới Tam Giới cung."
"Rõ."Kỷ Ninh gật đầu, hỏi tiếp. "Sư huynh, hiện tại thì ta phải làm thế nào để tỷ thí khôi lỗi cấp một đây?"
"Những laoị kiếm thuật, bí thuật thấp kém cũng chẳng có tác dụng với ngươi. Tốt nhất là nên bắt đầu từ mức cao đi! Sư phụ đã nhận sư đệ làm đồ đệ thì chắc là sư đệ cũng là thiên tài tuyệt thế hiếm có...Như vậy đi, bắt đầu từ khôi lỗi cấp sáu xem sao." Ngân Nguyệt đề nghị. Hắn cũng chưa hề có chút hiểu biết gì về thực lực của Kỷ Ninh.
Có điều hăn cũng đoán rằng Kỷ Ninh hẳn lầ một thiên tài tuyệt thế.
"Cấp sáu? Tầng thứ sáu?" Kỷ Ninh nghĩ tới thiên sách kiếm thuật trong tầng thứ sáu kia. Đó đều là những sách cao thâm hơn cả chín chiêu "Tam Xích Kiếm"! bỏ bừa một môn cũng phải hơn xa Hắc Bạch Học cung.
"Ta mới cảnh giới Vạn Tượng." Kỷ Ninh lo lắng nói. "Liệu có quá..."
"Đừng lo lắng. Sư tôn đã để lại chín con khôi lỗi thì không hề bình thường chút nào đâu, chúng sẽ đều căn cứ vào thực lực cấp độ của đối thủ mà phát huy ra lực lược khác nhau. Ngươi có cảnh giới Vạn Tượng thì khôi lỗi cũng sẽ phát ra nguyên lực cấp độ Van Tượng. Nếu ngươi cấp độ Phản Hư thì khôi lỗi cũng phát ra nguyên lực cấp độ Phản Hư. Cho nên ta mới nói tỷ thí này chính là thử thách với Đại Đạo! Không hề liên quan tới việc ngươi là Vạn Tượng chân nhân, Nguyên Thần dạo nhân, Phản Hư địa tiên hay gì đó." Ngân Nguyệt nói.
Kỷ Ninh lập tức yên tâm: "Được, vậy sẽ tỷ thí một phen với khôi lỗi cấp sau."
"Đi, tới chỗ tỷ thí đi." Lúc này Ngân Nguyệt dẫn Kỷ Ninh xuống chín tầng Thần Tiên cung, ra ngoài khoảng đất trống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.