Mãng Hoang Kỷ

Chương 287: Nền móng đã có





Tuyết cũng rơi ngập tràn Vạn Kiếm Thành. Hiện giờ Vạn Kiếm Thành đã là trung tâm của cả vùng Yên Sơn nên dĩ nhiên trở nên phồn hoa. Còn thù hận của Thiếu Viêm tộc và Kỷ tộc? Những người buôn bán tới lui ở thành thị này đều là người thường. Mặc dù Thiếu Viêm tộc có đóng quân ở đây thì cũng không dám ra tay với người thường khắp nơi vì làm thế thì sẽ có quá nhiều tội nghiệt.
Trong một con đường nhỏ ở Vạn Kiếm Thành.
Không gian gợn sóng, tiếp theo Kỷ Ninh xuất hiện. Tuy trên con đường nhỏ có vài người thường nhưng bọn họ không thể nào cảm nhận được Kỷ Ninh.
"Thủ thuật che mắt đơn giản là đã có tác dụng với người thường rồi." Kỷ Ninh vừa cảm ứng một chút là đã không khỏi hơi kinh ngạc. "Vạn Kiếm Thành này quả thật..."
"Đạo hữu Kỷ Ninh." Một dao động thần thức truyền tới.
"Đa Hòa tiên nhân." Kỷ Ninh vừa cất bước là đã hóa thành một cơn gió biến mất.
Phủ thành chủ là trung tâm của Vạn Kiếm Thành, đồng thời cũng là nội thành.
Trong một cái sân.
Đa Hòa tiên nhân đang ngồi cùng với Vu Tùy tiên nhân. Một trận gió thổi qua, Kỷ Ninh xuất hiện.
"Chủ nhân."
"Ninh nhi." Hai bóng người khác cũng tới. Đó là Bạch Thủy Trạch và tiểu Thanh. Ngay khoảng khắc khi Kỷ Ninh biến tới Vạn Kiếm Thành thì Bạch thúc cùng tiểu Thanh đều cảm ứng được.
"Chủ nhân, đã hơn một năm rồi." Tiểu Thanh hóa thành một con rắn nhỏ quấy lấy cánh tay Kỷ Ninh. Nó ngẩng cái đầu rắn lên, miệng nói tiếng người. "Trong hơn một năm này, ta lo lắng tới chết mất. Quân đội Thiếu Viêm tộc kia thường xuyên tuần tra ở bên ngoài. May là vẫn còn cảm ứng được chủ nhân còn sống. Nếu không chỉ sợ là ngủ ta cũng không ngủ được."
Bạch Thủy Trạch nhìn Kỷ Ninh với một cảm giác lo lắng thường trực.
"Bạch thúc, tiểu Thanh." Kỷ Ninh cười. "Thiếu Viêm tộc kia còn chưa làm gì được ta đâu."
"Đa Hòa tiên nhân, Vu Tùy tiên nhân." Kỷ Ninh quay đầu nhìn về phía hai vị tiên nhân yêu tộc vừa đứng dậy, cười nói. "Không ngờ có hơn một năm không tới mà Vạn Kiếm Thành đã bị các ngươi biến thành tường đồng vách sắt rồi. Chỉ riêng số lượng trận pháp đã có mấy trăm tầng rồi. Thậm chí ta còn không cách nào dùng Na Di biến vào trong thành được. Hơn nữa, vừa vào là đã bị các ngươi phát hiện. Nơi này hiện giờ quả thật đã kín đáo còn ngang với một trung tâm của môn phái rồi."
Đa Hòa tiên nhân gật đầu nói. "Đây là nơi trung tâm của Kỷ tộc, cũng là nơi tụ tập của yêu quái Tiên phủ ta nên dĩ nhiên không thể xem nhẹ được. Yêu tộc Tiên phủ chúng ta dùng toàn lực bày ra toàn bộ các trận pháp. Chỉ cần có một người tu tiên tiến vào là chúng ta có thể phát hiện ra ngay."
"Đây là nhà của Kỷ tộc ngươi nhưng cũng là nhà của yêu quái chúng ta trong ngàn năm đó." Vu Tùy tiên nhân mỉm cười.
Kỷ Ninh thở phào một hơi.
Mình thật sáng suốt khi mời yêu tộc tới đây.
"Không chỉ như thế." Đa Hòa tiên nhân cười nói. "Yêu quái tiên phủ ta còn có rất nhiều Tiên Thiên sinh linh. Ta có điều vài vạn đại yêu Tiên Thiên sinh linh đi trải rộng khắp Yên Sơn nên có thể nắm rõ toàn bộ dân chúng ở Yên Sơn trong lòng bàn tay. Làm như vậy, dù Thiếu Viêm tộc có muốn tàn sát dân chúng thì cũng khó mà làm được."
Kỷ Ninh gật đầu.
Tàn sát người thường là tội nghiệt cực lớn. Nhưng Tiên Thiên sinh linh thì vẫn chỉ mới tính là chập choạng bước vào con đường tu tiên nên giết Tiên Thiên sinh linh sẽ có tột nghiệt nhỏ hơn nhiều.
"Đây chính là kết quả sau cuộc trao đổi giữa lão tộc trưởng Kỷ Cửu Hỏa và chúng ta. Lão tộc trưởng lo lắng Thiếu Viêm tộc giết hại dân chúng." Đa Hòa tiên nhân nói. "Thật ra ta thấy lão tộc trưởng đã lo quá xa rồi. Dù sao Thiếu Viêm tộc đã truyền thừa qua vô số năm tahngs, một bộ tộc lớn như vậy sẽ rất coi trọng số mệnh của mình. Cho dù bọn chúng có điều Tiên Thiên sinh linh tới giết chóc phàm nhân bốn phía thì cả bộ tộc Thiếu Viêm tộc vẫn sẽ bị tột nghiệt quấn lấy, làm cho số mệnh của cả bộ tộc bị ảnh hưởng. Cho dù với bộ tộc lớn như thế thì cũng không ảnh hưởng lớn lắm, nhưng bộ tộc cổ xưa thế này đều cực kỳ coi trọng số mệnh nên chắc chắn sẽ không vì một vài chuyện căm tức nhỏ nhặt mà làm ảnh hưởng tới số mệnh của cả bộ tộc."
Kỷ Ninh gật đầu.
Số mệnh là thứ nhìn không thấy, sờ không được nhưng luôn tồn tại.
Người có số mệnh lớn thì sẽ được trời đất yêu mến, dĩ nhiên là sẽ hoàn toàn khác. Như vương triều Đại Hạ xây dựng Ứng Long Vệ cũng vậy. Nhóm Ứng Long Vệ chủ yếu là không ngừng đuổi giết những kẻ có tội nghiệt quấn thân quá nhiều. Nhờ những việc đó, số mệnh của vương triều Đại Hạ được tăng lên rất nhiều!
"Việc Kỷ tộc ta đành làm phiền các vị." Kỷ Ninh mở miệng. "Ta phải đi gặp tộc trưởng cái đã. Lát nữa ta sẽ rời khỏi Vạn Kiếm Thành. E là nhiều năm sau cũng sẽ chưa chắc gặp lại được."
"Kỷ Ninh đạo hữu phải cẩn thận đấy." Vu Tùy tiên nhân và Đa Hòa tiên nhân đều nói.
"Được." Kỷ Ninh gật đầu.
Lúc này hắn dẫn Bạch thúc và tiểu Thanh tới gặp tộc trưởng.
Nhóm Kỷ Cửu Hỏa vẫn không biết Kỷ Ninh đã tới nên Kỷ Ninh nhanh chóng dùng thần thức truyền âm cho Kỷ Cửu Hỏa, Ảnh bà bà, Kỷ Lưu Chân cùng hội tụ trong một gian phòng yên tĩnh.
"Ầm ầm ầm..." Cửa điện đóng lại.
Ba người Kỷ Cửu Hỏa, Ảnh bà bà, Kỷ Lưu Chân cùng nhìn về phía Kỷ Ninh. Nếu đã đóng cửa để nói chuyện thì chắc chắn là có chuyện gì quan trọng.
Thần thức của Kỷ Ninh được phóng ra, trải rộng khắp nơi xung quanh với tâm lý cảnh giác cao độ.
"Ta sắp rời khỏi Vạn Kiếm Thành. Lần này đi không biết bao lâu, cũng không biết là có thể trở về nữa hay không." Kỷ Ninh nói.
"Kỷ Ninh, đừng nói những lời ấy. Ngươi nhất định sẽ trở về được." Kỷ Cửu Hỏa liền nói.
Kỷ Ninh cười nói. "Được, nhất định sẽ trở về. Trước khi đi có nhiều thứ muốn để lại cho mọi người."
"Sao?" Đám người Kỷ Cửu Hỏa nghi hoặc.
Kỷ Ninh vung tay lên, trên mặt đất lập tức xuất hiện vô số pháp bảo quần áo, kiếm, thương, thoi, châm, côn, con dấu, đai lưng, phất trần ...lỉnh kỉnh đủ chủng loại.
"Đây là?" Đám người Kỷ Cửu Hỏa phải nín cả thở.
Kỷ Ninh lại vung tay lên, trên mặt đất lại xuất hiện gần ngàn bảo vật.
Rồi lại vung tay lên, trên mặt đất lại tiếp tục xuất hiện hơn mười bảo vật nữa.
"Chỗ này có hơn một vạn kiện pháp bảo nhân giai, hơn chín trăm kiện pháp bảo địa giai, mười hai kiện pháp bảo thiên giai." Kỷ Ninh nói. "Cho dù Kỷ tộc ta có xuất hiện vài Nguyên Thần đạo nhân và một đám Vạn Tượng chân nhân thì chỗ pháp bảo này cũng đủ dùng."
"Quá đủ ấy chứ. Phần lớn pháp bảo của người tu tiên đều là thứ kiếm được khi xông pha bên ngoài." Kỷ Cửu Hỏa liền nói. "Bộ tộc cũng chỉ là giúp sức phần nào thôi. Ninh nhi, làm sao ngươi kiếm được nhiều pháp bảo như thế vậy?"
Kỷ Ninh chưa nói vội, lại vung tay lên.
Bên cạnh xuất hiện lượng lớn linh đan, linh tài cùng với một đống bảo vật khác.
"Những thứ này đều là linh đan, tài liệu trân quý." Kỷ Ninh mở miệng nói. "Một vài thứ linh đan tiên gia. Tộc trưởng, mọi người có thể xem qua sách thì sẽ biết. Còn vài linh đan, linh tài quý hiếm khác thì ta cũng đã đặc biệt biên soạn ra một quyển sách để giới thiệu. Dù sao một vài thứ này có chứa độc tính nên không thể dùng bừa được."
Tất cả làm cho đám người Kỷ Cửu Hỏa phải nín lặng.
"Những bảo vật này đều là vật bên ngoài." Kỷ Ninh trịnh trọng vung tay lên. Lập tức trong đại điện xuất hiện vô số bộ sách, thậm chí chồng chất tới hơn nửa điện sảnh, cao hơn mười trượng.
"Đây đều là đạo tạng." Kỷ Ninh mở miệng. "Bao gồm đủ các thứ. Số lượng còn nhiều hơn cả Tuyết Long Sơn."
Bản thân giết Tuyết Hồng Y và Thiếu Viêm Nông nên gần như là toàn bộ đạo tạng ở Vu Giang tiêu phủ đều về tay.
"Quan trọng nhất là mười tám bộ này." Kỷ Ninh lại vung tay lên.
"Chỗ này có pháp môn luyện khí tiên giai, pháp môn Thần ma, và thần thông, bí thuật thần niệm." Kỷ Ninh mở miệng nói. "Những thứ này đều là pháp môn trân quý của người cấp độ Thiên Tiên. Thậm chí có vài pháp môn mà Hắc Bạch Học cung cũng không có."
Kỷ Cửu Hỏa, Kỷ Lưu Chân, Ảnh bà bà sợ tới ngây người.
Thần thông?
Bí thuật thần niệm?
Đó chính là những đạo tạng trân quý trong truyền thuyết. Thật ra những đạo tạng này đến từ Vu Giang tiên phủ và phần Thư Hoa tiên nhân để lại. Dù sao Thư Hoa tiên nhân cũng sống qua trăm vạn năm, chiến lực chắc chắn ở cấp độ Thiên Tiên nên cũng có không ít đạo tạng. Toàn bộ đạo tạng từ Vu Giang tiên nhân và Thư Hoa tiên nhân gộp lại chính là chỗ đạo tạng này!
Thư Hoa tiên nhân độc hành nên đạo tạng do hắn để lại cũng đều là tinh phẩm, dù kém cỏi nhất thì cũng có cấp độ thiên giai.
"Cuối cùng ta để lại cho mọi người mười tám bộ này." Kỷ Ninh nghiêm mặt nói. "Tuyệt đối không thể dễ dàng truyền. Đó chính là gốc rễ trung tâm của Kỷ tộc, là hi vọng cường thịnh của Kỷ tộc ta. Khi nào truyền thụ? Truyền thụ cho ai? Ta đều đã ghi lại trong sách." Kỷ Ninh đưa trực tiếp bộ sách cho Kỷ Lưu Chân.
Kỷ Lưu Chân run rẩy tiếp nhận.
Hắn thật sự bị rung động. Những thứ này có thể kém với phần tích lũy qua vô số năm tháng của Hắc Bạch Học cung nhưng chắc chắn hơn xa Tuyết Long Sơn. Đủ để xếp trong mười thứ hạng đầu ở quận An Thiền. Đặc biệt trong đó có vài thần thông bí thuật mà thế lực khác còn không có.
"Vù." Kỷ Ninh lại vung tay lên, bên cạnh lập tức xuất hiện từng pho tượng.
Có chín khôi lỗi, tất cả đều là khôi lỗi Cùng Kỳ.
"Chủ nhân." Chín khôi lỗi cùng nhìn về phía Kỷ Ninh, cung kính nói.
Ban đầu có lấy được ba mươi sáu khôi lỗi Cùng Kỳ và một nam tử giáp đen ở Vu Giang tiên phủ...Tất cả đều bị con gấu lớn lông vàng tháo dỡ ra rồi cấu tạo lại. Cuối cùng tạo ra mười tám khôi lỗi Cùng Kỳ. Còn nam tử giáp đen khi trước thì sao? Lần này hắn đã thật sự đi tong, không hề tồn tại nữa rồi.
Sau quá trình cải tạo, mười tám khôi lỗi đều có chiến lực như Tán tiên. Chín con có thể tạo thành 'Cửu Thiên đại trận'. Thậm chí Nguyên Thần thứ hai của Kỷ Ninh có dùng hết sức thì cũng bị đám khôi lỗi này cuốn lấy hồi lâu, bất phân thắng bại. Đọc Truyện Online Tại TruyệnY Y
"Những khôi lỗi này đều có chiến lực gần ngang với Tán tiên. Một mình giết một Nguyên Thần đạo nhân thì hơi khó." Kỷ Ninh mở miệng nói. "Nhưng chín con phối hợp với nhau tạo thành đại trận khôi lỗi... thì giết Nguyên Thần đạo nhân như giết gà. Đây sẽ là con bài cuối cùng của Kỷ tộc. Trong bọn chúng có trận pháp hội tụ nguyên khí trời đất hóa thành nguyên dịch nên không cần phải cung cấp nguyên dịch. Nhưng phải nhớ kỹ...không thể dùng bọn chúng thường xuyên được. Nguyên dịch bị tiêu hao hết là chúng sẽ không thể chiến đấu được. Mọi người có thể hỏi trực tiếp đám khôi lỗi này xem nguyên dịch còn đủ chiến đấu trong bao lâu."
"Giết Nguyên Thần đạo nhân như giết gà?" Kỷ Cửu Hỏa , Kỷ Lưu Chân, Ảnh bà bà nhìn nhau, mỗi người đều bị niềm vui mừng vô tận tràn ngập vào.
"Kỷ Ninh." Kỷ Cửu Hỏa liền nói. "Ta cũng biết chút ít về khôi lỗi. Một khôi lỗi mạnh mẽ tới thế này thì giá trị phải vô cùng vô tận. Tốt nhất là nên để chúng đi theo ngươi. Ngươi ở bên ngoài nên sẽ nguy hiểm hơn. Những khôi lỗi này sẽ có thể giúp ích cho ngươi rất nhiều."
"Ta cũng có thể giết Nguyên Thần đạo nhân như giết gà." Kỷ Ninh mở miệng nói.
Đám người Kỷ Cửu Hỏa ngạc nhiên.
Lời này thật quá bá đạo. Nếu dám nói như thế thì chẳng phải Kỷ Ninh có chiến lực ngang với Tán tiên sao! Thật ra bản thể của Kỷ Ninh không mạnh tới vậy, nhưng Nguyên Thần thứ hai thì chắc chắn có thực lực tầm đó.
"Mau chóng cất kỹ những thứ này đi." Kỷ Ninh nói.
"Đúng đúng, Lưu Chân, mau chóng cất kỹ đi." Kỷ Cửu Hỏa liền nói.
Kỷ Lưu Chân cũng gật đầu. "Những bảo vật này không thể mang ra ngoài Vạn Kiếm Thành, thậm chí không được mang ra ngoài Phủ thành chủ được. Tất cả đều để chín con khôi lỗi Tán tiên này bảo vệ."
Toàn bộ đều được sắp xếp ổn thỏa.
Cửa điện mở ra.
Kỷ Ninh dẫn Bach thúc, tiểu Thanh, hóa thành một trận gió bay lên cao rồi biến mất.
Kỷ Lưu Chân, Kỷ Cửu Hỏa, Ảnh bà bà ngửa đầu nhìn lên không trung.
"Nền móng của Kỷ tộc ta đã đủ thật rồi. Chỉ cần cho Kỷ tộc ta đủ thời gian thì nhất định sẽ trở thành bá chủ một phương trong quận An Thiền." Kỷ Cửu Hỏa thầm nói trong lòng. "Tuy rằng đại nạn đã sắp giáng xuống, nhưng như thế này là đã quá đủ rồi. Cho dù ta có chết ngay bây giờ thì cũng thỏa mãn lắm rồi. Nhất Xuyên...Ta biết con trai ngươi lợi hại nhưng cũng không ngờ rằng nó lại lợi hại tới vậy! Ngươi đã nuôi dạy được một đứa con trai thật tốt đó!"
Kỷ Lưu Chân, Ảnh bà bà cũng đều bị kích động.
Bọn họ đều hiểu được...Từ những thứ mà Kỷ Nịnh để lại hôm nay, nền móng để Kỷ tộc cường thịnh đã có, giống như hạt giống đã được gieo xuống đất, chỉ cần đợi tới ngày nẩy mầm và trưởng thành. Hiện tại cái cần nhất chính là thời gian!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.