Mãng Hoang Kỷ

Chương 159: Điện Tài tiên nhân





Lão già lùn quên cả vị ngon của loại rượu tiên gia trong bình, chỉ nhìn chằm chằm vào thiếu niên mặc da thú đang đứng trước tấm bia. Kiếm ý trên người thiếu niên mặc da thú kia lại cực kỳ vững chắc, không ngừng phóng ra những tia sáng đối ứng với dòng chữ trên tấm bia.
"Truyền thụ cách đời!" *truyền thụ kiếm pháp cho người sống ở thời đại khác
"Đúng là Bắc Hành tiền bối đang truyền thụ kiếm ý cho hắn. Hơn nữa nhìn đứa nhỏ này tiếp nhận có vẻ rất dễ dàng. Chắc chắn là tâm kiếm tiên rồi." Lão già lùn hít một hơi thật dài để nén cảm xúc kích động trong lòng, rồi quay đầu truyền âm: "Điện Tài sư đệ, mau ra đây chết cho ta!"
"Mau ra đây chết cho ta!"
"Mau ra đây chết cho ta!"
Âm thanh xuyên qua tầng tầng cấm chế, truyền thẳng tới tai của một nam tử tóc đen mặc áo choàng đen đang ngồi trên giường ngọc.
"Hả?" Nam tử tóc đen áo choàng đen mở mắt với chút nghi hoặc nhưng rồi lập tức thư thái: "Xem ra Ngũ Phong sư huynh đã vượt qua được đại kiếp chín trăm năm một lần rồi. Chắc là có chút vui sướng."
Lúc này, nam tử tóc đen áo choàng đen liền biến mất khỏi phòng.
Giữa trời đêm.
Nam tử tóc đen áo choàng đen bước đi trên không trung, mỗi một bước đều vượt qua khoảng cách hơn trăm dặm. Nếu không nhìn kỹ thì không thể phát hiện nổi.
"Ngũ Phong sư huynh." Nam tử tóc đen áo choàng đen mở miệng nói.
Lão già lùn nhìn qua, chớp mắt mấy cái rồi nói. "Ngươi thật là quái thai. Thực lực càng ngày càng mạnh. Bây giờ mới trăm năm không gặp mà thực lực của ngươi đã đạt tới cấp độ này rồi. Từ lúc ta tới Hắc Bạch Học cung tới nay, ngươi là kẻ có hi vọng nhất trở thành Thiên Tiên ."
"Con đường Thiên Tiên khó đi không kể nổi. Ta chỉ có thể dùng hết sức mà đi liều một phen thôi." Nam tử tóc đen áo choàng đen cười nói. "Sư đệ còn quên chưa chúc mừng Ngũ Phong sư huynh lại vượt qua được đại kiếp chín trăm năm một lần."
"Ta gọi ngươi tới đây không phải bàn tới chuyện Thiên Tiên." Lão già lùn chỉ tay xuống phía dưới. "Ngươi nhìn xem."
Điện Tài tiên nhân cũng nhìn xuống.
Ở cái sân rộng phía dưới có hai người. Một người đang ngồi trước tấm bia để tìm hiểu, hiển nhiên là có thu hoạch không nhỏ. Mà một người khác thì lại đang đứng trước tấm bia lưu lại những dòng chữ của tiên nhân. Trên tấm bia đó có một hàng chữ đang phát ra những tia sáng, từng chữ đều phát sáng tới mức cực kỳ chói mắt. Đồng thời từ đó cũng phát ra những luồng kiếm ý thâm thúy mạnh mẽ.
Hàng chữ kia chính là: Cầm trong tay thanh kiếm ba thước, giết hết mọi chuyện bất bình! Bắc Hành lưu tự!
"Bắc Hành tiền bối truyền thừa cách đời?" Điện Tài tiên nhân ngẩn ra.
Là một thiên tài tuyệt thế vạn năm khó kiếm của Hắc Bạch Học cung, lại là người có hi vọng trở thành Thiên Tiên nhất của Hắc Bạch Học cung, nhưng năm xưa khi Điện Tài tiên nhân mới nhập môn cũng tiếp nhận được truyền thừa cách đời của 'Bắc Hành tiên nhân'.
"Năm xưa ngươi cũng nhận được kiếm ý truyền thừa của Bắc Hành tiền bối đó." Lão già lùn cười nói.
"Ừ." Điện Tài tiên nhân cẩn thận nhìn thiếu niên mặc da thú ở phía dưới.
Đôi mắt của hắn nhìn rất chăm chú.
Hắn đang cẩn thận quan sát thiếu niên mặc da thú này.
"Hắn là ai vậy?" Điện Tài tiên nhân mở miệng.
Lão già lùn biết Điện Tài tiên nhân đang hỏi tới thiếu niên mặc da thú ở phía dưới, liền lắc đầu nói. "Ta nào có biết đâu. Ta vừa mới xuất quan thì thấy được liền gọi ngươi tới ngay. Có điều hôm nay là ngày Hắc Bạch Học cung thu nhận đệ tử. Chắc là thiếu niên mặc da thú này vừa mới trở thành đệ tử."
Điện Tài tiên nhân gật đầu nhẹ.
Cao tầng ở Hắc Bạch Học cung đều biết được việc năm xưa, khi Điện Tài tiên nhân vừa vào môn phái đã tiếp thu được kiếm ý truyền thừa của 'Bắc Hành tiền bối'. Rồi sau đó biết được sự tích về vị Bắc Hành tiền bối thì trở nên sùng bái con người này. Về sau còn lấy thân phận là đệ tử của Bắc Hành tiền bối để đi ra ngoài, điên cuồng tìm kiếm bất kể thứ gì liên quan tới Bắc Hành tiền bối trong đó có cả kiếm pháp...
Thậm chí còn lần theo dấu của Bắc Hành tiền bối để đi tới một vài nơi.
Trong quá trình này, thực lực của Điện Tài tiên nhân càng ngày càng mạnh mẽ hơn. Quả thực có thể được gọi là một bảo sao 'Bắc Hành tiền bối'. Tiên nhân của Hắc Bạch Học cung đều công nhận hắn là kẻ có hi vọng lớn nhất có thể trở thành Thiên Tiên.
"Thế nào? Có thể trở thành đệ tử của ngươi không?" Lão già lùn cười vang rồi cầm bình rượu lên tu ừng ực. Điện Tài sư đệ của hắn chưa bao giờ thu nhận ai làm đồ đệ. Bởi vì Điện Tài sư đệ này từng nói qua...nhất định phải nhận được kiếm ý truyền thừa cách đời của Bắc Hành tiền bối thì mới có thể trở thành đệ tử của hắn.
Điện Tài tu luyện tới giờ vẫn chưa tới ngàn năm.
Trong ngàn năm này, có không ít kẻ có thể cảm nhận được sự đặc thù của hàng chữ này. Nhưng kẻ có được kiếm ý truyền thừa thì lại không có nổi một người.
"Hắn không tệ." Điện Tài tiên nhân gật đầu. "Nhưng có hay không thu làm đệ tử thì ta phải xem xét kỹ đã."
"Ngươi yêu cầu cao thật đấy." Lão già lùn lắc đầu.
Điện Tài tiên nhân không nói tiếp mà lẳng lặng nhìn xuống thiếu niên mặc da thú ở phía dưới.
Sau một hồi yên lặng nhìn...
Bỗng nhiên...
"Oang..." Ánh sáng tỏa ra từ hàng chữ 'Cầm trong tay thanh kiếm ba thước, giết hết mọi chuyện bất bình! Bắc Hành lưu tự!' trên tấm bia bỗng nhiên tăng mạnh, thậm chí còn có vài chữ sáng chói bắn ra từ đó. Chỉ thấy từng chữ sáng chói là 'Cầm' 'Trong' 'Tay'...đều lơ lửng trên không trung.
Nhìn mỗi một chữ sáng chói đang lơ lửng thì tưởng là chữ viết bình thường nhưng nét bút lại như nét kiếm. Một chữ như thể được hội tụ từ vô số nét kiếm. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
"Kiếm pháp Tam Xích. Kiếm pháp Tam Xích hoàn chỉnh!" Lão già lùn không thể nhịn nổi ánh mắt vui mừng cháy bỏng.
Vèo! Vèo! Vèo!
Giữa trời đêm, có ba bóng người cùng xuất hiện gần như đồng thời. Một người là lão già đầu đội mũ cao quan có khí độ bất phàm như kiểu hoàng đế ra ngoài cung. Một người là đứa nhỏ vẻ mặt non nớt cực kỳ lạnh lùng, ánh mắt thì lại cực kỳ già nua. Người còn lại là một gã cao lớn quấn xiềng xích quanh người.
Ba người bọn họ đều nhìn chằm chằm xuống phía dưới.
"Tam Xích Kiếm."
"Tam Xích Kiếm lại thấy được ánh mặt trời rồi."
"Cuối cùng thì Hắc Bạch Học cung ta cũng có một đệ tử làm được." Ba người này cùng nhìn về phía Kỷ Ninh với ánh mắt đầy chờ mong và kích động.
Điện Tài tiên nhân và lão già đều nhìn chằm chằm xuống phía dưới.
Năm người cùng nhìn xuống mà không nói một lời nào.
Vèo!
Lại một bóng người nữa xuất hiện, là một gã thanh niên mặc áo trắng có vẻ mặt tuấn tú mê hoặc lòng người. Sau khi tới nơi, thanh niên áo trắng cung kính nói. "Gặp qua các vị sư thúc sư bá."
"Đừng lên tiếng." Lão già lùn phất thẳng tay lên.
Thanh niên áo trắng gật đầu. Tuy là chưởng giáo của Hắc Bạch Học cung nhưng gặp phải năm vị tiền bối này thì hắn vẫn chỉ là kẻ vãn bối phải ngoan ngoãn đứng bên không dám nói nửa lời.
...
"Cầm' 'Trong' 'Tay' 'Kiếm' 'Giết'...vô số nét kiếm hội tụ thành con chữ sáng chói. Bỗng nhiên vèo vèo vèo, một đám chữ sáng chói đều chui thẳng vào mắt của Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh nhắm mắt lại.
Mà hàng chữ 'Cầm trong tay thanh kiếm ba thước, giết hết mọi chuyện bất bình! Bắc Hành lưu tự! cũng trở về vẻ bình thường vốn có, không còn phát ra chút khí cơ nào nữa. Có lẽ là chờ tới lúc sau này gặp được đệ tử nào khác thì nó mới lại thể hiện ra sự bất phàm của nó.
"Tốt lắm." Lão già lùn cười nói. "'Tam Xích Kiếm' hoàn chỉnh của Bắc Hành tiền bối đã truyền thụ cho đứa nhỏ này."
"Đúng vậy. Tam Xích Kiếm hoàn chỉnh." Lão già râu dài đội cao quan cũng cảm thán. "Đã bao nhiêu năm tháng trôi qua rồi, 'Tam Xích Kiếm' lại xuất thế một lần nữa. Có lẽ là từ ba trăm vạn năm trước. Cuối cùng thì cũng có một đệ tử kế thừa được đầy đủ Tam Xích Kiếm."
"Tam Xích Kiếm...giết vô số tà mà, giết tới mức trời đen đất tối, giết làm cho vương triều Đại Hạ cũng phải kinh hãi. Thậm chí giết khắp cả thế giới lớn này." Gã cao lớn quấn quanh xiềng xích cũng hùng hồn nói. Trong đôi mắt của hắn ánh lên đầy khát vọng.
Cùng là tiên nhân nhưng thực lực lại khác nhau rất xa.
Như cấp độ của Bắc Hành tiên nhân thì không thua kém gì Thiên Tiên, thậm chí làm cho một vài Thiên Tiên còn phải e ngại. Tồn tại như vậy...giết một nửa tán tiên địa tiên như kiểu giết gà.
Chính vì như thế, nên cho dù đã qua vô số năm tháng nhưng Hắc Bạch Học cung vẫn rất kính nể với vị 'Bắc Hành tiên nhân' kia. Thậm chí còn hơn cả vị Thiên Tiên duy nhất trong lịch sử tồn tại.
"Tam Xích Kiếm." Điện Tài tiên nhân nói chậm rãi. "Theo truyền thuyết kể lại thì có tổng cộng chín chiêu. Sáu chiêu đầu tiên được lưu trong các sách quý thuộc Hắc Bạch Học cung ta. Nhưng ba chiêu cuối cùng... là thứ mà Bắc Hành tiên nhân dùng để tung hoành, thì lại không thể lưu truyền lại được. Chỉ có thể dùng kiếm ý truyền thừa để truyền tải sự huyền diệu khó giải thích của nó.
"Người này có tâm kiếm tiên." Lão giả râu dài quan sát Kỷ Ninh ở phía dưới. "Hơn nữa đạo tâm lại cực kỳ vững chắc, thần hồn mạnh mẽ. Có ba thứ này thì mới có thể nhận được truyền thừa kiếm thuật Tam Xích Kiếm."
Đứa trẻ gật đầu. "Trong Hắc Bạch Học cung ta cũng có đệ tử có đạo tâm vững chắc, thần hồn mạnh mẽ. Nhưng tâm kiếm tiên thì lại cực kỳ ít."
"Tâm kiếm tiên vốn là sự giác ngộ thực sự của một kiếm khách. Đó chính là sự giác ngộ trong tư tưởng." Lão già lùn cảm khái. "Hơn nữa, việc giác ngộ ra tâm kiếm tiên cũng là điều kiện đầu tiên để đi trên con đường 'Kiếm đạo' rộng rãi."
...
"Điện Tài sư đệ. Nếu ngươi không muốn thu người này làm đệ tử thì ta sẽ thu." Lão già râu dài cười nói.
"Điện Tài sư đệ. Ta cũng muốn thu đứa đệ tử này." Đứa trẻ cũng mang ánh mắt cháy bỏng. "Tuy bây giờ hắn không thể nào thi triển được Tam Xích Kiếm. Nhưng Tam Xích Kiếm đã truyền vào trong thần hồn của hắn. Chỉ cần đạt tới đủ cảnh giới là có thể thi triển được. Ta rất mong chờ việc có thể bồi dưỡng ra được một kiếm tiên có kiếm thuật Tam Xích Kiếm."
"Điện Tài sư đệ..." Cả đám cùng mở miệng.
Điện Tài tiên nhân liếc mắt nhìn bốn người. "Ta tới một tên đệ tử còn không có. Vây mà các ngươi cũng tranh với ta sao?"
Bốn người khác đều nở nụ cười.
"Bích Hải." Điện Tài tiên nhân nhìn về phía thanh niên áo trắng.
"Sư thúc." Thanh niên áo trắng liền đáp.
"Đứa nhỏ phía dưới là ai?" Điện Tài tiên nhân cười hỏi.
Thanh niên Bích Hải đạo nhân liền nói ngay. "Đây là một trong hai tên đệ tử mà Hắc Bạch Học cung mới thu nhận được. Tên là Kỷ Ninh, đến từ 'Kỷ tộc' nhỏ bé ở Yên Sơn quận An Thiền. Cha mẹ đều đã qua đời. Từ nhỏ đã là thiên tài tuyệt thế. Mười một tuổi đã giết chết được Bột Tử Thiện - Tử Phủ tu sĩ bị Ứng Long Vệ truy nã. Về sau vì Hỏa Long tiên nhân bế quan đột phá trong lãnh địa của Kỷ tộc, làm cho nơi đó có một mỏ quặng nguyên thạch. Vì đó mà một chi nhánh của Tuyết Long Sơn muốn tiêu diệt Kỷ tộc. Nhưng cuối cùng thì Tuyết Long Sơn lại tổn thất một gã Vạn Tượng chân nhân và hơn hai mươi Tử Phủ tu sĩ. Làm cho Tuyết Long Sơn tổn thất thảm hại như vậy, công lớn thuộc về Kỷ Ninh này. Đã từng kết bạn với trực hệ đệ tử của Bắc Sơn tộc là 'Bắc Sơn Bách Vi'. Từng đánh một trận ở động Vô Ưu, hiển lộ cảnh giới đã đạt tới Đạo Chi Vực Cảnh. Năm nay đúng mười sáu tuổi. Lần này tiến vào Hắc Bạch Học cung cùng với một gã đệ tử tên Mộc Tử Sóc mười bốn tuổi khác."
Năm vị tiên nhân bên cạnh nghe xong đều gật đầu.
Nghe tiểu sử của Kỷ Ninh thì như yêu nghiệt lắm. Nhưng trong mắt các vị tiên nhân ở Hắc Bạch Học cung thì cũng chỉ gọi là không tệ mà thôi. Dù sao thì bọn họ cũng đã gặp không ít tiên nhân chuyển thế.
"Kỷ Ninh này sẽ là đệ tử của ta." Điện Tài tiên nhân nhìn xung quanh. "Xin bốn vị sư huynh lượng thứ."
"Ha ha."
"Ta còn tưởng Điện Tài sư đệ chẳng bao giờ thu nhận đệ tử đấy."
"Chẳng lẽ lại tranh với ngươi. Ngươi là người đào sâu nghiên cứu về kiếm pháp của Bắc Hành tiền bối nhất. Ngươi không dạy thì ai dạy đây? Nếu chúng ta dạy thì thành đệ tử ngộ nhận à?"
Từ cuộc nói chuyện của các vị tiên nhân này. Việc bái sư của Kỷ Ninh coi như đã được sắp đặt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.