Mãng Hoang Kỷ

Chương 1583:




Người đó ngước nhìn hư không phía xa, im lặng nhìn.
Nguyên Băng Phong quân đoàn biết bình thường Bệ Hạ Cô Độc sẽ một mình ngắm hư không.
Bệ Hạ Cô Độc này vĩnh viễn mặt lạnh băng âm trầm, làm mỗi thuộc hạ cảm thấy sợ hãi. Một ý niệm của Bệ Hạ Cô Độc có thể cướp đi thân thể của Đế Quân áo vàng, Đế Quân áo đen dời sang cho người khác. Nên mỗi binh sĩ Băng Phong quân đoàn vô cùng kinh hoàng khi ở trước mặt Bệ Hạ Cô Độc, e sợ chọc giận bệ hạ.
Chỉ khi giết chóc điên cuồng Bệ Hạ Cô Độc mới lộ ra nụ cười.
Một bóng áo xám bay tới cung kính hành lễ:
- Bệ hạ.
Bệ Hạ Cô Độc liếc con mắt vàng qua:
- Ngươi là người đi theo của Lang Chủ?
Người áo xám cung kính nói:
- Đúng vậy! Bản tôn của ta luôn đi theo Lang Chủ tướng quân, mới rồi nhận được mệnh lệnh của Lang Chủ có chuyện vô cùng quan trọng muốn bẩm báo bệ hạ.
Bệ Hạ Cô Độc lạnh nhạt nói, mắt vẫn nhìn hư không vô tận:
- Nói đi.
- Chuyện này bắt đầu từ một Đạo Quân tên Bắc Minh.
Người áo xám cung kính cẩn thận kể lại từ đầu tới đuôi, hết sức cầu thị không chút khoa trương.
Bệ Hạ Cô Độc lẳng lặng nghe, lúc nghe nói Kỷ Ninh có thực lực Chúa Tể thì y hơi rung rung mí mắt. Đến khi nghe về hỗn độn nguyên thú mới làm Bệ Hạ Cô Độc xoay người lại.
Bệ Hạ Cô Độc lẩm bẩm:
- Hỗn độn nguyên thú? Chủ nhân của nó là ai? Dịch Ba sao?
Người áo xám nói:
- Không phải, Lang Chủ tướng quân nói bọn họ từng thấy Bắc Minh Đạo Quân trực tiếp ra lệnh. Bảo là Cầm Hỏa, giết hết bọn họ. Chủ nhân của con hỗn độn nguyên thú tên Cầm Hỏa chắc là Bắc Minh Đạo Quân.
Khóe môi Bệ Hạ Cô Độc cong lên:
- Hỗn độn nguyên thú? Chủ nhân là Bắc Minh Đạo Quân?
Bệ Hạ Cô Độc đang cười.
Đế Quân ám xám có nhiệm vụ bẩm báo thầm kinh hoàng, mỗi lần Bệ Hạ Cô Độc cười là gã sợ.
Bệ Hạ Cô Độc gật gù, hình như hơi vui vẻ:
- Rất tốt, là Đạo Quân thì tốt.
Người áo xám nói ngay:
- Lang Chủ tướng quân bảo bên ta chết năm Đế Quân áo đen, chuyện này nên làm thế nào, xin bệ hạ ra lệnh.
Bệ Hạ Cô Độc lạnh nhạt nói:
- Việc qua rồi cứ cho nó qua.
Người áo xám hỏi:
- Còn năm Đế Quân áo đen đã chết?
Bệ Hạ Cô Độc dửng dưng nói:
- Chết thì thôi, chuyện này dừng ở đây. Bắc Minh Đạo Quân có thể nói là yêu nghiệt không thể tưởng tượng, giờ hắn có hỗn độn nguyên thú. Các Đạo Quân đa số là kẻ điên, nên đừng đấu với Bắc Minh Đạo Quân, ngoan cố quá lỡ hỗn độn nguyên thú giết tới thì không ai ngăn được.
Người áo xám ngoan ngoãn nghe.
Mắt Bệ Hạ Cô Độc lộ tia mong chờ:
- Truyền lệnh cho Lang Chủ, bảo hắn mang theo dưới trướng ở lại Viêm Long vực giới. Dặn hắn chờ, đợi tất cả tin tức về Bắc Minh Đạo Quân. Khi nào có tin Bắc Minh Đạo Quân không hợp đạo thành công hẵng báo cho ta.
Người áo xám cung kính nói:
- Tuân lệnh!
Bệ Hạ Cô Độc dặn dò:
- Nhớ kỹ, bắt đầu từ bây giờ đừng trêu chọc vào Bắc Minh Đạo Quân nữa, mãi khi nào hắn hợp đạo thất bại mới báo ta.
Người áo xám cung kính hành lễ rồi nhanh chóng lùi ra sau.
Bệ Hạ Cô Độc ngồi trên ngai vua màu bạc lơ lửng, nhìn hư không đăm đăm, mắt chất chứa mong chờ:
- Chủ nhân là Đạo Quân? Tuổi thọ của Đạo Quân ngắn ngủi, chết rồi thì có thể đổi chủ nhân.
***
Bí Ma vực giới, trên Thanh Dương tinh.
Đạt Phong Lĩnh Chủ nhận được bẩm báo của Mang Nhai Chúa Tể, Phong Vũ Chúa Tể, Minh Lan Chúa Tể.
Lão già lôi thôi bước ra tiểu viện của mình, mắt sáng chưa từng có:
- Hỗn độn nguyên thú? Chủ nhân là Bắc Minh Đạo Quân? Hỗn độn nguyên thú trong truyền thuyết, không ngờ xuất hiện thật.
Đạt Phong Lĩnh Chủ hét lên:
- Truyền mệnh lệnh của ta, không được tiết lộ tin tức gì về hỗn độn nguyên thú. Ra nghiêm lệnh cho mấy vị Đế Quân, Chúa Tể của liên minh mười sáu vực giới liên lạc với bên ngoài, cấm không được lộ tin gì ra ngoài!
Hai đệ tử cung kính nói:
- Tuân lệnh sư tôn!
Đạt Phong Lĩnh Chủ thì thào:
- Nếu lộ ra ngoài sẽ hấp dẫn nhiều lão già. Tuổi thọ của Đạo Quân có hạn, Đạo Quân mà chết, nếu hỗn độn nguyên thú được lệnh từ chủ nhân cũ sẽ nhanh chóng nhận chủ nhân mới.
Ngũ Nghiệp Chúa Tể ở bên cạnh hỏi:
- Sư Tôn, chắc Bệ Hạ Cô Độc cũng biết chuyện này?
Đạt Phong Lĩnh Chủ lắc đầu nói:
- Tính cách của Cô Độc sẽ không lộ tin này ra, còn về sau này Bắc Minh hợp đạo thất bại, Cô Độc muốn tranh với ta? Hừ hừ, hắn không tranh thắng được.
Ngũ Nghiệp Chúa Tể khẽ hỏi:
- Sư tôn, chúng ta cần làm những thứ gì?
Ngũ Nghiệp Chúa Tể từng là đệ tử không chút bắt mắt trong môn hạ của Đạt Phong Lĩnh Chủ, cuối cùng có thành tựu cao nhất. Trông Ngũ Nghiệp Chúa Tể khờ khạo nhưng Chúa Tể một lòng nghiên cứu khôi lỗi Tây Tư tộc thì sao ngốc được? Vào phút then chốt Ngũ Nghiệp Chúa Tể cực kỳ bình tĩnh, gã biết quyền sở hữu hỗn độn nguyên thú đủ ảnh hưởng địa vị của sư tôn mình.
Sư tôn khác với Bắc Minh Đạo Quân. Bắc Minh Đạo Quân chỉ là Đạo Quân có thể sống bao lâu?
Sư tôn có tuổi thọ vĩnh hằng, nếu thuần phục được một con thì địa vị của sư tôn trong vũ trụ hỗn độn bao la sẽ đến độ cao mới, ít nhất Bệ Hạ Cô Độc không thể so sánh.
Đạt Phong Lĩnh Chủ lắc đầu nói:
- Không làm gì hết, đừng cố ý làm. Bắc Minh Đạo Quân là người thông minh, trong lòng hắn tự biết suy xét.
Ngũ Nghiệp Chúa Tể gật đầu:
- Vâng.
Đạt Phong Lĩnh Chủ mỉm cười nói:
- Càng ép buộc thì càng vô dụng, chỉ khiến Bắc Minh Đạo Quân sinh ra suy nghĩ đối địch. Cô Độc đã kết thù kết oán với Bắc Minh Đạo Quân, theo ta hiểu tính cách của Cô Độc thì hắn chỉ biết bắt ép. Đừng gấp gáp, phải có kiên nhẫn, chuyện này cần Bắc Minh Đạo Quân cam lòng tình nguyện. Nếu Bắc Minh Đạo Quân hợp đạo thất bại thì cuối cùng sẽ phải làm ra sự lựa chọn.
Thiên Mang Đế Quân ở bên cạnh mở miệng hỏi:
- Sư tôn, nếu Bắc Minh Đạo Quân hợp đạo thành công thì sao?
Đạt Phong Lĩnh Chủ cười nói:
- Thành công? Đấy là đạo chung cực, ta từng nghe Chí Tôn nói chưa từng có Đạo Quân nào dựa vào đạo chung cực có thể hợp đạo thành công. Nếu thành công thì thực lực khó thể phỏng đoán, sợ rằng đáng sợ còn hơn hỗn độn nguyên thú nhiều. Khi đó hỗn độn nguyên thú đã không quan trọng, Bắc Minh mới là quan trọng nhất.
Đầu óc Ngũ Nghiệp Chúa Tể, Thiên Mang Đế Quân suy nghĩ nhanh, bọn họ tưởng tượng đạo chung cực hợp đạo thành công thì mạnh đến mức nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.