Mãng Hoang Kỷ

Chương 1529:




Kỷ Ninh tính toán:
- Bảo bối vũ trụ? Sở hữu thường là Đế Quân, nếu sau chiến tranh thượng cổ bị nhốt tại đây thì lẽ ra luôn sống mới đúng. Chắc thời chiến tranh thượng cổ có tu hành giả bị nhốt trong đó, bị lực lượng đại diệt tuyệt giết, Tây Tư tộc không kịp lấy đi báu vật.
Kỷ Ninh suy đoán đúng.
Tu hành giả rơi vào bẫy, bị nhốt trong đống Lao Ngục ở Dao Hỏa cảnh. Sau khi gom góp một đám tu hành giả rồi Tây Tư tộc sẽ kích phát lực lượng đại diệt tuyệt một lần giết hết, giết người xong sẽ nhặt đi báu vật.
Cái lần Dao Hỏa cảnh bị công phá Tây Tư tộc tuyệt vọng phát ra lực lượng đại diệt tuyệt cuối cùng, báu vật của tu hành giả chết trong đợt đó vẫn còn ở lại Lao Ngục.
Là một vị Chí Tôn đã công phá Dao Hỏa cảnh.
Đường đường là Chí Tôn không thể nào từ từ phá hủy từng Lao Ngục rồi nhặt nhạnh bảo bối. Những báu vật này không có sức hấp dẫn với Chí Tôn, khi ấy Chí Tôn tranh thủ từng phút đi các góc chiến trường.
Kỷ Ninh mất hơn một ngày điều tra hết nguyên khu Lao Ngục.
Khu Lao Ngục có nhiều lồng lửa tựa như đám sao rải rác các nơi nhưng tự nhiên cấu thành trận pháp huyền diệu cực kỳ khổng lồ. Chủ yếu chia ra bảy khu vực, có bảy Lao Ngục trung tâm khổng lồ nhất. Bảy Lao Ngục đó có ba cái đã hoàn toàn sụp đổ, khiến nguyên khu Lao Ngục không thể khởi động lực lượng đại diệt tuyệt nữa.
Kỷ Ninh bay về chỗ Cửu Trần.
Cửu Trần hỏi ngay:
- Sao rồi?
Kỷ Ninh nhìn gã:
- Khu Lao Ngục có một số lồng lửa bị hư, bảy cái lồng lớn trung tâm nhất cũng có ba cái hỏng. Nhưng cái ngươi đi vào là lồng lửa còn nguyên, muốn dùng phá pháp cưỡng bức phá mở thì chỉ có Chúa Tể mới làm được. Còn về tìm ra sơ hở trong đó thì ta chưa kiếm ra manh mối, đại trận Lao Ngục này quá phức tạp.
Cửu Trần cứng người, thầm thất vọng.
Kỷ Ninh vắt óc suy nghĩ nhanh:
- Cửu Trần, để ta suy nghĩ lại xem, chắc chắn có cách.
Nguyên thần thứ hai trên bệ đá Chí Tôn trong điện phòng thứ hai Thanh Hoa động phủ cũng đang suy tư hòng tìm ra sơ hở.
Cửu Trần cười nói:
- Bắc Minh, đừng ép mình quá, không sao.
Lúc trước Cửu Trần không biết nhiều về Dao Hỏa cảnh, nhưng từ khi bị nhốt, pháp thân của gã và Kỷ Ninh pháp thân chạm mặt, được hắn cho biết nhiều tin tức tỉ mỉ về Dao Hỏa cảnh, từ đó Cửu Trần mới hiểu khu Lao Ngục đáng sợ cỡ nào, gã phải đối mặt cảnh khó ra sao.
Cửu Trần nói:
- Ngươi từng nói nhóm Mang Nhai Chúa Tể đến cũng không thể phá giải khu Lao Ngục. Nơi này chuyên môn bắt nhốt tu hành giả thời chiến tranh thượng cổ. Đừng ép mình quá, ta không quan tâm mình bị nhốt trong này, cùng lắm ta sẽ từ từ tu hành hợp đạo ngay trong lồng giam.
Cửu Trần an ủi hắn:
- Nếu hợp đạo thành công thì ta là Chúa Tể rồi, ta có tuổi thọ vĩnh hằng, từ từ xoay sở với cái lồng này rồi sẽ có ngày thành công.
Kỷ Ninh cắn răng nói:
- Hạch tâm trận pháp khu Lao Ngục bị công phá, tuy lồng giam đơn hoàn chỉnh nhưng vẫn có hy vọng phá giải.
Kỷ Ninh không hy vọng Cửu Trần luôn bị nhốt ở đây mãi đến khi hợp đạo.
Thời gian trôi qua từng ngày.
Kỷ Ninh trầm tư suy nghĩ tám ngày vẫn không có manh mối gì.
Bạch Dung hộ vệ bỗng lên tiếng:
- Chủ nhân.
Kỷ Ninh nhìn hướng Bạch Dung:
- Hả?
Bạch Dung hộ vệ nói:
- Dao Hỏa cảnh có một nơi, chỗ đó có lẽ sẽ giúp ích cho chủ nhân phá lồng giam.
Kỷ Ninh mừng rỡ hỏi:
- Là nơi nào? Mau dẫn đường.
Bạch Dung hộ vệ lập tức bay đi trước:
- Chủ nhân đi theo ta.
Khu Lao Ngục có nhiều lồng giam rải rác khắp nơi, bảy cái lồng lớn trung tâm nhất đặt theo quy luật kỳ dị ở bảy hướng, có ba cái trung tâm nhất đã sụp đổ.
Bạch Dung dẫn Kỷ Ninh bay giữa hư không đến gần nơi trung tâm nhất khu Lao Ngục.
Bạch Dung chỉ hư không phía trước:
- Chủ nhân, xưa kia chủ nhân Tây Tư tộc nhận lời mời đến đây từng đi vào một không gian trong khu trung tâm nhất Lao Ngục. Đó là nơi Tây Tư tộc khống chế nguyên Dao Hỏa cảnh.
Kỷ Ninh lộ vẻ mừng rỡ:
- Khống chế nguyên Dao Hỏa cảnh? Phải rồi, ta nên sớm nghĩ đến, một Dao Hỏa cảnh to lớn như vậy, có vô số con đường lửa, nhiều Lao Ngục thì chắc chắn phải có một hạc tâm khống chế. Bạch Dung, không gian đó nằm ở đâu?
Bạch Dung chỉ đằng trước:
- Ta cũng không chắc, phỏng chừng trong trăm trượng đằng trước, khi đó ta đi theo chủ nhân Tây Tư tộc được dẫn vào, cảm giác không gian vặn vẹo một cái rồi vào.
Kỷ Ninh nhẹ gật đầu:
- À.
Kỷ Ninh đi từng bước đạp hư không, cẩn thận cảm ứng không gian xung quanh.
Xoẹt!
Cả người Kỷ Ninh chợt tan vỡ, hắn thi triển Thân Vô Ảnh cẩn thận điều tra dao động không gian.
Kỷ Ninh rất nhanh phát hiện sơ hở:
- Có chút sơ hở!
Dao động không gian xung quanh có một chỗ hơi kỳ, dựa vào dung hợp cảm ứng của Thân Vô Ảnh có thể cảm ứng ra.
Kỷ Ninh chỉ tay một cái:
- Lên!
Một luồng kiếm quang cưỡng ép xé rách không gian.
Khe hở không gian hiện ra.
Kỷ Ninh mang theo Bạch Dung tiến vào khe hở không gian.
Xuyên qua vết nứt không gian trước mắt xuất hiện một không gian kín cỡ nhỏ, chỉ chừng vạn trượng. Có một pháp đàn màu đen rất lớn, Kỷ Ninh, Bạch Dung đáp xuống pháp đàn.
Bạch Dung nói:
- Chủ nhân, lúc ấy Tây Tư tộc nhờ vào nơi này khống chế toàn bộ Dao Hỏa Cảnh, mọi nơi đều trong kiểm soát.
Kỷ Ninh giương mắt nhìn:
- Ồ?
Pháp đàn màu đen rất lớn, như một quảng trường khổng lồ. Mặt ngoài pháp đàn có hoa văn vô cùng phức tạp huyền diệu, vô số hoa văn cấu thành một đóa hoa khổng lồ nở rộ, lửa quấn quanh ngoài đóa hoa. Ngọn lửa bốc hơi biến ảo, biến đổi từng giây từng phút vĩnh viễn không trùng lặp.
Kỷ Ninh vừa nhìn đã bị hấp dẫn, thì thầm:
- Hưm? Đây là trận đồ, lửa quấn quanh ngoài cùng đại biểu đường ra khỏi Dao Hỏa cảnh, tuyến đường liên tục thay đổi, mãi mãi không giống nhau. Không tìm thấy đường ra thì vĩnh viễn không cách nào đi ra ngoài, cũng là lý do tại sao đi vào dễ mà ra khó. Những cánh hoa đại biểu vô số đường lửa, phỏng chừng qua trận đồ này điều khiển đống cấm chế cơ quan trong các con đường lửa. Nhụy hao trung tâm mơ hồ chia ra bảy màu đại biểu vô số Lao Ngục trong khu Lao Ngục.
Kỷ Ninh vì cứu Cửu Trần đã cẩn thận suy tính về khu Lao Ngục hồi lâu, khi nhìn trận đồ này liền xem thấu.
Bạch Dung hỏi:
- Chủ nhân, có giúp ích gì không?
Kỷ Ninh lắc đầu nói:
- Một chút, nhưng trận đồ quá huyền diệu. Nhìn như ẩn chứa ảo diệu đạo lửa nhưng cũng có ảo diệu hư không, lửa và hư không kết hợp với nhau. Mấy cái này thứ yếu, quan trọng nhất là trận pháp, đạo trận pháp cực kỳ phức tạp. Hơn nữa trận pháp này chắc chỉ có trong Tây Tư tộc, khác hẳn với văn minh tu hành giả ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.