Mãng Hoang Kỷ

Chương 1505:




Còn hợp đạo càng chẳng ai giúp đỡ được.
Dù là Chí Tôn trong truyền thuyết cũng không thể giúp. Nếu hợp đạo dễ thành công vậy thì Chí Tôn có thể đào tạo Chúa Tể quy mô lớn, chiến dịch với Tây Tư tộc đã không khó khăn đến mức này.
Vì không ai giúp hợp đạo được nên các tu hành giả rất khó vượt qua đại hạn mười vạn tám ngàn hỗn độn kỷ. Những đại năng sống lâu hầu như rất cô đơn, tối đa chỉ kết bạn Vĩnh Hằng Đế Quân cùng đẳng cấp.
Có lẽ trong lòng các đại năng giả thấy tiếc nuối nhưng cũng nhìn thấu. Như Kỷ Ninh, hắn cảm thấy có thể cùng người nhà vượt qua mười vạn tám ngàn năm dài thì cuối cùng chịu chết cũng đáng.
Thanh Thạch Đạo Nhân nói:
- Trừ những thân Đạo Quân áo bạc ra ta có một báu vật quan trọng hơn cho đạo hữu. Thân Đạo Quân áo bạc có lẽ hơi quan trọng với một phương thế lực nhưng sợ là Chí Tôn không vừa mắt. Báu vật này của ta sẽ làm Chí Tôn hơi chú ý chút.
Nói rồi Thanh Thạch Đạo Nhân vung tay lên, một bóng người hiện ra, hình dạng dị tộc lông trắng mềm. Nó hơi vạm vỡ, hình người, toàn thân lông trắng, khuôn mặt chân chất.
Dị tộc lông trắng cung kính chào Thanh Thạch Đạo Nhân:
- Chủ nhân.
Thanh Thạch Đạo Nhân giới thiệu:
- Đây là Tây Tư hộ vệ, một loại khôi lỗi đặc biệt.
Kỷ Ninh gật gù:
- Khôi lỗi?
Ánh mắt đầu tiên Kỷ Ninh đã nhận ra dị tộc lông trắng không có hơi thở sự sống, giống khôi lỗi hơn.
Thanh Thạch Đạo Nhân nói:
- Khôi lỗi của Tây Tư tộc chinh chiến bên ngoài thông thường chia ba đẳng cấp, yếu nhất sánh bằng đỉnh Đạo Quân, tốt chút thì đến cấp Thánh Thành Chi Chủ, cao nhất là ngang ngửa Chúa Tể. Nhưng còn một số không thường thấy. Trong Tây Tư tộc vài người địa vị siêu cao hoặc có bối cảnh lớn dù họ thực lực yếu nhưng được phân phối hộ vệ.
Thanh Thạch Đạo Nhân tiếp tục bảo:
- trong đó có khôi lỗi hộ vệ, vì chúng nó trung thành nhất. Tuy khôi lỗi hộ vệ không có thực lực của Chúa Tể nhưng cũng cỡ đỉnh Thánh Thành Chi Chủ, ngang ngửa thực lực hai ta, vào phút then chốt có thể dây dưa với địch. Dù gặp Chúa Tể thì nó vẫn có thể giữ chân một chút, nó được luyện chế ra vì bảo vệ chủ nhân.
Mắt Thanh Thạch Đạo Nhân lộ tia hồi ức:
- Nói đến thì lúc trước nó bảo vệ chủ nhân có địa vị hơi cao, tham sống sợ chết nên mới chừa lại nhiều báu vật cho ta. Đáng tiếc nếu sớm gặp được thì muội muội của ta...
Thanh Thạch Đạo Nhân tỉnh táo lại, nói với Kỷ Ninh:
- Ha ha, lạc đề. Đạo hữu có thể luyện hóa Tây Tư hộ vệ, nó sẽ xem đạo hữu là chủ. Nó giỏi nhất là bảo vệ, đi mạo hiểm có nó bên mình vào phút then chốt có lẽ sẽ cứu mạng đạo hữu. Về sau lấy nó đi mời Chí Tôn chắc Chí Tôn sẽ đồng ý nhận, dù sao Tây Tư hộ vệ khá hiếm thấy.
Kỷ Ninh gật đầu.
Thanh Thạch Đạo Nhân nhìn hướng dị tộc lông trắng:
- Bạch Dung Đế Quân, từ hôm nay trở đi Bắc Minh huynh là chủ nhân của ngươi.
Dị tộc lông trắng lưu luyến:
- Chủ nhân...
Kỷ Ninh không kiềm được nói:
- Thanh Thạch huynh, thứ này chắc cũng có ích nhiều cho huynh?
Nguyên thần thứ hai của Thanh Thạch Đạo Nhân là Đế Quân áo đen ra ngoài mạo hiểm, thực lực cấp Chúa Tể thật sự, không cần hộ vệ này. Nhưng bản tôn Thanh Thạch Đạo Nhân không mạnh như vậy, người địa vị cao trong Tây Tư tộc dùng Bạch Dung làm hộ vệ thì chắc năng lực bảo vệ siêu cao, tại sao gã không dùng?
Thanh Thạch Đạo Nhân từ chối:
- Cái này đạo hữu không cần lo, ta tự có thủ đoạn của mình.
Kỷ Ninh không đùn đẩy nữa.
Thanh Thạch Đạo Nhân tùy ý ném một hồ lô cho Kỷ Ninh:
- Chủ yếu là Tây Tư hộ vệ và thân Đạo Quân áo bạc, mấy báu vật khác không ích gì cho đạo hữu, càng vô dụng với Chí Tôn. Bên trong hồ lô có một ít đạo phù, báu vật, uy lực lớn nhỏ khác nhau. Ba, năm món đỉnh cao nhất sánh bằng uy lực cấp Chúa Tể, đạo hữu cầm đi tặng cho thân nhân bằng hữu đi.
Kỷ Ninh gật đầu cười nhận:
- Ừm!
Mấy thứ này đúng là vô dụng với Kỷ Ninh, vì Chúa Tể tự mình ra tay cũng không làm gì được Kỷ Ninh, chưa chắc buộc hắn thi triển thân bất tử. Nhưng dùng để tặng cho người thân, ban cho đệ tử gì đó thì không tệ.
Lúc trước Kỷ Ninh có giết một vài Vĩnh Hằng Đế Quân, được nhiều báu vật, những thứ đó không giúp ích nhiều cho hắn. Đến đẳng cấp như Kỷ Ninh ít thứ gì có công dụng lớn với hắn.
Thanh Thạch Đạo Nhân hỏi:
- Đạo hữu còn cần gì không? Có gì cứ nói ra. lúc trước ta nói rồi, có thể giúp đạo hữu đối phó Phi Tuyết Thành Chủ, Huyết Vân Đế Quân. Có lẽ hơi khó nhưng cho ta đủ thời gian thì sẽ giết được họ.
Kỷ Ninh cười nói:
- Tạm thời không cần, nếu tương lai ta không hợp đạo thành công, trước khi thân chết đạo tiêu chẳng may kính nhờ Thanh Thạch huynh thì hy vọng lúc đó đừng từ chối.
Thanh Thạch Đạo Nhân gật đầu nói:
- Việc nhỏ.
Kỷ Ninh hỏi dồn:
- Phải rồi, Thanh Thạch huynh có bản đồ tỉ mỉ của Ngu Tinh Hải không?
Kỷ Ninh tích góp báu vật về sau sẽ xông Ngu Tinh Hải, có bản đồ tỉ mỉ nhất cao cấp nhất là bí mật của các đại năng giả, không truyền ra ngoài. Như chiến dịch thượng cổ văn minh tu hành giả rất đoàn kết, nhưng hiện tại Tây Tư tộc đã hủy diệt, giữa các tu hành giả không vô tư hưởng chung nữa.
Thanh Thạch Đạo Nhân cười to bảo:
- Ha ha ha! Đạo hữu hỏi đúng rồi, kỳ ngộ lần đó của ta là phát hiện trong Ngu Tinh Hải, nguyên thần thứ hai của ta hay mạo hiểm trong Ngu Tinh Hải. Ta không dám nói mình hiểu Ngu Tinh Hải nhất Viêm Long vực giới nhưng dám bảo đảm nằm trong ba người hàng đầu.
Thanh Thạch Đạo Nhân ném một quyển trục màu vàng ra, dặn dò:
- Đây, đó là bản đô sao tỉ mỉ của Ngu Tinh Hải. Nhưng đạo hữu hãy cẩn thận, Ngu Tinh Hải là một chiến trường trong cuộc chiến thượng cổ ngày xưa, tụ tập nhiều đại năng đỉnh cao nhất của hai phe. Các Chúa Tể đã chết rất nhiều, bên trong nhiều chỗ nguy hiểm, rất nhiều Chúa Tể dễ bị giết, đạo hữu hãy hết sức cẩn thận.
Kỷ Ninh giở bản đồ sao ra, liếc sơ ghi nhớ nhanh:
- Đã hiểu.
Thanh Thạch Đạo Nhân vung tay:
- Ha ha, không còn chuyện gì nữa thì chúng ta giải tán đi, nếu có việc đạo hữu hãy qua Đạo Minh tìm ta.
Thời không vặn vẹo lập tức bằng phẳng lại, một đường hầm khe hở không gian xuất hiện bên cạnh.
Kỷ Ninh nói:
- Không tiễn.
Hắn nhìn theo Thanh Thạch Đạo Nhân đi vào đường hầm khe hở.
Kỷ Ninh đứng một mình trên đỉnh núi, nhẹ gật đầu:
- Đã tới lúc đi Thanh Hoa động phủ, nhưng trước đó nên đi Ma Tượng Thạch Bích một chuyến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.