Mãng Hoang Kỷ

Chương 1294:




Hắc sắc quang mang, tử sắc quang mang, thanh sắc quang mang...
Từng đạo hào quang.
Lúc hào quang chín màu bắn ra ngoài, chín màu giống như khổng tước xòe đuôi và bắn về các hướng khác nhau, chúng gặp núi xuyên núi, gặp mây mù xuyên mây, chúng giống như hư ảo, căn bản không làm bị thương bất cứ vật gì, mặc dù hào quang xuyên qua cỏ dại cũng không chút gây tổn thương cỏ dại.
- Như thế nào?
- Đây là như thế nào, phát sinh đại sự gì?
Cả Đại Mạc Vĩnh Hằng Giới đều dùng Đại Mạc Vực làm hạch tâm, tụ tập vô số người tu hành, bọn họ đang buồn bực khó hiểu, những Tổ Thần Tổ Tiên Chân Thần Chân Tiên đều nghi hoặc, sau đó bọn họ nhìn về hướng Dịch Ba Giới đều hiểu bọn họ không có khả năng xen vào việc này.
- Tại sao Dịch Ba Giới phát sinh động tĩnh như thế?
- Phát sinh cái đại sự gì?
Địa vị tối cao trong Đại Mạc Vĩnh Hằng Giới là Đại Mạc Viện, từng đệ tử Đại Mạc Viện không ngừng nhìn phương xa.
- Phu quân.
Đôi phu thê nhìn thẳng lên bầu trời.
Mỹ phu nhân lo lắng nhìn phu quân.
Đại Mạc Đạo Quân mặc bộ áo khoác màu xám, vẻ mặt phức tạp nhìn phương xa, khẽ lắc đầu:
- Ta quá mức tự ngạo, cũng quá có lòng tin vào suy diễn chi đạo, ta kém Dịch Ba Đế Quân quá xa, lần này gây ra đại họa, càng gây ra động tĩnh to lớn, chỉ sợ chuyện này không thể giấu diếm được. Ai, ta chỉ là một pháp thân, chỉ có Thiên Nhất đại ca gặp phiền toái lớn.
- Gây đại họa?
Mỹ phu nhân lo lắng hỏi:
- Không sẽ ảnh hưởng đến Đại Mạc Viện ta chứ?
- Ngươi và ta rời khỏi Đại Mạc Vực, cứ trốn trước đi, tạm thời lưu lại pháp thân tọa trấn.
Đại Mạc Đạo Quân nói.
- Trốn?
Mỹ phu nhân không nghĩ tới chuyện này nghiêm trọng tới mức Đại Mạc Đạo Quân cũng phải đi trốn.
- Chắc không bao lâu sẽ có rất nhiều Đạo Quân đánh tới.
Đại Mạc Đạo Quân trịnh trọng nói:
- Nếu bản tôn ta ở lại đây, thậm chí có thể nguy hiểm tính mạng. Chỉ cần ta rời đi, bọn chúng không tìm được bản tôn của ta... Cũng không dám đụng tới Đại Mạc Viện. Cuối cùng suy diễn một đạo của ta am hiểu không phải chém giết, mà chỉ là suy diễn tính toán mà thôi, ta am hiểu nhất cũng là xu cát tị hung.
- Ân.
Mỹ phu nhân gật đầu.
- Đi thôi, hiện tại rời đi.
Đại Mạc Đạo Quân nói.
Rất nhanh, phu thê Đại Mạc Đạo Quân nhanh chóng rời khỏi Đại Mạc Vĩnh Hằng Giới, chỉ để lại pháp thân tọa trấn Đại Mạc Viện.
Suy diễn một đạo làm cho các nơi kiêng kị, có thể không am hiểu trong chiến đấu, như Đại Mạc Đạo Quân vẫn không ra ngoài chém giết với ai. Hắn thân là Đạo Quân tam bộ, ngộ ‘suy diễn chi đạo’ đạt tới mức tận cùng, theo lý thuyết lúc Đạo Quân tam bộ cùng đẳng cấp với Cửu Trần và Khổng Tát mới đúng. Trên thực tế sức chiến đấu của hắn yếu nhược một mảng lớn, miễn cưỡng chỉ tính sánh ngang Thiên Nhất, Thanh Phong Thánh chủ mà thôi.
Đây chính nhược điểm của hắn.
Hắn biết xu cát tị hung... Thấy đánh không lại đã sớm trốn đi.
Nhưng mà suy diễn một đạo cuối cùng chỉ là suy diễn, cũng không phải biết rõ tương lai. Như lần này hắn và Thiên Nhất Đạo Quân ăn đau khổ lớn tại Dịch Ba Giới, hiển nhiên đối mặt Dịch Ba Đế Quân tính toán thì hắn cũng trúng chiêu, cho nên nhanh chóng xám xịt chạy đi.
- Dịch Ba Giới, chín sắc quang mang ngang trời?
- Có đại động tĩnh.
Cuối cùng dùng Đại Mạc Vực làm hạch tâm, cũng có một ít người tu hành Đạo Minh đóng quân tại đây, phụ trách an bài đấu giá hội của Đạo Minh, phụ trách trao đổi với Đại Mạc Đạo Quân! Đồng thời bởi vì Dịch Ba Giới cho nên có cả một ít thế lực lớn đỉnh cấp của cả vô tận cương vực an bài thám tử tại đây, những thám tử này thực lực không mạnh nhưng trường kỳ nhìn chằm chằm vào Dịch Ba Giới.
Bởi vì Dịch Ba Giới vốn là một nơi có danh tiếng lớn trong vô tận cương vực.
- Tranh thủ thời gian bẩm báo đi.
- Dịch Ba Giới có đại động tĩnh.
- Nhanh.
Những thám tử kia thủ quá lâu, thủ ở đây đã hơn vạn hỗn độn kỷ, cũng chỉ vì thời khắc mấu chốt bẩm báo cho nên không dám lãnh đạm.
...
Lúc này tin tức từ Đại Mạc Vực truyền bá khắp vô tận cương vực.
Nó như ngôi sao xinh đẹp sáng lên, vô số người tu hành sinh hoạt trong một góc khuất của ngôi sao, tại đây chỉ có nhà gỗ bình thường, càng có một người có sừng còng trên đầu, đó là lão giả mái tóc màu xanh lá tóc quăn ngồi đó, hắn nhắm mắt ngồi đó hơn ngàn thậm chí cả vạn hỗn độn kỷ.
Hắn sống quá lâu rồi.
- Lão tổ, lão tổ.
Một giọng nói từ xa vang lên.
Lão giả tóc màu xanh lá mở mắt ra, ánh mắt hắn như bao hàm cả vũ trụ, ánh mắt của hắn ôn hòa nhìn phương xa.
Lúc này một nam tử tóc xanh mang khải giáp màu xanh đi tới, nam tử tóc xanh cung kính hô:
- Lão tổ.
Hắn hôm nay là thành chủ thành Quý Vi trong tám Thánh Thành, luận thực lực cũng tương đương lão tổ nhất mạch nhưng hắn vô cùng cung kính với lão tổ, bởi vì lão tổ ban cho hắn ân đức vô tận, tuy nhiên không phải sư phó nhưng không thua gì sư phó. Hơn nữa lão tổ cống hiến với quê hương cũng không có ai sánh bằng, không có lão tổ, nhất mạch bọn họ đã sớm bị diệt.
- Khải Khiếu, vì sao hôm nay tới tộc địa gặp ta?
Lão giả tóc xanh tươi cười hỏi thăm.
- Lão tổ.
Khải Khiếu Đế Quân trịnh trọng nói:
- Dịch Ba Đế Quân, ngươi còn nhớ chứ?
- Nhớ rõ, đương nhiên nhớ rõ.
Trên mặt lão giả tóc xanh mang theo hồi ức xa xưa.
- Sau khi ta thành Vĩnh Hằng Đế Quân, trong năm tháng dài dằng dặc đã tìm hiểu suy diễn một đạo, tại suy diễn một đạo từng tự nhận khó tìm đối thủ khắp vô tận cương vực, có một lần ta gặp mặt Dịch Ba huynh, sau khi hai bên luận bàn với nhau lại phát hiện chênh lệch khá xa, hắn tại suy diễn một đạo có thành tựu mạnh hơn ta rất nhiều.
- Lão tổ khiêm tốn, Dịch Ba Đế Quân dựa vào suy diễn một đạo thành Đế Quân, lão tổ là thành Đế Quân mới đi nghiên cứu suy diễn một đạo, hơn nữa hắn đã sớm rời khỏi vô tận cương vực. Hôm nay vô tận cương vực luận suy diễn, lão tổ xem như đệ nhất.
Khải Khiếu Đế Quân liền nói.
- Tạm thời đệ nhất thôi, Đại Mạc Vực có tiểu gia hỏa Đại Mạc Đạo Quân, thiên phú còn mạnh hơn cả Dịch Ba Đế Quân lúc trước, Đạo Quân tam bộ đã suy diễn cực kỳ lợi hại, chờ hắn thành Đạo Quân tứ bộ, chỉ sợ suy diễn một đạo có thể siêu việt ta, có thể xưng vương trong vô tận cương vực.
Lão giả lắc đầu nói ra, bỗng nhiên sắc mặt hắn biến hóa, trong hai mắt ẩn chứa vũ trụ tiêu tan, hắn ngẩng đầu nhìn sang Khải Khiếu Đế Quân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.