Mãng Hoang Kỷ

Chương 1266:




Không ngừng ngược dòng đi lên.
- Phía trước có một cửa động?
Kỷ Ninh nghi hoặc nói ra, hào quang cầu vồng ảnh hưởng, mơ hồ nhìn ra phía trước đã là cuối cùng.
- Hình như là cửa động.
Cửu Trần Giáo chủ cầm trường côn trong tay, truyền âm nói:
- Bắc Minh, cẩn thận một chút, đừng có cuối cùng mất mạng.
- Ân.
Kỷ Ninh sử dụng ba đầu sáu tay, trong tay cầm sáu thanh Bắc Hồng kiếm, hắn càng phải cẩn thận.
PHỐC PHỐC!
Cuối thông đạo là một cửa động, hai người Kỷ Ninh đồng thời vào cửa động, lúc hai người bay ra khỏi thông đạo thì thần thể tăng vọt... Vạn lần, trăm vạn lần, ngàn vạn lần...
- Xảy ra chuyện gì?
Hai người Kỷ Ninh vô cùng nghi hoặc, đồng thời cũng quay đầu nhìn phía sau.
Phía sau là cửa động.
Hai người Kỷ Ninh lúc này bay ra khỏi cửa động, thân thể hai người tăng lớn rất nhiều, cửa động càng ngày càng nhỏ.
- Này, này, này...
Hai người Kỷ Ninh ngây ngốc.
Lúc này thân thể hai người bọn họ cao mười vạn tám ngàn trượng, sinh vật hình người toàn thân ngăm đen ngã xuống mặt đất, trước ngực thân thể sinh vật này thủng một lỗ, lỗ thủng xuyên qua thân thể của hắn.
Hai người Kỷ Ninh bay ra khỏi miệng vết thương trước ngực của sinh vật này.
Hai người bọn họ rơi xuống đất, sinh vật hình người này cũng cao mười vạn tám ngàn trượng.
- Lại, lại... Vậy mà chúng ta đang ở trong thân thể của hắn?
Kỷ Ninh khó có thể tin.
- Vô số thông đạo nham thạch chính là một phần trong thân thể của hắn? Những hỏa diễm ma đầu, đại địa ma tướng và ngôi sao cường đại kia là thế nào? Cũng chỉ là một phần thân thể của hắn?
Cửu Trần Giáo chủ cũng không thể tin được.
Một hạt cát một thế giới.
Một sinh vật hình người lớn mười vạn tám ngàn trượng, bên trong có không gian vô tận, thai nghén ra hỏa diễm ma đầu, đại địa ma tướng và cả tính mạng phàm tục! Quả thực không thể tưởng tượng nổi.
- Hắn không giống như tính mạng chân chính, trong thể nội sinh mạng chính thức là thần lực pháp lực, hắn lại là vô số thông đạo nham thạch.
Cửu Trần Giáo chủ đạo.
- Không giống như người tu hành.
Kỷ Ninh cũng gật đầu.
Lúc này hai người bọn họ quan sát cảnh vật chung quanh, đây là một động quật to lớn, động quật phi thường lớn, thi thể nằm ở một góc hang động.
Kỷ Ninh hành tẩu quan sát động quật.
- Mau nhìn.
Kỷ Ninh chỉ vào xa xa, mặt mũi tràn đầy kinh hãi, ở phía xa ẩn ẩn có hai thân ảnh, một thân ảnh áo trắng vẫn không nhúc nhích, một cái khác có gương mặt an tường, hai thân ảnh khổng lồ tỏa ra uy áp đáng sợ, đó là uy áp đại biểu chúa tể. Kỷ Ninh từng ở vũ trụ khởi nguyên chi địa nhìn thấy thi thể ba chúa tể, trong động quật vậy mà nhìn thấy hai thi thể chúa tể.
- Đó là...
Cửu Trần Giáo chủ nhìn thấy hai thân ảnh xa xa, ánh mắt tụ tập rất nhanh, sắc mặt nam tử này vô cùng an tường, thân thể Cửu Trần Giáo chủ run nhè nhẹ, hắn lẩm bẩm:
- Tổ tiên, là tổ tiên.
- Cửu Trần, đây là tổ tiên cổ tu hành giả?
Kỷ Ninh nghe được Cửu Trần Giáo chủ nói nhỏ, cũng tò mò nhìn nam tử sắc mặt an tường, nam tử kia ngồi ở đó và tự thành thiên địa, bình tĩnh tường hòa, Kỷ Ninh cảm thấy nội tâm yên lặng. Hơn nữa tồn tại cổ xưa kia cho Kỷ Ninh một loại cảm giác đặc thù rất giống như cảm giác với Cửu Trần Giáo chủ cho Kỷ Ninh.
Là cùng tộc quần cho nên có điểm giống nhau.
Kỷ Ninh vừa nhìn thấy Cửu Trần Giáo chủ nhưng không nhận ra đối phương là cổ tu hành giả, sau khi nhìn nhiều vài lần tương lai có thể dễ dàng phân biệt ra cổ tu hành giả.
- Đúng, là một vị tổ tiên trong quá khứ.
Cửu Trần Giáo chủ đi qua, hắn rất thành kính.
Kỷ Ninh cũng đi qua và nhìn theo.
Hai gã chúa tể chết đi, vị chúa tể áo trắng nằm ở đó, càng tới gần càng làm cho Kỷ Ninh có ảo giác, may mắn hắn hồn phách đủ cường đại, tâm tình cũng đủ cao, tăng thêm đối phương chỉ sinh ra ảnh hưởng tự nhiên sau khi chết, Kỷ Ninh cũng còn gánh vác được, mà vị tổ tiên cổ tu hành giả lại càng thêm tường hòa.
Sau khi tới gần, Cửu Trần Giáo chủ quỳ sát xuống, cung kính dập đầu nói:
- Xích Thủy bái kiến tổ tiên.
Bên cạnh tổ tiên cổ tu hành giả có một thanh trường côn đỏ sậm, phát ra khí tức làm cho Kỷ Ninh ngạc nhiên:
- Vũ trụ chi bảo?
Hắn tại Mang Nhai quốc thập nhị cung Kiếm Cung nhìn thấy kiếm gãy, ở dị vũ trụ khởi nguyên chi địa nhìn thấy y lam đại kiếm của chúa tể chết đi đều là vũ trụ chi bảo, trường côn bên cạnh cổ tu hành giả có trường côn đỏ sậm đã làm Kỷ Ninh đoán ra đó chính là vũ trụ chi bảo.
Ầm ầm ầm...
Bỗng nhiên trường côn đỏ sậm bay lên và hiện ra một đạo thân ảnh, đó là thiếu niên đầu trọc áo đen.
- Hai vị.
Ánh mắt thiếu niên đầu trọc bình tĩnh giống như tinh không vô tận.
- Tiền bối.
Cửu Trần Giáo chủ lập tức ngoan ngoãn hô một tiếng, ánh mắt của hắn mang theo nóng bỏng, đây là vũ trụ chi bảo ah, hơn nữa là trường côn loại vũ trụ chi bảo, binh khí của hắn cũng là trường côn.
- Tiền bối.
Kỷ Ninh cũng cung kính hữu lễ.
Cho dù là vũ trụ chi bảo nào đều đáng giá tôn kính, bởi vì mỗi một kiện vũ trụ chi bảo ra đời phi thường gian nan, chúng là chí cường giả trong pháp bảo, muốn chúng nguyện ý đi theo nhất định phải làm chúng cam tâm tình nguyện đồng ý. Nếu không căn bản không khống chế được.
- Các ngươi là người thứ năm và thứ sáu đi tới nơi này.
Thiếu niên đầu trọc áo đen nói rất bình tĩnh.
Kỷ Ninh nghe xong nói thầm.
Thứ năm và thứ sáu? Tính cả bọn họ thì người từ quê quán Phong Tiêu chỉ có năm người, xem ra còn có một vị cao thủ không có tiến vào quê quán Phong Tiêu và thành công đi tới đây.
- Đã có thể còn sống đi tới nơi này cũng xem như có chút cơ duyên. Dựa theo quy củ chủ nhân định ra trước khi chết, cổ tu hành giả có cơ hội được hắn tặng lễ vật, chỉ cần thông qua chút ít khảo nghiệm là được, nếu như có thể hoàn toàn thông qua khảo nghiệm, ta cũng nguyện ý đi theo.
Thiếu niên đầu trọc áo đen nói ra.
- Hoàn toàn thông qua khảo nghiệm?
Đôi mắt Cửu Trần Giáo chủ sáng ngời, vũ trụ chi bảo đến tay? Quả thật hắn nghĩ cũng không dám nghĩ, cần biết Vĩnh Hằng Đế Quân đều không có vũ trụ chi bảo, chớ nói chi là Đạo Quân nghịch thiên, Đạo Quân nghịch thiên chỉ có đại vận chân chính mới có thể đạt được một kiện.
- Hình Thứu Đế Quân cũng từng đi tới nơi này, hắn không thông qua khảo nghiệm?
Đột nhiên Kỷ Ninh hỏi.
Cửu Trần Giáo chủ khẽ giật mình.
Đúng vậy.
Hình Thứu lão tổ đã hợp đạo tại quê quán Phong Tiêu, hắn thành tựu vĩnh hằng là gần với chúa tể đại năng. Hắn không đạt được vũ trụ chí bảo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.