Mạch – Thanh

Chương 64: Ly Khải




“Như thế nào ngũ hoàng đệ, không giả ngu sao?”
—oOo—
Edit: Miu Miu.
Beta: Bạch Hồ.
—oOo—
“Ngũ hoàng đệ thật đúng là nhàn nhã a!”
Đại hoàng tử Ly Khải không biết khi nào thì xuất hiện, đứng bênh cạnh Tiếu Mạch.
“Bất quá, phong cảnh này thật đúng là không tồi.”
“Đại……hoàng huynh!”
Tiếu Mạch rất là kinh ngạc, y căn bản không biết Ly Khải đến khi nào, cho dù chính mình thả lỏng như thế nào, cũng không thể ngay cả mọi người đến bên cạnh mà không phát hiện.
“Từ khi ngũ hoàng đệ hồi cung, như thế nào không đến thăm hoàng huynh đi!”
Ly Khải cười mỉa giống như chất vấn Tiếu Mạch, nếu nói Ly Nguyên là hoàng tử mà Tiếu Mạch thấy tối tự nhiên, còn lại Ly Khải trước mắt là hoàng tử Tiếu Mạch tối không muốn ở chung một chỗ.
“Hoàng đệ hồi cung bất quá mới vài ngày, còn không có tới hướng các vị hoàng huynh thỉnh an!”
Tiếu Mạch ngụ ý là, y không phải chỉ có Ly Khải là hoàng huynh.
“A! Thật là làm cho hoàng huynh ta lo lắng nhiều, hoàng huynh tưởng rằng hoàng đệ chán ghét hoàng huynh?”
Ly Khải làm như yên tâm mà nói.
Mặc dù không tính là chán ghét, nhưng xưng hô vẫn là không thích, Tiếu Mạch trong lòng nghĩ như thế, đương nhiên ngoài miệng sẽ không nói như vậy.
“Hoàng huynh như thế nào cho rằng như thế, hoàng đệ chưa bao giờ nghĩ như vậy.”
“Cho nên nói là hoàng huynh lo lắng nhiều.”
“A, ha hả!”
Tiếu Mạch cười ngượng, không biết nói cái gì cho phải. Ai…… Cùng Ly Khải nói chuyện phải tốn không ít tế bào não, đến tột cùng là di truyền như thế nào, vì cái gì phụ thân cùng hoàng tử đều có cá tính như vậy!
“Hoàng huynh nghe nói, ngũ hoàng đệ vừa trở về, tam hoàng đệ đã tìm ngũ hoàng đệ ngươi đi?”
Ly Khải bỗng nhiên chuyển chuyện mà hỏi.
“Không phải nghe nói, tam hoàng huynh thật là đến tìm hoàng đệ!”
Quả nhiên, hắn đến tìm ta là có mục đích, hỏi cái này sợ là lo lắng ta sẽ lựa chọn trợ giúp tam hoàng huynh đi!
“Không biết vì sao đại hoàng huynh lại hỏi hoàng đệ như thế?”
Tiếu Mạch làm ra biểu tình nghi hoặc.
“A! Hoàng huynh chính là tò mò, tam hoàng đệ như thế nào biết ngũ hoàng đệ ngươi hồi cung, đúng lúc đi tìm ngũ hoàng đệ mà thôi!”
Lời nói Ly Khải có ý tứ giấu diếm, Ly Nhiễm tìm Tiếu Mạch là có mục đích khác, bằng không sao có khả năng đoán được Tiếu Mạch khi nào trở về.
“Tam hoàng huynh đến tìm hoàng đệ để hỏi cuộc sống bên ngoài cung của hoàng đệ, hỏi thân thể hoàng đệ hiện tại như thế nào!”
Làm như không hiểu Ly Khải nói gì, Tiếu Mạch nghiêm trang trả lời.  Ta đây thật muốn biết, ngươi như thế nào biết được ngày đó Ly Nhiễm đến tìm ta? Xem ra ta thật sự là rất trọng yếu, ngoài phụ thân, ngay cả các ngươi một đám đều giám thị hành tung của ta.
“Chỉ như vậy?!”
Ngữ điệu Ly Khải mang kinh ngạc, giống như không thể tin được mục đích của Ly Nhiễm chỉ đơn thuần như vậy.
“Ai! Đại hoàng huynh không cần quanh co lòng vòng, ngươi có cái gì xin mời nói thẳng.”
Tiếu Mạch thực mệt mỏi, cùng Ly Khải đối thoại liền cùng run giống nhau, y không nghĩ muốn tiếp tục giả bộ.
“Như thế nào ngũ hoàng đệ, không giả ngu sao?”
Ly Khải cười nhìn Tiếu Mạch, đối với việc Tiếu Mạch đột nhiên chuyển biến, tuyệt không cảm thấy ngoài ý muốn.
“Có tất yếu sao? Huống hồ đại hoàng huynh ngươi không phải đã sớm phát hiện sao?”
Ngữ điệu Tiếu Mạch một bộ ngươi biết rõ còn cố hỏi.
“Ngươi đã rõ ràng như vậy, vì sao lúc trước ngươi còn muốn cùng ta diễn trò?”
Ly Khải hỏi, hắn rất muốn biết đáp án. Lần đầu cùng Tiếu Mạch gặp mặt, Ly Khải liền phát hiện, Tiếu Mạch không vô hại như biểu hiện bên ngoài, mà trải qua nhiều lần tiếp xúc, hắn càng thêm xác định phán đoán của chính mình.
Tiếu Mạch chân thật không giống như mặt ngoài mà mọi người nhìn thấy, nhưng Ly Khải tò mò, khó hiểu chính là, Tiếu Mạch rõ ràng đã phát hiện chính mình đã khám phá hắn, vì sao vẫn ở trước mặt chính mình diễn trò.
“Diễn trò là việc luôn phải làm, đại hoàng huynh lúc đó chẳng phải cũng như vậy sao? Chúng ta đều là làm cho người khác xem, bất quá hiện tại không tất yếu thôi.”
Nhìn xem bốn phía, từ thời khắc Ly Khải xuất hiện, Tiếu Mạch không cảm nhận được một tia gió nhẹ, nước ao cũng yên tĩnh không một tia gợn sóng, hết thảy điều này đều rất không bình thường, chỉ có một giải thích duy nhất cho hiện tượng quái dị này, chính là người trước mắt.
‘Thời gian tĩnh lặng’ là loại năng lực thứ hai được thức tỉnh của đại hoàng tử Ly Khải, năng lực này chỉ triển khai được trong phạm vi nhất định, mọi sự vật cho đến thời gian đều bị năng lực này khống chế, hoặc dừng lại hoặc đi tới hoặc rút lui, toàn bộ năng lực do người phát động quyết định, thẳng đến khi người phát động đình chỉ năng lực ‘thời gian tĩnh lặng’, hoặc năng lực tiêu hao quá nhiều mà không thể duy trì mới có thể khôi phục bình thường.
“Đại hoàng huynh hẳn là đem trừ ta ra, ở ngoài thời gian đều dừng lại đi? Vì không muốn cho người khác nghe đối thoại của chúng ta.”
Cho nên ta không thể phát hiện sự xuất hiện của hắn, bởi vì phía trước của ta, thời gian cũng là dừng lại.
“Cùng ta đoán giống nhau, ngũ hoàng đệ, ngươi quả thật không đơn giản!”
Ly Khải cười, tán thưởng Tiếu Mạch.
“Hãy bớt sàm ngôn đi, đại hoàng huynh ngươi đến tột cùng có mục đích gì?”
Tiếu Mạch hỏi thẳng vào vấn đề, mặc dù mục đích của Ly Khải y đã đoán được tám chín phần.
“Mục đích của ta, ngươi không phải rõ ràng lắm sao, ta muốn ngươi trợ ta lên ngôi vị hoàng đế!”
Như Tiếu Mạch mong muốn, Ly Khải cũng không tái quanh co lòng vòng, trực tiếp nói ra mục đích tìm đến của hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.