Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 556: Tới cùng là nhân yêu hay là yêu nhân




Ô …..
Thú linh tế đàn rất nhanh đã vận chuyển, thỉnh thoảng truyền ra trận trận quái khiếu, phảng phất lại có người nào đang lớn tiếng kêu thảm thiết, ngưng thần cẩn thận lắng nghe lại như là tiếng ma thú cắn xé, hắc vụ tràn ngập không ai có thể biết bên trong tới cùng xảy ra chuyện gì.
"Đại nhân, …kia …… xông vào thú linh tế đàn là ai vậy?" Thấy Dương Lăng khẩn trương nhìn chằm chằm thú linh tế đàn tựa hồ cực kỳ quan tâm khiến Áo Cổ Tư Đô cũng kinh hãi.
Vốn phụ cận thú linh tế đàn có một đội thủ vệ, đừng nói một người mà dù chỉ là một con muỗi cũng khó có thể lọt vào nhưng vài lần thí nghiệm thất bại liên tiếp Cổ Tư đã không nhịn được nổi giận hạ lệnh gom hết đám ma thú gần đó, bắt tất cả bọn họ đều chạy đi ra ngoài, vạn vạn không nghĩ tới thủ vệ tế đàn mới vừa đi thì đã xảy ra chuyện như vậy.
Nếu xông vào tế đàn là thân nhân gì đó của Dương Lăng thì thế nào ?
Áo Cổ Tư Đô Đô càng nghĩ càng sợ hãi, cả người đổ đầy mồ hôi. Thú linh tế đàn có thể đem rất nhiều ma thú hợp thành một đầu biến dị ma thú, nhưng nếu muốn khôi phục thành nguyên dạng khó khăn tăng thêm nhiều lần. Vạn nhất trong lúc vô ý biến thân nhân của Dương Lăng hợp thành một đầu biến dị ma thú thì quả là xui xẻo rồi !
"Áo Cổ Tư Đô Đô, nếu …… nếu không cẩn thận đem một người hợp thành một đầu biến dị ma thú, vậy còn có biện pháp gì phục hồi như cũ không ?" Dương Lăng cau mày chất vấn khiến Áo Cổ Tư Đô giật mình, thiếu chút nữa cả trái tim cũng văng ra ngoài.
"Đại nhân, ta …… ta không phải cố ý đâu. Đại nhân, chuyện này ….." Áo Cổ Tư Đô sắc mặt tái nhợt, không biết nói thế nào.
"Áo Cổ Tư Đô, ngươi gây ra đại họa rồi!" Thấy Áo Cổ Tư Đô khẩn trương đổ mồ hôi đầy người Dương Lăng nhanh chóng hiểu được lo lắng của hắn nên ra vẻ bi thống, trầm ngâm trong chốc lát mới chậm rãi nói :"Vừa rồi chính là…giáo hoàng của Giáo đình, ta không dễ dàng mới mời được lão đến đây làm khách, ai ngờ cũng bị ngươi ….."
Giáo hoàng?
Cao cao tại thượng, thống lĩnh toàn bộ Giáo đình - giáo hoàng bệ hạ?
Áo Cổ Tư Đô đã hoàn toàn sững sờ, hai chân run run, mặc dù biết Dương Lăng kết giao đại bộ phận đều là đại quý tộc, đại thương nhân hoặc là cường giả thực lực cường đại nhưng dù thế nào cũng không ngờ rằng người xông vào thú linh tế đàn lại là giáo hoàng cao cao tại thượng. Đem đường đường một vị giáo hoàng hợp thành một đầu biến dị ma thú, chuyện này sẽ thế nào?
Hai chân Áo Cổ Tư Đô như nhũn ra, không biết lần này nên như thế nào mới qua được, vạn nhất bởi vì chuyện này khiến cho Giáo đình gây chiến cùng ma thú lãnh địa thì chính mình đã gây nên tội to.
"Áo Cổ Tư Đô, đừng lo lắng. Đừng nói chỉ một vị giáo hoàng mà dù chính là đem Quang Minh chủ thần hợp thành một đầu biến dị ma thú cũng không thành vấn đề!" Dương Lăng cười cười, vỗ vỗ bả vai Áo Cổ Tư Đô "Ngươi chỉ cần nói cho ta biết sau khi đem lão hợp thành một đầu biến dị ma thú thì còn có biện pháp nào để khôi phục hay không ?"
"Đại nhân, biện pháp cũng không phải là không có, có điều …... sẽ phi thường khó khăn!" Thấy Dương Lăng cũng không có trách tội nên Áo Cổ Tư Đô thầm thở ra một hơi, lau chút mồ hôi trên trán rồi nói tiếp :"Theo truyền thuyết thì Chung cực tịnh hóa của Sinh mệnh nữ thần có thể biến ma thú tổng hợp trở lại thành như cũ còn thú linh tế đàn lên tới loại cao nhất cũng có một tỷ lệ khôi phục lại nhất định !"
"Nga, thú linh tế đàn của chúng ta lúc nào mới có thể lên tới loại cao nhất ?" Dương Lăng gật đầu, ý bảo Áo Cổ Tư Đô nói tiếp.
"Trước mắt, chúng ta mới chỉ tu kiến một tòa thú linh tế đàn cấp thấp nhất mà thôi, căn cứ điển tịch ghi lại muốn thăng cấp tới loại cao nhất phải hao phí lượng cực phẩm tinh thạch bằng một ngọn núi, phải có nguồn năng lượng khổng lồ duy trì đồng thời phải có một vị thú linh tế tự với thực lực thượng vị thần ….."
Áo Cổ Tư Đô vừa nói vừa lắc đầu.Tu kiến một tòa thú linh tế đàn cấp thấp nhất đã cực kỳ khó khăn còn muốn thăng cấp tới loại tế đàn cao nhất trong truyền thuyết cơ hồ là chuyện không thể!
Tê …..
Đúng lúc Dương Lăng chuẩn bị tìm hiểu rõ thêm thì Thú linh tế đàn đột nhiên xoay chậm lại đồng thời từ trong truyền đến một tiếng tê khiếu cổ quái, hắc vụ nồng đậm nhanh chóng tiêu tán rất nhanh, một đầu cự hình lang chu đang lảo đảo bò ra.
Bước chân tráng kiện, bụng mọc một lớp nhung mao màu đỏ cùng màu nâu, dưới bắp chân đều có một vòng hoa văn màu xám cùng màu trắng. Thoạt nhìn tựa hồ là một đầu con nhện yêu khổng lồ nhưng lại có một chiếc đuôi rắn rất lớn, hơn nữa đầu lưỡi đỏ hồng còn không ngừng chuyển động co rút. Đầu lưỡi cũng chẽ ra giống mãng xà nhưng trong cơ thể năng lượng ba động rất mỏng manh, so với một con nhện hoặc cự mãng bình thường còn muốn yếu hơn.
Thân thể xấu xí vô cùng nhưng chiếc đầu càng thêm khủng khiếp, thậm chí người khác vừa thấy đã lạnh cả xương. Chiếc đầu thật lớn mọc đầy lân phiến màu xanh biếc mang hình tam giác tựa đầu rắn nhưng lại mơ hồ có đủ ngũ quan của loài người hơn nữa y lại còn có vài phần giống với giáo hoàng, có điều đôi mắt, cái mũi cùng miệng đều được phóng đại gấp đôi mà thôi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Đầu người, thân nhện, đuôi rắn nên vô cùng khủng khiếp!
Nhân đầu yêu?
Một nhân đầu yêu do tế đàn hợp thành mà thực lực so với con nhện còn không bằng ?
Nhìn mũi trường mâu còn ghim trong ngực con quái vật Dương Lăng nhanh chóng xác nhận thân phận của nó. Hiển nhiên, trong lúc vô ý xông vào thú linh tế đàn rồi giáo hoàng đã bị đông đảo lang chu cùng với mãng xà hợp lại biến thành một đầu quái vật. Nhưng làm hắn càng thêm kinh hoàng vì vùng bụng của quái vật còn có một hàng vú. Một quái vật còn xấu xí hơn so với hồng mao lang chu cùng mãng xà hơn nữa lại còn là một con cái nữa!
Cổ có nhân mã, kim có nhân yêu, còn đây tới cùng có tính là đã sáng tạo ra một loại mới được không?
Nhìn giáo hoàng biến thành nhân yêu Dương Lăng lắc đầu bất khả tư nghị, ai có thể nghĩ đến một giáo hoàng ngày xưa cao cao tại thượng hô phong hoán vũ lại biến thành bộ dáng này?
Tê …..
Quái vật tiến lên phía trước vài bước, miệng mở ra tựa hồ muốn nói gì đó nhưng thanh âm phát ra lại biến thành tiếng rít của cự mãng, không ai biết nó tới cùng đang muốn nói cái gì. Có điều hai mắt đỏ bừng, ác độc đã khiến Dương Lăng tìm thấy một tia quen thuộc. Chỉ có lão giáo hoàng điên cuồng mới có loại ánh mắt ác độc này.
"Tôn kính bệ hạ. Không ngờ chúng ta lại gặp nhau nhanh như vậy !" Dương Lăng dừng một lúc nhìn con quái vật đang giương nanh múa vuốt, sau khi xác nhận nó có thể nghe hiểu lời mình nói thì mới tiếp :"Tại quê quán ta mọi người thường nói rằng nếu muốn thay đổi một người thì tốt nhất chỉ cần thay một bộ quần áo, nhưng không ngờ bệ hạ càng thêm lợi hại ngay cả thân thể đều cũng có thể thay đổi. Chẳng lẽ ngài muốn mang thân của một con nhện cùng cự mãng để nếm thử mùi vị một cuộc sống mới sao ?"
"Tê …… ma …… ma quỷ. Ta muốn giết ….."
Quái vật do giáo hoàng hóa thành hai mắt đỏ bừng, tinh hồng đầu lưỡi rất nhanh co rụt lại, phát ngôn khó khăn tựa hồ trong khoảng thời gian ngắn nên không cách nào thích ứng với thân thể mới nên chỉ vừa rít vừa bất chấp tất cả xông lên giương nanh múa vuốt tựa hồ hận không thể đem Dương Lăng xé thành mảnh nhỏ.
"Đại nhân, đây …… đây tới cùng là quái vật gì!" nhìn con quái vật đâm đầu xông tới Áo Cổ Tư Đô kinh hãi thất sắc không tự chủ lui về phía sau, không ngờ lại đụng phải một cơ quan đem một đám dã sanh lang chu bị giam trong kho thả ra.
Lập tức một cảnh tượng bất ngờ xuất hiện !
Đàn lang chu dã sanh không những không nhanh chóng chạy đi mà ngược lại còn tranh nhau chạy tới bên cạnh đầu quái vật do giáo hoàng hóa thành, bộ dáng dường như là một đám trâu điên tinh lực vô cùng tràn đầy đang phát tình lại vừa vặn gặp được một đầu mẫu ngưu.
"Đại nhân. Ta …… ta không phải cố ý đâu!" nhìn cảnh này Áo Cổ Tư Đô khó khăn nuốt nước miếng.
"Áo Cổ Tư Đô, trông kỹ đầu quái vật này đừng cho nó chạy!"
Nhìn đầu quái vật bị đông đảo lang chu bao lấy không còn đường nào đi ra Dương Lăng lắc đầu rồi kết một thủ ấn thuấn di ra ngoài. Vốn hắn thầm tính đem giáo hoàng nhốt trong vu tháp không gian mà thôi, vạn vạn không nghĩ tới chuyện sẽ phát triển đến tình huống như vậy. Kế tiếp tới cùng làm sao bây giờ, vấn đề này có lẽ nên giao cho bọn Lôi Mông xử lý cho xong.
"Dương Lăng, giáo hoàng đâu, ngươi đem hắn nhốt ở nơi nào rồi?" Thấy thân ảnh Dương Lăng xuất hiện Hắc ám kỵ binh Đại thống lĩnh Ba Bác Tát nhanh chóng chào đón. Vốn hắn còn muốn tiếp tục hành hạ lão giáo hoàng ghê tởm, muốn đem từng khớp xương của lão bẻ gẫy để cho lão nếm thử mùi vị sống không bằng chết mà không ngờ giáo hoàng nháy mắt không biết đã bị Dương Lăng chuyển tới địa phương nào khiến hắn tiếc nuối không thôi.
"Sự tình có chút ra ngoài ý muốn!" Thấy Lôi Mông cùng Hắc ám tam cự đầu và những người khác đều vẫn còn ở đây Dương Lăng thở dài một hơi nói tiếp "Các vị đại nhân. Thật đáng tiếc, có chuyện xảy ra ngoài ý muốn!"
"Dương Lăng, chẳng lẽ ngươi đã giết Giáo hoàng sao ?" Tinh linh đại tế tự sắc mặt ngưng trọng lo Dương Lăng tuổi còn trẻ khí thịnh không khống chế được đã giết chết giáo hoàng, vạn nhất khiến chủ chiến thiên sứ quân đoàn từ Vân trung thành tới thì sẽ phiền toái lớn.
"Chuyện sợ rằng so với giết giáo hoàng còn muốn phiền toái hơn, một chút khó nói rõ vậy mọi ngươi tự mình xem đi!" Thấy mọi người sắc mặt ngưng trọng, Dương Lăng tự nhiên hiểu được nỗi lo của bọn họ bèn khổ sở lắc đầu rồi trực tiếp đem giáo hoàng hóa thành quái vật cùng cả đàn lang chu đang bâu trên người nó triệu hồi ra.
"Ức, thiên a! Đây là quái vật gì ?" Tinh linh đại tế tự hét lên lui về phía sau vài bước trốn ra phía sau lưng Kiếm Thần.
"Giáo hoàng ?" Nhìn thanh trường mâu đang gắn trong ngực cùng cảm nhận một chút ba động năng lượng quen thuộc trong cơ thể con quái vật Hoàng kim sư tử không thể tư nghị trừng lớn hai mắt "Không có khả năng, tại sao có thể biến thành bộ dáng này. Thiên a ! Tới cùng là chuyện gì xảy ra?"
Nhìn con quái vật không giống con nhện lại không giống cự mãng mọi người đều trợn mắt há mồm không thể tin đây là giáo hoàng vừa mới còn kiêu ngạo vô cùng nhưng nhìn kỹ ngũ quan có nét quen thuộc cùng ngọn trường mâu độc nhất vô nhị, nhất là ánh mắt ác độc khiến bọn họ không thể không chấp nhận sự thật kinh người.
Ma Thú Lĩnh Chủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.