Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 298: Phục sát




Hoàng mông diện võ sĩ Gia Tây Á lần này dẫn theo không ít tinh anh, trong đó có một ít là Xích mông diện võ sĩ sắp tiến giai đến Thánh giai. Không ngờ rằng, nhiệm vụ cướp lấy Thần Khí chẳng những không hoàn thành mà lại còn thương vong trầm trọng, hai tên Xích mông diện võ sĩ còn sót lại cũng nhiễm Thi độc.
"Lĩnh chủ đại nhân, chỉ cần cứu sống hai huynh đệ của ta, sau này Ma thú lĩnh có gì khó khăn cứ việc nói, Ba Lý Ma Nhĩ gia tộc chúng ta tuyệt đối không chối từ"
Nhìn hai tên Tộc nhân đang bị đe dọa tính mạng, Hoàng mông diện võ sĩ Gia Tây Á trong lòng rất khó chịu, buồn bã vô cùng. Đây là lần đầu tiên hắn chỉ huy, không nghĩ được rằng Thần Khí không đoạt được mà đã chết hơn phân nửa. Mà ngay cả hai tên huynh đệ cuối cùng sắp tiến giai đến Thánh giai cũng chẳng may gặp nạn, sau này trở về cho dù Trưởng lão không trừng phạt, hắn cũng không thể tha thứ cho mình.
Theo như lời Dương Lăng, Thi độc không những có thể làm lở loét thân thể, còn có thể ăn mòn Linh hồn, người bình thường cơ bản không có biện pháp hóa giải. Ngay cả Giáo Đình cũng chỉ có thể lấy danh nghĩa Tịnh hóa để giết chết người của mình khi bị lây Thi độc, đám người Gia Tây Á càng không biết làm gì, chỉ có thể để cho hai tên Võ sĩ mặt nạ đỏ sử dụng Đấu khí bảo vệ trái tim và đầu, miễn cưỡng duy trì thêm được hai ngày.
"Tình huống rất nghiêm trọng, ta sẽ cố hết sức thử xem"
Thấy Gia Tây Á lấy danh nghĩa Gia tộc ra hứa, Dương Lăng không hề chần chờ, khoanh chân ngồi xuống ở cạnh hai tên Võ sĩ, cho mỗi một người uống một bình nước lấy từ Hồ nước ở Không gian Vu tháp: "Gia Tây Á đại nhân, đây là Thánh thủy mà Gia tộc chúng ta luyện chế ra, có thể giải được rất nhiều loại kịch độc"
Thật ra, sau khi trúng Thi độc, chỉ cần đưa Sinh mệnh năng lượng vào là có thể giải độc; nhưng vì chứng thực lời nói dối là mình ép độc ra cho đám tù binh Giáo Đình, và đạt được lợi ích lớn hơn nữa với Ba Lý Ma Nhĩ gia tộc, Dương Lăng cố ý khoa trương sự khó khăn của việc ép độc ra ngoài.
"Đúng, ta chính là uống Thánh thủy này mới ép được Thi độc thành Hắc khí"
"Có thể gặp được Lĩnh chủ đại nhân, là sự may mắn của chúng ta"
Quả nhiên, thấy Dương Lăng đặt tay ép một đám Hắc khí trên người hai tên Võ sĩ ra, đám tù binh Giáo Đình bị hắn sử dụng Luyện Hồn Thuật khiến cho thần trí mơ hồ lớn tiếng kêu lên, ngay cả nữ Ma pháp sư vẫn còn tỉnh táo cũng gật gật đầu.
Mặc dù dùng Đấu khí bảo vệ các vị trí trọng yếu, nhưng chỉ sau mấy canh giờ, trên người hai tên Võ sĩ rốt cuộc không còn một chỗ nào chưa bị lở loét, khắp nơi đều chảy ra chất lỏng màu vàng, cả người đen sì. Tuy nhiên, vừa nhận được Sinh mệnh năng lượng Dương Lăng đưa vào, Thi độc từng chút một bị ép ra ngoài, khí sắc cũng dần dần tốt lên.
Thi độc nhiễm phải càng nhiều, thì khi ép ra càng tốn nhiền Sinh mệnh năng lượng, mặc dù Sinh mệnh năng lượng trong cơ thể mình rất khổng lồ, nhưng đồng thời cứu chữa cho hai người, Dương Lăng có chút cố hết sức. Sau khoảng nửa canh giờ, mới hoàn toàn trừ bỏ Thi độc trong cơ thể hai tên Võ sĩ.
"A.."
Sau một tiếng rên rỉ, hai tên Võ sĩ mở to mắt ra, giãy dụa ngồi lên, lớn tiếng cảm ơn Dương Lăng đang ngồi trên mặt đất. Mặc dù ý thức còn mơ hồ, nhưng bọn họ đều hiểu được Dương Lăng đã cứu mạng mình. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Sách sách. Lợi hại, quả nhiên có thể ép Thi độc ra, rốt cuộc đây là Thánh thủy gì?"
"Có Lĩnh chủ đại nhân, sau này không cần lo lắng bị lây Thi độc. Không biết Thánh thủy này bao nhiêu tiền một bình, có thể mua được hay không?"
Nhìn thấy hai tên Võ sĩ của Ba Lý Ma Nhĩ gia tộc nhanh chóng khỏi lại, mọi người vô cùng hưng phấn. Hy vọng có thể mua được vài bình Thánh thủy trong tay Dương Lăng. Dù sao, Thi vu vương có thực lực cường địa, Thi độc vô cùng kinh khủng. Không ai hy vọng lây một ít Thi độc chỉ có thể chờ chết.
Đám Võ sĩ của Ba Lý Ma Nhĩ gia tộc lớn tiếng cảm ơn Dương Lăng giúp đỡ, vô cùng kích động, mà phía Giáo Đình yên lặng không nói gì, cũng không có từ gì thích hợp để nói.
"Dương Lăng, loại Thánh thủy này ngươi còn có bao nhiêu?"
"Đúng, Lĩnh chủ đại nhân, bán vài bình Thánh thủy cho chúng ta phòng thân nhé, bao nhiêu tiền cũng được"
Nhìn thây sự trân quý của Thánh thủy, đám người trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu và Gia Tây Á đều tìm đến Dương Lăng, hy vọng mua để phòng thân, càng nhiều càng tốt.
Bao nhiêu tiền cứ nói?
Nhìn đám người trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu và Gia Tây Á tranh nhau hỏi mua, Dương Lăng lắc đầu cười khổ. Thánh thủy chỉ là mình lấy cớ mà thôi, mặc dù có một ít Sinh mệnh năng lượng trong đó, nhưng cơ bản không đạt được hiệu quả trừ khử Thi độc.
Từ chối hay là nhân cơ hội kiếm một khoản?
Trầm ngâm một lát, nhìn trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu và Gia Tây Á rất muốn mua, Dương Lăng trong lòng vừa động. Hồ nước có lẽ không có nhiều hiệu quả, nhưng chỉ cần bỏ vào một ít Sinh mệnh năng lượng, cho dù không đến mức thuốc vào bệnh đi, nhưng tin tưởng uống nhiều sẽ có hiệu quả nhất đinh. Vừa có thể kiếm tiền, vừa có thể cho người khác nợ nhân tình, sao lại không làm chứ?
"Các vị chờ một chút, ta nhìn xem trong túi còn có bao nhiêu đã. Tuy nhiên, phải nói rõ trước, ngoại trừ uống Thánh thủy còn cần phải có Ma pháp gia truyền phối hợp thì sẽ có hiệu quả lớn hơn. Uống Thánh thủy mà không có tác dụng gì, đến lúc đó đừng đến tìm ta"
Đề phòng mọi người thắc mắc, Dương Lăng bước về phía mật thất ở cách đó không xa. Sau đó mang đến một bao Thánh thủy ra, không nhiều không ít, vừa vặn 20 bình, vật hiếm thì mới quý, nhiều hơn có lẽ không tốt. Mỗi một bình 10 vạn Tử tinh tệ, bị Ba Lý Ma Nhĩ gia tộc và Hắc ám hiệp hội mua sạch.
Thánh thủy trân quý như vậy, Giáo Đình cũng không muốn bỏ qua, vô cùng kích động. Đáng tiếc, cho dù vô sỉ đến thế nào, tên Râu rậm cũng không thể đi đến tìm Dương Lăng, nhưng người khác lại càng không thể.
"Sách sách, ngày nào đó nếu không có tiền, thì có thể bán vài bình Thánh thủy?"
Cầm Tinh tệ đưa cho trưởng lão hồ tộc, để hắn tận dụng thời gian xây lại một dãy nhà dân, Dương Lăng khoanh chân ngồi xuống, nuốt vài viên Ma thú huyết châu bổ sung Sinh mệnh năng lượng tiêu hao.
"Đông."
Trong khi ngưng thần, hắn cảm giác có điểm không ổn. Trong không khí tràn ngập một tia Năng lượng ba động mịt mờ, loáng thoáng truyền đến một cỗ Sát khí, cái loại cảm giác này giống như bị rắn độc nhìn chằm chằm, hoặc là gặp một phải một tên thích khách cao thủ.
Chẳng lẽ là Thi vu vương?
Cẩn thận cảm giác Năng lượng ba động mịt mờ, Dương Lăng có một cảm giác quen thuộc, phảng phất đã gặp qua ở đâu rồi. Vừa vô ý thức đứng lên, thì vài mũi tên bằng xương bắn đến nhanh như tia chớp, theo sát sau đó, mặt đất xung quanh Giáo Đình chui ra một đám Khô lâu và Cương thi, trong nháy mắt giết chết hơn mười tên Ma pháp sư và Kỵ sĩ Giáo Đình ở bên ngoài.
"Nhanh, địch tấn công, sơ tán cư dân, đóng cửa thành, nhanh" Nghiêng người tránh thoát cây cốt tiến sắc bén, Dương Lăng trầm giọng hạ lệnh, chỉ huy Ma thú đại quân vây chặt đám Vong linh.
Mục tiêu của Thi vu vương là ai, rốt cuộc hắn ẩn ở đâu?
Ngẩng đầu nhìn bốn phía, không thấy có bóng dáng của Thi vu vương, trong lòng Dương Lăng có một dự cảm không tốt.
Nếu dám đưa Vong linh Đại quân tấn công Hắc Thủy thành, cho thấy rằng thực lực của Thi vu vương đã khôi phục đến một trình độ kinh người, cũng thể hiện các Thế lực lớn liên thủ đã không có biện pháp bắt hắn.
Sau một kích trí mạng với Thi vu vương ở Tòa thành dưới đất, hắn còn tưởng rằng quái vật này cho dù không chết trong tay các Thế lực lớn, ít nhất cũng sẽ rời xa Ma thú lĩnh. Không ngờ rằng, hắn vẫn quanh quẩn xung quanh Lãnh địa.
Chẳng lẽ, Quái vật này biết hôm đó là mình ra tay, cho nên cố ý quanh quẩn xung quanh Lãnh địa, tìm cơ hội báo thù?
Giơ thanh Huyết Tinh Linh chủy thủ sắc bén lên, nhìn đám Cương thi và Khô lâu càng ngày càng nhiều, Dương Lăng trong lòng vừa động, trong đầu nghĩ ra một ý tưởng đáng sợ. Chính khi hắn chuẩn bị thi triển Vu thuật "Đại địa thấu thị" tìm kiếm Thi vu vương thì đột nhiên một đám Vong hồn Kỵ sĩ cưỡi Cốt mã lao đến rất nhanh, phía sau còn có vài con Cốt long.
"Ngao."
Nhìn đám Vong hồn Kỵ sĩ và Cốt long, Hắc Long vương vô cùng khinh thường đám Vong linh bình thường rít lên một tiếng, lập tức lao đến như tia chớp. Vẫy mạnh đuôi một cái, ngay lập tức đánh bay vài tên Vong hồn Kỵ sĩ dẫn đầu ra ngoài, mồm phun một ngụm Long tức, trong nháy mắt biến đám Cương thi và Khô lâu không biết chết sống thành khí.
"Hô, hô, hô."
Sử dụng Quần thể pháp thuật biến hóa ra rất nhiều Hắc Long, Hạt Sư và Song túc Phi long, Thiên diện huyễn điêu chỉ huy chúng nó tấn công mạnh vào Vong linh Đại quân, rồi nghịch ngợm ngoáy cái mông đít nho nhỏ.
Nhìn tiểu tử kêu gào bên tai, Dương Lăng lắc đầu, cho nó ăn một viên Tinh hạch Phong lang. Lập tức mặc niệm Vu quyết, thi triển Vu thuật "Đại địa thấu thị" chuẩn bị tìm kiếm bóng dáng của Thi vu vương.
Sau khi hấp thu Năng lượng màu trắng trong cơ thể An Kỳ Nhi, Tinh thần lực và Vu lực tiến nhanh, hắn nắm giữ Vu thuật nhiều hơn. Trong đó có cả "Đại địa Thấu thị", sau khi thi triển có thể bắt mọi đồ vật trong phạm vi mấy trăm bước hiện nguyên hình, Tinh thần lực và Vu lực tăng lên thì phạm vi bao phủ cũng càng ngày càng xa.
Thep Phương tiêm bi giải thích, tu luyện đến cảnh giới Vu thần, là có thể giống như Thần linh trong nháy mắt nhìn thấy mọi động tĩnh của cả Vị diện, vô cùng lợi hại.
"Hừ, thì ra chui dưới đất, muốn chết."
Một vòng ánh sáng nhàn nhạt lan ra, rất nhanh, Dương Lăng phát hiện Thi vu vương chui dưới đất không nhúc nhích. Hừ lạnh một tiếng, chỉ huy Hắc Long vương từ trên cao lao xuống, tạo một cái hố to trên mặt đất, đánh tên Thi vu vương ra ngoài.
"Dát dát dát, máu và Linh hồn tươi mới, đến đây" Tránh thoát sự truy kích của Hắc Long vương, Thi vu vương cười to "Hô" một tiếng nhảy vào Giáo Đình Đại quân, một trảo liền moi trái tim của một nữ Ma pháp sư ra ngoài. Hắn thích nuốt máu và Linh hồn của Kỵ sĩ và Ma pháp sư Giáo Đình hơn cả.
"Ồ, Thần thuật giả, tự nhiên gặp được một tên Thần thuật giả, Dát dát dát"
Có lẽ do thực lực tăng nhiều, nên Hắc khí bên ngoài Cương thi Thi vu vương càng nồng đậm, đám Kỵ sĩ và Ma pháp sư Giáo Đình không kịp né tránh liền mất đi ý thức, biến thành một bộ Cương thi. Chỉ có mình An Kỳ Nhi tự xưng sắp trở thành Thánh nữ được một vòng màu trắng bao quanh, ngăn cản độc khí kinh khủng, nhanh chóng khiến cho Thi vu vương chú ý.
Uống máu và Linh hồn của một tên Thần thuật giả, còn mạnh hơn Linh hồn của mấy trăm người.
Mừng rỡ, Thi vu vương rú lên một tiếng, tránh thoát "Thời không đại liệt trảm" của Xu ky Bạch y giáo chủ, lao đến bên cạnh An Kỳ Nhi rồi nhanh chóng rút ra ngoài.
Mục tiêu lần này của hắn là đánh lén Dương Lăng, kẻ uy hiếp nhất, thừa dịp hỗn loạn nuốt chửng máu và Linh hồn của mọi người. Sau khi bị Dương Lăng phát hiện, hắn vốn chuẩn bị nhanh chóng rời khỏi, tìm cơ hội khác để đánh lén. Không ngờ rằng lại gặp phải một tên Thần thuật giả của Giáo Đình.
Ma Thú Lĩnh Chủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.