Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 120: Lựu đạn mọc ở trên cây




Vừa ngồi xuống không lâu thì có vài lão già Cẩu đầu nhân đi đến. Được trưởng lão hồ tộc giới thiệu, Dương Lăng biết trong bộ lạc có khoảng hơn 3500 người, trong đó Cẩu đầu nhân và hồ nhân chiếm một nửa, môĩ tộc có một gã trưởng lão. Các chuyện quan trọng thì bình thường đều do hai trưởng lão bàn bạc giải quyết.
"Lĩnh chủ đại nhân, không biết người có thể cung cấp cho chúng ta một nhóm vũ khí và áo giáp không?" Sau khi nói vài câu xã giao, một Cẩu đầu nhân thiếu kiên nhẫn trực tiếp nói ra khó khăn của bộ lạc mình.
Hóa ra, trải qua một thời gian dài chuẩn bị, Bán thú nhân tích trữ được không ít lương thực. Cái khác không nói, nhưng sống qua mùa đông này tuyệt đối không có vấn đề.
Tuy nhiên, mặc kệ là hồ nhân hay đầu chó nhân tất cả đều không thông thạo chế tạo vũ khí, cho nên bộ lạc thiếu rất nhiều vũ khí và áo giáp. Đối mặt với các bộ lạc chuyên đi cướp bóc xung quanh, thường cảm thấy lực bất tòng tâm, vì vậy nên bọn họ mới phòng thủ sâm nghiêm như vậy. Nguồn: http://truyenfull.vn
"Trong tay ta có một nhóm ải nhân và thợ rèn loài người, nhưng đáng tiếc, gần đây quáng thạch tiêu hao nhiều quá, sợ rằng trong một thời gian ngắn khó có thể cung cấp được lượng lớn vũ khí và áo giáp" Dừng lại một chút, Dương Lăng nói tiếp: "Nếu các ngươi có thể cung cấp quáng thạch thì vấn đề này sẽ trở lên đơn giản"
Thấy đối phương đưa ra yêu cầu trước, Dương Lăng hiểu được kế hoạch tiến một bước. Hồ nhân thân thể gầy yếu nhưng là chủng tộc có nhiều tế tự nhất trong Bán thú nhân, Cẩu đầu nhân không thích hợp xung phong đánh trận, nhưng khứu giác linh mẫn, nhạy bén là thợ săn và do thám thích hợp nhất.
Nếu có thể thuận lợi thu phục được rất nhiều hồ nhân và Cẩu đầu nhân, thì sẽ có rất nhiều chỗ tốt với sự phát triển lâu dài của Duy Sâm Trấn. Mà dù cho không cách nào thu phục được nhưng nếu có thể thông qua hợp tác có thể chiêu mộ được rất nhiều nhân công giá rẻ thì cũng là một lựa chọn không tồi.
Cung cấp lượng lớn quặng sắt?
Trưởng lão Cẩu đầu nhân vẻ mặt buồn bã, sống ở đây hơn mười năm, hắn chưa bao giờ thấy quặng sắt ở chung quanh đây. Bộ lạc sở dĩ vẫn thiếu vũ khí và áo giáp thì ngoại trừ không có thợ rèn giỏi thì một nguyên nhân nữa là không có quặng sắt.
"Lĩnh chủ đại nhân, ở xung quanh bộ lạc chúng ta không có quặng sắt" Thấy khuôn mặt ủ rột của trưởng lão Cẩu đầu nhân, trưởng lão hồ tộc trầm ngâm một lát, rồi nói: "Nhưng là, cách bộ lạc mười dặm về phía đông có một mỏ lưu huỳnh rất lớn"
Mỏ quặng lưu huỳnh rất lớn?
Sau cơn ngoài ý muốn, Dương Lăng lắc đầu, nếu là trên trái đắt có một mỏ lưu huỳnh lớn vậy rất đáng giá, hấp dẫn rất nhiều tập đoàn đến đầu tư. Nhưng ở cái thế giới xa lạ này, trong khoảng thời gian ngắn hắn không hiểu ra có tác dụng gì.
"Đối với người bình thường mà nói, thì lưu huỳnh có lẽ không có tác dụng gì lớn. Nhưng là vài năm trước, chúng ta vô ý phát hiện được một bí mật" trưởng lão hồ tộc vô cùng cẩn thận lấy từ trong túi ra một quả màu đen to như cái la bàn.
Vô ý phát hiện được một bí mật?
Quả màu đen tản mát ra một mùi rất khó ngửi, vừa ngửi qua thì thấy giống mùi sơn. Nhưng nếu cẩn thận ngửi thì lại thấy giống như khí ga. Thời gian ngắn, Dương Lăng không rõ lắm Bán thú nhân phát hiện ra bí mật gì, không phải là dựa vào mùi khó ngửi này làm khiến địch nhân chết đó chứ?
Thấy Dương Lăng nghi hoặc khó hiểu, trưởng lão hồ tộc từ từ giải thích.
Hóa ra, cái quả màu ngăm đen này có tên là Hắc tương qua. Không những mùi rất khó ngửi, hơn nữa sau khi chín, một khi bị va chạm mạnh sẽ nổ thành nhiều mảnh nhỏ. Vô cùng hiếm thấy.
Mấy năm trước, có một người trong tộc trong lúc vô ý từ bên ngoài mang về một ít lưu huỳnh, sau khi trưởng lão hồ tộc xem thấy không có tác dụng gì liền chôn xuống dưới gốc cây Hắc tương qua. Vừa mới bắt đầu không ai thấy có điều gì khác thường, nhưng đến khi Hắc tương qua chín thì xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Vài đứa trẻ con chơi đùa dưới gốc cây Hắc tương qua, một đứa nhẹ nhàng hái một quả Hắc tương qua rồi ném vào bạn, kết quả "Oanh" một tiếng, làm một chân của bạn bị đứt.
Khiếp sợ trôi qua, trưởng lão hồ tộc phát hiện tất cả đều là từ lưu huỳnh gây ra. Hắc tương qua sau khi hấp thụ lưu hoàng ở trên mặt đất thì quả Hắc tương qua trở lên khó ngửi, khi chín thì dễ dàng nổ mạnh. Hấp thụ càng nhiều lưu huỳnh thì nổ càng lớn, tập trung ném vào một chỗ thậm chí có thể làm nổ tung một hòn đá lớn.
Lựu đạn?
Nhìn quả Hắc tương qua đen thùi lùi khó ngửi, Dương Lăng vô cùng kinh ngạc. Hắc không thể tưởng tượng được Hắc tương qua lại có uy lực lớn đến như vậy, nhanh chóng nghĩ tới giá trị của nó.
Có rất nhiều Hắc tương qua có thể nhanh chóng khai hoang, sửa đường, giảm bớt được rất nhiều nhân công. Có lẽ chỉ trong vòng một tháng là có thể mở rộng đường từ Duy Sâm Trấn đến quan khẩu A Lạp Sơn lên mấy lần.
Có lượng lớn Hắc tương qua cũng có thể khai thách tài nguyên Đặc Lạp Tư sâm lâm trên quy mô lớn, khai thác quáng thạch, nhanh chóng thu được rất nhiều tài nguyên. Có lẽ không cần bao lâu là có thể xây dựng xong pháo đài ở quan khẩu A Lạp Sơn và hải cảng ở Duy Sâm Trấn.
Có lượng lớn Hắc tương qua thì có thể bố trí địa lôi trên mặt đất, thậm chí có thể cho ma thú biết bay công kích các mục tiêu trên mặt đất từ trên cao, thành lập bộ đội ném bom chiến lược. Đến lúc đó, khả năng phòng ngự của lãnh địa được tăng lên rất nhiều, đừng nói một vạn hắc giáp quân mà cho dù Ban Đồ đế quốc phái ra 10 vạn đại quân sợ rằng cũng không thể công phá được quan khẩu A Lạp Sơn.
"Đại nhân, chúng ta có thể ra ngoài xem thử uy lực của Hắc tương qua"
Thấy Dương Lăng trầm ngâm cả nửa ngày không nói một câu. Trưởng lão hồ tộc còn tưởng rằng hắn không tin tưởng. Vì vậy muốn cho hắn nhìn thấy uy lực của Hắc tương qua. Vì sự cường thịnh của bộ lạc, vì tương lai của tộc nhân tất cả đều đáng giá.
Đi tới một nơi trống trải, trưởng lão hồ tộc ra hiệu cho một tên thị vệ dùng sức ném Hắc tương qua ra xa. "Oanh" một tiếng, đã khiến một gốc cây đại thụ ba người ôm nổ thành hai đoạn. Sự thật chứng minh, uy lực của Hắc tương qua còn kinh khủng hơn tưởng tượng của Dương Lăng, so với lựu đạn trên trái đất còn lợi hại hơn.
"Trưởng lão, cho ta 100 cây Hắc tương thụ, và 2000 quả Hắc tương qua, ta sẽ cung cấp cho ngươi 1000 kiện vũ khí và áo giáp"
Sau khi biết được uy lực của Hắc tương qua, Dương Lăng sao có thể bỏ qua. Hắc tương qua không thể thiếu, nhưng Hắc tương thụ càng muốn hơn. Có hắc tương thụ vậy thì có thể thu được rất nhiều Hắc tương qua, để tránh ngày sau phụ thuộc vào người khác.
100 cây hắc tương thụ và 2000 quả Hắc tương qua?
Trưởng lão hồ tộc lắc đầu cười khổ, cả bộ lạc chỉ có mười cây hắc tương thụ, ngay cả Hắc tương qua cũng chỉ có 20 quả. Nếu mình có nhiều Hắc tương qua như vậy thì bọn họ đã không phải suốt ngày lo lắng các bộ lạc khác đến đánh lén.
"Đại nhân, một cây hắc tương thụ 200 năm thì bình thường cũng chỉ có cho ra 10 quả Hắc tương qua. Đừng nói trong khoảng thời gian ngắn, mà sợ rằng vài năm nữa, chúng ta cũng không thể thỏa mãn được yêu cầu của ngài" Chần chờ một lát, trưởng lão hồ tộc cắn răng nói: "Trừ phi thu được rất nhiều lưu huỳnh, sẽ xúc tiến được sự sinh trưởng của hắc tương thụ"
Được trưởng lão hồ tộc giải thích, Dương Lăng nhanh chóng rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra.
Hóa ra, bộ lạc Bán thú nhân chỉ có một cây hắc tương thụ 200 năm, chín cây còn lại đều mới là các cây giống, sinh trưởng rất chậm. Căn cứ vào sách cổ ghi lại, hắc tương thụ không hơn 1000 năm thì không đến lúc trưởng thành, chỉ có trưởng thành mới có thể cho ra rất nhiều Hắc tương qua.
Sau một thời gian dài lục lọi, Bán thú nhân phát hiện lưu huỳnh không chủ tăng cường uy lực của Hắc tương qua mà còn cò thế khiến cho các cây hắc tương thụ giống sinh trưởng nhanh hơn nhiều. Đáng tiếc là ở mỏ lưu huỳnh trong vòng trăm dặm là một mảnh tử địa, quái vật vô số, với thực lực của bộ lạc cơ bản không có cách nào khai thác trên quy mô lớn.
Được trưởng lão hồ tộc dẫn đường, đi qua một rừng cây nhỏ, Dương Lăng đứng ở một cái ao trong núi thấy được các cây hắc tương thụ. Bên trong ao đều có không ít Cẩu đầu nhân bảo vệ nghiêm mật, đề phòng địch nhân lẩn vào phá hoại.
Cũng giống như Hắc tương qua, hắc tương thụ có một mùi rất khó ngửi, ở cách hơn mười bước hắn đã có một cảm giác khó chịu, buồn nôn. Nhìn đám võ sĩ Cẩu đầu nhân vẫn như bình thường, hắn không khỏi cảm thấy bội phục.
Dương Lăng cố nén cảm giác buồn nôn đi tới, giả vờ chạm vào một cây giống cao bằng một nửa người, lén lút đưa một tia sinh mệnh năng lượng vào trong. Quả nhiên, hắc tương thụ phản ứng ngay lập tức, phát ra một cỗ ba động khó hiểu, cũng giống như cây sinh mệnh thụ miêu mà Tinh linh bộ lạc đưa cho mình.
Ở xung quanh lập một tụ linh trận rồi thi thoảng đưa sinh mệnh năng lượng vào trong thì tốc độ sinh trưởng sẽ được tăng lên vài lần thậm chí rất nhiều lần.
Đi lại vài vòng quanh hắc tương thụ, Dương Lăng rất nhanh đã có chủ ý.
"Đại nhân, nếu người có thể cung cấp cho chúng ta 2000 kiện vũ khí và áo giáp, chúng ta sẽ đưa cho người 2 cây giống, có được không?" Nhìn thấy Dương Lăng gật đầu hài lòng, trưởng lão hồ tộc nhân cơ hội nói ra yêu cầu của mình.
"Trưởng lão, thật không dám dấu diếm, quặng sắt của chúng ta đều được vận chuyển từ Lợi Văn Tát công quốc đến, giá thành rất cao" Dương Lăng ra vẻ khó khăn: " Nếu các ngươi có thể cung cấp quắng sắt cần thiết thì đừng nói 2000 kiện mà đến 3000 kiện cũng không có vấn đề, đáng tiếc…"
Thở dài một hơi, nhìn Bán thú nhân có vẻ thất vọng, Dương Lăng nói tiếp: "Tuy nhiên, nếu các ngươi có thể đưa gốc hắc tương thụ 200 năm tuổi này cho ta, thì kể cả bán ngựa chiến của võ sĩ ta cũng nghĩ biện pháp mua quặng sắt để chế tạo vũ khí cho các ngươi"
Đưa cây hắc tương thụ 200 năm tuổi này cho hắn?
Liếc mắt nhìn nhau, cả trưởng lão hồ tộc và trưởng lão Cẩu đầu nhân đều lắc đầu, kiên quyết từ chối yêu cầu của Dương Lăng. Hắc tương qua là vũ khí lớn nhất của bọn họ, nếu không phải vũ khí quá thiếu thốn thì bọn họ tuyệt đối sẽ không nói ra bí mật của mình, càng không nói đến việc đưa mấy cây hắc tương thụ ra ngoài.
"ba cây giống, Lĩnh chủ đại nhân, thật sự không thể thêm được nữa"
"Chín cây giống ta mang đi hết, sẽ cho các ngươi 2000 kiện vũ khí và áo giáp. Mặt khác ta sẽ bảo vệ và cung cấp các loại vật tư cho bộ lạc các ngươi, còn trên lĩnh địa của ta, Bán thú nhân và loài người đều có quyền lợi và địa vị giống nhau, ta sẽ bảo vệ ích lợi của các ngươi"
Biết không thể có được cây hắc tương thụ 200 năm tuổi, Dương Lăng đòi luôn chín cây giống. Dù sao chỉ cần có tụ linh trận nuooii dưỡng, tin tưởng các cây này sẽ lớn lên rất nhanh, chênh lệch với cây hắc tương thụ 200 năm có lẽ trong một tháng là có thể thu hẹp lại.
Bán thú nhân có cùng địa vị và quyền lợi như con người?
Dương Lăng vừa nói xong, trưởng lão hồ tộc liền trở lên kích động. Vì vẫn bị kì thị nên Bán thú nhân ở trong thành thị sẽ trở thành nô lệ, phải tránh ở núi non hẻo lánh, không hề có địa vị và tôn nghiêm. Nếu như Dương Lăng có thể cho đông đảo Bán thú nhân quyền lợi và địa vị ngang bằng với loài người vậy đúng là một phúc âm quá lớn.
Ma Thú Lĩnh Chủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.