Ma Thiên Ký

Chương 154: Ma Tâm Quyết




Dịch giả: hungprods
"Nói như vậy thì phía dưới Man Quỷ Tông chúng ta cũng có Sát Khanh rồi. Ban ngày Chân Sát Khí mà Trương sư thúc đưa cho đệ tử là..." Liễu Minh nghe đến đó, có chút giật mình nói.
"Ừm. Cũng bởi vì nơi đây có một cái Sát Khanh rất lớn, cho nên Man Quỷ Tông chúng ta mới lựa chọn lập tông ở chỗ này. Lúc trước, Chân Sát Khí mà tông môn ban thưởng cho ngươi, cũng được lấy từ trong Sát Khanh đó. Nhưng Chân Sát Khí này chỉ là một loại Âm Mậu Chân Sát bình thường nhất mà thôi. Cương Khí sau khi cô đọng chỉ hơi dày một chút, ngoại trừ có thể sử dụng một chút lực lượng âm hàn đả thương địch thủ, cũng không có công hiệu quá lớn nào khác. Nhưng cho dù có như thế, nhiều năm trôi qua như vậy, Chân Sát Khí sinh ra trong Sát Khanh của bổn tông cũng không quá nhiều. Vì vậy nên hiện giờ, khi một đệ tử tu luyện tới cảnh giới Linh Đồ Đại viên mãn, trừ phi có tư chất đặc biệt xuất chúng, chi có đệ tử đó mới có thể trực tiếp xin tông môn một phần Chân Sát Khí, còn lại những người khác chỉ có thể sử dụng một lượng lớn điểm cống hiến tới sư môn đổi lấy một phần Chân Sát Khí, sau đó mới có được một cơ hội trùng kích cảnh giới Linh Sư. Cũng vì thí luyện sinh tử kia đích xác là vô cùng hung hiểm, cho nên tông môn mới có thể ban thưởng Chân Sát Khí cho mấy người các ngươi đấy." Chung đạo cô mỉm cười trả lời.
"Sư tôn giảng giải một phen như vậy, cuối cùng đệ tử đã hiểu rõ. Nói như vậy, nếu đệ tử tìm được những loại Chân Sát Khí khác ở bên ngoài, cũng có thể cô đọng được Cương Khí hộ thể tốt hơn?" Liễu Minh nhanh chóng suy nghĩ, sau đó liền hỏi một câu như vậy.
"Điều này đương nhiên là được. Tuy nhiên hy vọng đó lại quá mức xa vời. Ngươi có biết một phần Âm Mậu Chân Sát giống như thế này ở bên ngoài bán bao nhiêu Linh Thạch không?" Chung đạo cô vốn dĩ gật gật đầu, nhưng lập tức lắc lắc đầu, nói.
"Mong sư tôn chỉ điểm!" Liễu Minh khẽ giật mình.
"Khoảng ba vạn Linh Thạch, hơn nữa trong tình huống bình thường cơ bản không cách nào mua được. Về phần những loại Chân Sát Khí khá hơn một chút kia, giá cả tăng vọt lên gấp mấy lần cũng là chuyện rất bình thường. Dù sao số lượng tu luyện giả cần Chân Sát Khí rất nhiều, hơn nữa một khi trùng kích Linh Sư thất bại, sau đó muốn thử trùng kích Linh Sư một lần nữa, nhất định phải tiếp tục tìm kiếm một phần Chân Sát Khí khác. Hơn nữa khi trùng kích Linh Sư, nếu như có thể dung nhập thêm một hai phần Chân Sát Khí, tỷ lệ thành công cũng có thể nâng cao thêm một ít. Như vậy, không cần nghĩ cũng biết giá trị vật ấy lớn như thế nào." Đạo cô họ Chung giảng giải.
"Ba vạn Linh Thạch!" Liễu Minh chưa nghe tới những lời phía sau, chỉ riêng câu đầu tiên đã khiến cho mặt mũi hắn tràn đầy vẻ bất đắc dĩ.
Nói như vậy thì tất cả số Linh Thạch mà hắn liều sống liều chết mới đoạt được từ trong thí luyện sinh tử, mới đủ để mua một phần Âm Mậu Chân Sát. Mà với tư chất của hắn, nếu nói nhất định có thể thành công trùng kích cảnh giới Linh Sư trong lần đầu tiên, chỉ e chính bản thân hắn cũng không quá tin tưởng.
"Cái giá này đã là tiện nghi rồi. Dù sao để có thể có được một cơ hội trùng kích Linh Sư, không biết có bao nhiêu tán tu ngoại tông và đệ tử lớn tuổi của chư tông nguyện ý liều mạng. Thôi được rồi, chuyện về Chân Sát Khí, ta chỉ nói đến đây thôi, thời gian tiếp theo ta sẽ nói qua cho ngươi một chút về mấy chuyện cần chú ý khác khi trùng kích cảnh giới Linh Sư. Đầu tiên, tu luyện giả từ ba mươi tuổi trở xuống, tỷ lệ trùng kích cảnh giới Linh Sư thành công là cao nhất. Một khi vượt qua số tuổi này, tuy không thể nói là không thể tiến giai Linh Sư thành công, nhưng các phương diện về thân thể, kinh mạch và Linh Hải cũng hoàn toàn khác trước kia, tỷ lệ thành công đích xác đã hạ thấp xuống một mức rất thấp. Hơn nữa có thể hóa Nguyên thành Dịch hay không, có quan hệ rất lớn đến trình độ tinh thuần của Pháp lực. Dù sao Pháp lực bản thân ngươi nếu tinh thuần tới một trình độ nhất định, thời điểm Chân Nguyên dung nhập với Chân Sát Khí để hóa lỏng, đương nhiên sẽ dễ dàng hơn những người khác rất nhiều. Đây cũng là nguyên nhân vì sao ta và hai người Khuê sư bá, Chu sư thúc của ngươi cố gắng không cho các ngươi sử dụng đan được gia tăng Pháp lực, mà muốn bản thân các ngươi từng bước từng bước tu luyện ra Pháp lực. Ngoại trừ một ít Linh dược Linh quả đặc biệt do Thiên Địa tinh khí biến thành, có thể trực tiếp sử dụng để gia tăng Pháp lực mà không có tai họa ngầm nào khác, còn lại bất luận là đan dược hay là máu thịt Yêu thú, đều có ảnh hưởng rất lớn đến lúc các ngươi trùng kích bình cảnh sau này. Đến lúc đó hối hận thì đã muộn mất rồi. Dù sao nếu lại dùng hơn nửa thời gian để chiết xuất Pháp lực, có lẽ sẽ vượt quá hạn chế ba mươi tuổi." Chung đạo cô nói một cách đầy thâm ý.
Liễu Minh nghe đến đó, trên mặt không khỏi hiện lên vẻ xấu hổ.
Hiển nhiên vị sư tôn này của mình vẫn cho rằng nguyên nhân lúc trước mình tu luyện nhanh như vậy là vì đã từng phục dụng một ít đan dược gia tăng Pháp lực.
"Mặt khác, cho dù ngươi không thể tiến giai Linh Sư trước ba mươi tuổi, cũng không cần quá phiền muộn. Ngươi chỉ cần tưởng tượng chuyện bổn tông có mấy nghìn đệ tử Linh Đồ, nhưng mới chỉ có ba mươi mấy vị Linh Sư, liền có thể biết rõ chuyện tiến giai khó khăn nhường nào, hầu như là trăm người mới có một. Hơn nữa kể cả là đệ tử thiên tài như Dương Càn, Cao Trùng, chỉ sợ cũng không ai dám khẳng định trăm phần trăm bọn hắn có thể trở thành Linh Sư. Chỉ là cơ hội của bọn chúng lớn hơn một chút so với những người khác mà thôi. Trong lịch sử bổn tông, cũng không phải chưa từng xuất hiện chuyện không ít đệ tử thiên tài được tất cả trưởng bối trong tông xem trọng, lại không thể nào tiến giai Ngưng Dịch Kỳ, cũng chỉ có thể chết già với thân phận Linh Đồ. Mà trước kia, bổn tông đã từng có một vị tiền bối Hóa Tinh Kỳ, lúc người ba mươi tuổi mới có cơ duyên đột phá đến cảnh giới Ngưng Dịch kỳ, từ đó về sau tu vi bỗng nhiên một đường tăng mạnh, cuối cùng lại tu thành một vị tiền bối cao nhân như Ngạn sư thúc tổ." Họ Chung đạo cô an ủi Liễu Minh vài câu.
"Đa tạ lời nói của sư tôn, đệ tử nhất định sẽ ghi nhớ trong lòng." Liễu Minh kính cẩn trả lời.
"Tốt lắm, còn nữa, ngươi muốn trùng kích Ngưng Dịch Kỳ, ngoại trừ hai điều kiện quan trọng nhất kia, còn có mấy cái vấn đề khác ngươi cũng không thể bỏ qua. Ví dụ như thời điểm trùng kích Linh Sư tuyệt đối không thể bị quấy rầy, đồng thời Thiên Địa Nguyên Khí ở địa điểm trùng kích càng nồng đậm càng tốt..." Chung đạo cô gật gật đầu, sau đó lại giảng giải cặn kẽ một vài vấn đề cần chú ý khác cho Liễu Minh.
Liễu Minh đương nhiên rất nghiêm túc ghi nhớ từng cái vào trong lòng.
Nửa canh giờ sau, rút cuộc đạo cô họ Chung cũng nói toàn bộ những điều nên nói cho Liễu Minh, lúc này mới để hắn rời đi.
Sáng sớm ngày hôm sau, Liễu Minh ra khỏi chỗ ở, đi thẳng tới Tàng Kinh Các một chuyến, sử dụng gần nghìn điểm cống hiến mới được ban thưởng đổi lấy bộ “Ma Tâm Quyết” kia, sau đó lại đến Hôi Thị mua một cái túi chứa Ma vật có phẩm chất bình thường từ trong tay một gã đệ tử.
Cái túi này đương nhiên không thể nào so sánh được với Dưỡng Hồn Đại, nhưng ít nhất cũng không phải nhốt chung Phi Lâu và Bạch Cốt Hạt ở một chỗ.
Trong một tháng sau đó, Liễu Minh không rời khỏi chỗ ở, chuyên tâm tu luyện pháp quyết mới tới tay.
Dù sao tình huống hắn hàng phục Phi Lâu ngày đó thực sự vô cùng quỷ dị, một ngày không biết rõ nguyên nhân trong đó, là một ngày hắn không thể nào yên tâm nổi.
Để đổi lấy Ma Tâm Quyết mặc dù cần điểm cống hiến khá nhiều, nhưng phương pháp tu luyện lại cực kỳ đơn giản.
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, Liễu Minh đã tu luyện tới cảnh giới tiểu thành, dựa theo ghi chép phía trên, như vậy cũng đã đủ để câu thông với tâm thần Ma vật rồi.
Vì vậy sáng sớm hôm nay, sau khi tĩnh dưỡng tinh thần thật tốt, một tay hắn liền vỗ vào cái túi da mới mua, lập tức một luồng khí đen cuốn ra, sau khi ngưng tu lại liến biến thành đầu Phi Lâu kia.
Mặt mũi Phi Lâu vốn đang tràn đầy vẻ hung ác, nhưng sau khi hai mắt đảo một vòng trông thấy Liễu Minh, lúc này lại trở nên vô cùng ngoan ngoãn, thân hình khẽ chuyển động liền bay tới gần, nằm sấp trên mặt đất không động đậy.
Hai mắt Liễu Minh hơi nheo lại, không nói câu gì hai tay nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, khí đen trên người hắn cuồn cuộn bốc lên, đồng thời từng đạo pháp quyết từ ngón tay bắn ra, trước sau lóe lên rồi chui vào trong đầu lâu nam tử không thấy bóng dáng.
Lúc này, năm ngón tay Liễu Minh xòe ra, ngay trong lớp khí đen lượn lờ đặt lên đỉnh đầu Phi Lâu, hai mắt chậm rãi nhắm lại.
Sau một khắc, phù văn màu máu trên trán Phi Lâu chợt ẩn chợt hiện, hai mắt nó cũng thoáng cái đã trở nên đờ đẫn.
Sau trọn vẹn thời gian uống hết một chén trà, hai mắt Liễu Minh bỗng nhiên mở to ra, bàn tay đang đặt trên đỉnh đầu Phi Lâu nhanh chóng thu lại.
"Chuyện gì vậy, cái gì mà trong cơ thể chủ nhân thấy một chủ nhân khác cường đại?"
Liễu Minh thì thào một tiếng, hai mắt nhìn chằm chằm vào Phi Lâu, nhưng trên mặt lại tràn đầy vẻ kinh nghi bất định.
Vừa rồi hắn thi pháp hẳn là rất thành công, nhưng kết quả câu thông tâm thần, ngoại trừ cảm ứng được Ma Đầu này tràn đầy kính sợ bản thân, chỉ có thể nhận được một tin tức có liên quan khó hiểu như vậy mà thôi.
Liễu Minh chau mày, sau khi ngừng lại một lát, lại có chút không cam lòng tiếp tục thi pháp, câu thông với tâm thần Phi Lâu thêm một lần nữa.
Nhưng lần này, hắn vẫn chỉ nhận được đáp án y hệt như vậy.
Nhưng cũng may sau hai lần thi pháp này, hắn cũng hoàn toàn hiểu được vì sao đầu Phi Lâu này thân là Ma đầu tứ phẩm, tu vi lại chỉ có từng ấy.
Năm đó Ma Đầu này vậy mà đã từng chịu trọng thương, hơn nữa từ đó về sau vẫn luôn ở trong phong ấn, gần đây mới được tự do, cho nên mới suy yếu như thế.
Điều này khiến cho Liễu Minh cực kỳ vui mừng.
Nói như vậy, chỉ cần Ma Đầu này có thể khôi phục thực lực trước kia, cũng đồng nghĩa với việc hắn lập tức có thêm một trợ thủ đẳng cấp Ngưng Dịch Kỳ.
Nhưng đáng tiếc, vừa rồi câu thông tâm thần Ma vật này, hắn cũng không lấy được phương pháp cụ thể để khôi phục thương thế của nó.
Theo như lời nó, hình như ngoại trừ ngủ một giấc trong thời gian dài có thể làm cho thương thế của nó chuyển biến tốt đẹp hơn một chút, chỉ có nhắc tới mấy cái tên cổ quái, hắn cơ bản chưa từng nghe qua, lại càng không nói tới vấn đề giúp đỡ nó bằng cách nào.
Xem ra việc này cũng chỉ có thể đợi cơ duyên sau này mà thôi.
Trong lòng Liễu Minh nghĩ như vậy, một tay lại bấm niệm pháp quyết, điểm vào hư không về phía Phi Lâu.
"Vù!" một tiếng, Ma Đầu này lại hóa thành một luồng khí đen chui vào trong túi da.
Thời gian còn lại, Liễu Minh đau khổ suy nghĩ xem tin tức mà Phi Lâu đưa tới kia rút cuộc có nghĩa là gì.
Nhưng đáng tiếc chuyện này thật sự là không đầu không đuôi, sau khi hắn đau khổ suy nghĩ một thời gian mà vẫn không có kết quả, cũng chỉ có thể cười khổ mà ném ra sau đầu.
Sau đó, hắn suy tính một phen, lại lấy ra từ trong tay áo một tấm lệnh bài màu bạc và một cái bình ngọc màu đen.
Hai đồ vật này, đương nhiên là tín vật để tiến vào Linh Trì trong tông và Âm Mậu Chân Sát kia.
Liễu Minh đảo qua đảo lại hai thứ này trong lòng bàn tay, tâm thần rơi vào trầm tư.
Dựa theo suy nghĩ trước kia của hắn, chỉ cần tu vi của mình đạt tới cảnh giới Đại viên mãn, sau đó dĩ nhiên sẽ lập tức trùng kích cảnh giới Linh Sư. Dù sao hắn sớm một ngày có thể trở thành Linh Sư, tự nhiên cũng có thể sớm một ngày thực sự có chỗ đặt chân trong giới tu luyện.
Nhưng sau khi nghe Chung đạo cô giảng giải một đêm, trong lòng Liễu Minh không thể không có chút do dự!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.